Tần Dịch: Nhiễm Nhiễm, em có biết không, nếu như có thể, anh thật sự nguyện ý mất đi những gì anh đang có, chỉ cầu chuyện của chúng ta có thể bắt đầu lại một lần nữa.
Phong Trạm: Xuân đi thu tới, đông đi xuân tới, trong thời gian ngày qua ngày, cuối cùng anh đã ma bình tất cả phòng tuyến của cô. Cho dù ở trong bốn người đàn ông bọn họ, anh cảm thấy chính mình là người không có địa vị nhất, dù là như vậy, đây cũng đã là hạnh phúc được đến không dễ dàng. Nhân quả luân hồi, báo ứng thôi. Anh nhận.