Chương 23
CHƯƠNG 23
Tuy rằng trong lòng Tần Yến loạn như vạn mã cuồng phi, nhưng dù sao thì cũng là người chứ không phải thịt cáđể người ta xơi, cho nên hắn bên ngoài chỉ có thể nửa đùa tạo dáng quyến rũ cười nói: “Diệp quản lý… chúng ta đây là…đang diễn cái gì a?”
Thiếu gia nghe vậy, cất bước lại gần, ngả ngớn dùng roi da mà nâng cằm Tần Yến lên, nhìn xuống hắn, nở nụ cười cực khủng bố: “Diễn trò gì trong lòng ngươi rõ ràng, nếu đã lại để ta đυ.ng tới ngươi, ngươi vốn là nên chuẩn bị tốt đi, lòng dạ của ta rất là hẹp hòi [ bộ vị khác thì lớn]’’. Khi nói, thiếu gia lại tiếp tục nhưđùa giỡn sửng vật mà vuốt hai má hắn.
“Lại để ngươi đυ.ng tới?” Tần Yến không kịp quản hiện tại cảnh tượng có bao nhiêu bất lợi, đầy mặt nghi hoặc: “Chúng ta…. Từng biết nhau sao?”
Động tác thiếu gia đột nhiên dừng lại, hắn trừng mắt nhìn Tần Yến, giống như là y đang nói dối vậy.
Tần yến cảm giác, tiểu thiếu gia giống như sinh khí, hắn tức giận đến mức gần như mất trí trong giây lát, khắc chế lại biên độ phập phồng của ***g ngực, nhưng khuôn mặt hắn rõ ràng làđỏ lên.
“Ba!”
Sau đó hắn tát một cái thật mạnh lên mặt Tần Yến, lần này hắn hoàn toàn không hề nương tay, lấy cánh tay với tốc độ và lực lượng như báo mà tát. Tần Yến không thể phản kháng, bịđánh cho đau nhức, trên mặt bắt đầu bỏng rát nóng lên.
Chỉ nghe tiểu thiếu gia thanh âm tức giận còn chưa tiêu hết nói: “Ngươi cư nhiên không nhớ rõ ta?”
Tần Yến đau đến chảy cả nước mắt, không khỏi ủy khuất: “Diệp quản lý, sợ là ngươi tìm lầm người, chúng ta…. Chúng ta trước đây chưa từng gặp mặt.” Nếu gặp qua mĩ nhân như ngươi thì ta nhất định sẽđem ngươi tận lực mà làm.
Tần Yến nói thực thành khẩn, lại nghe tiểu thiếu gia hừ một tiếng.
Hắn thầm nghĩ, không tốt.
Thiếu gia không hề nói gì với hắn nữa, bắt đầu động thủ.
Hắn lấy roi da di mạnh lên làn da của y, tình sắc chậm dãi trượt, sau đó dừng ở bộ ngực của y.
Làm một người coi bản chất coi trọng mặt mũi vã phong tao, Tần Yến đã luyện được một kiện hảo cơ ngực. Nhưng lúc này, bị thiếu gia nhìn giống như nhìn con mồi, khóe miệng còn kéo theo cười lạnh, Tần Yến không có cách nào tiếp tục vì ngực mình mà tự hào, yên lặng rụt lui lại.
Bất quá phạm vi hoạt động của Tần Yến có hạn, hắn lui hay không lui, đều không thể ngăn cản thiếu gia chậm rãi vuốt lên đầu nhũ hắn… niết qua niết lại, vê tròn, trong phạm vi quầng vυ" vẽ vòng…đầu v* Tần Yến rất mẫn cảm, bị hắn đùa giỡn một trận lại một trận tê dại, chỉ chốc lát sau liền cứng lên, hơn nữa mà sắc lại đỏ thẫm.
Trong phòng không khí trầm mặc quỷ dị, chỉ nghe thấy Tần Yến ồồ thở dốc.
Thiếu gia tiếu ý càng sâu, hắn ngoạn ngoạn, tầm mắt liếc xuống phía dưới một cái, đùa cợt nói: “Ngươi cứng lên rồi.”
Tần Yến lúc này mới phản ứng lại, này tiết tấu không đúng. Hắn rõ ràng bị oan uổng, lại bị làm thành như vậy rồi, mà tiểu thiếu gia dường như không tin lời hắn nói.
Hắn nghĩ nghĩ, chỉ có thề hiên ngang lẫm liệt cũng thiếu gia giảng đạo lý thôi: “Diệp quản lý, Diệp quản lý, ngươi xem, kỳ thật chúng ta này tình huống thật phi thường mẫn cảm, chúng ta vẫn làđồng sự, tục ngữ nói “Thỏ không ăn cỏ gần hang” ngươi như vậy, chúng ta về sau làm việc với nhau sẽ càng thêm xấu hổ…”
“Bị chơi đầu nhũ liền cương lên, ngươi không phải là thực *** đãng?” Thiếu gia đánh gãy hắn tận tình khuyên bảo, ném ra một câu khiến hắn thực xấu hổ.
Tần Yến thầm nghĩ, này còn không phải do ngươi bày ra trò này, còn biểu hiện như vậy sắc khí… nếu làông bác tai to bụng phệ, lão tử cũng đã không cương…
“Ba!” Hắn trong lòng còn không có thổ tào xong, y lại tiếp tục bóp đầu nhũ hắn. Vị trí thực chuẩn, thoạt nhìn tiểu thiếu gia chính là thuần thục đầy kinh nghiệm công. Lần này có thể thấy là hắn đã lưu khí lực, nhưng thế cũng đủ cho bộ vị mẫn cảm của Tần Yến đau đớn không thôi, hắn “A!” một tiếng, cả người phản xạ co rụt lại.
Thiếu gia đợi ba giây, lại tiếp tục niết cằm Tần Yến, khiến hắn ngẩng đầu cùng y đối diện: “Ta hỏi ngươi, ngươi chuẩn bị bao lâu tái trả lời ta?” Vừa nói, tay lại đánh vềđịa phương kia, uy hϊếp đè lên: “Nói đi, ngươi có phải hay không thực tao?”
Tần Yến ngực đau, trứng càng đau, nghĩ, hôm nay thật đúng là cái vận cứt chóđào hoa. Hắn kiên trì trả lời: “…Còn, còn có thể…”
“Ba!” lại một phát nữa, lần này làở bên kia vυ".
“Đáp sai rồi, phải phạt.” Thiếu gia lạnh lùng nói.
Tần Yến đau đến muốn lăn thật nhanh đi cút cho khuất mắt, tê tê hút không khí, nhìn thoáng qua vị này hương diễm tiểu tổ tông, hảo hán không sợ nhục trước mắt, chỉ có thể trả lời: “… Ta tao…”
Thiếu gia nhìn qua rất vừa lòng, quỷ sức cười: “Đáp đúng rồi,…… có thưởng đây.”
Tần Yến không biết hắn muốn làm cái gì, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng cúi thân xuống, một tay nhẹ nhàng ve vuốt ***g ngực y, một tay ôn nhu vuốt ve đầu nhũ sưng đỏ của y… Sau đó hắn hôn lên môi Tần Yến.
Hắn không hề cóý hôn sâu, chỉ là dừng lại trên môi Tần Yến, điều này làm cho y hoảng sợ.
Môi tiểu thiếu gia mềm mềm, cả người dựa lại đây còn thoang thoảng hương cỏ xanh.
Không biết như thế nào, Tần Yến đột nhiên lăn qua trong đầu những cảnh tình một đêm mấy năm nay. Bọn họ thường thường mang theo mùi rượu, tao một chút sẽ có mùi nước hoa, tiện hơn một chút sẽ có mùi nước hoa của nữ nhân, hùng một chút sẽ có mùi chua chua [Tần đại gia khẩu vị pha tạp =-=] Nhưng này cỗ tươi mát hương vị là chưa từng có qua, Tần Yến tại trong khí tức này bao phủ mà mê mẩn.
Mà lúc này, tiểu thiếu gia hơi mở miệng, đầu lưỡi dò xét lại đây. Cảm giác đầu lưỡi chạm nhau phi thường tốt, mềm mại màấm áp, thậm chí cho người ta cảm giác thực thân mật. Một ngốc tử trong đầu Tần Yến bật ra: Cảm giác mối tình đầu.
Bất quá theo hai người càng hôn sâu, loại cảm giác này cũng dần dần biến chất, không khí tình sắc ngày càng đậm.
Kĩ thuật hôn của thiếu gia cao siêu, quấn lấy đầu lưỡi hắn lạp xả, mυ"ŧ vào, giống như muốn đem y ăn luôn. Khi đầu lưỡi hắn lướt qua hàm trên y, Tần Yến nóng lên muốn tách rời ra. Nhưng giãy giụa của hắn chỉ làm thiếu gia báđạo càng áp toàn bộ lên người hắn, ôm cứng lấy đầu hắn, dùng lực hôn càng sâu. Hai người không ngừng trao đổi nước bọt, đầu lưỡi xúc động càng tiến sâu vào trong yết hầu.
Bọn họ một bên hung ác triền hôn, một bên càng ôm càng chặt. Thiếu gia mặc là loại quần sịp giống như kiểu khăn ăn nhà hàng tây âu, sau tần vải dệt mỏng manh là hung khíđang cương đến muốn nứt ra, để lên hạ thân Tần Yến. Cảm giác được thiếu gia cũng có phản ứng, Tần Yến liền hưng phấn hơn, kìm lòng không đậu nhấp nhấp xoay eo đi lên ma xát hắn.
Mấy năm gần đây có thể chỉ dựa vào hôn môi cũng có thể chọc hắn thành dạng này cũng không có mấy người, lực hấp dẫn cũng kĩ xảo đều phi thường trọng yếu. Tần Yến một bên hưởng thụ, một bên yên lặng tán thưởng này thanh niên.
Nụ hôn dài chấm dứt, Thiếu gia mỉm cười đứng dậy, một lần nữa cầm lấy roi da, lại nhìn xuống hắn.
Vừa rồi không khí tốt đẹp nóng bỏng đều tiêu thất.
END 23
p/s: Chương sau theo các bạn có thểđoán được là H. Cắt ngay chỗ này thực là không phúc hậu, cóđiều…… tớ thích! Nhưng mà này là tg chia chương nhá.
Còn bh,…… hẹn gặp lại các bạn vào 1 tg ko xa………. ắc ắc ắc