Quyên 1: Chương 5: Trong mơ bị bạn trai cũ hôn mãnh liệt, bị nam chính nhìn thấy khỏa thân

Ở nơi khác, Hướng Bách nghe được thuộc hạ báo cáo, không khỏi tức giận bóp nát chén trà.Cả đám lập tức im lặng.

Hướng Bách gần đây có chút cáu kỉnh, ngay cả hắn cũng không biết tại sao, chắc từ lúc Lâm Chu trở nên khác lạ, hắn cũng trở nên khác lạ không giống trước. Hắn càng quan tâm tới Lâm Chu, thậm chí còn có những giấc mơ kỳ lạ vào ban đêm, Người trong mơ là Lâm Chu nhưng không giống Lâm Chu mà hắn cũng giống như là người khác.

"Báo, báo cáo?"

Hướng Bách nôn nóng dùng ngón tay gõ mặt bàn, nói: "Tiếp tục quan sát.... Thôi quên đi."

Hướng Bách chau mày, đột nhiên đứng dậy, trực tiếp hướng cửa mà đi.

Hạ Chu thật vất vả đưa tiễn Chu Siêu, đến toilet rửa tay rất nhiều lần, đúng lúc này, Hạ Chu nghe thấy người hầu bên ngoài gọi: "Tiên sinh!"

Hướng Bách về nhà?

Hạ Chu nhìn đồng hồ trên tay, lúc này mới có bốn giờ chiều, còn chưa tới giờ Hướng Bách về nhà theo bình thường, có chuyện gì xảy ra sao?

Hạ Chu vội vàng vẩy nước trên tay, lau qua tay đi ra ngoài.

Hướng Bách sắc mặt nghiêm túc, toàn thân tỏa ra luồng áp suất thấp, cùng với tin tức tố tỏ rõ tâm tình khó chịu. Hắn vừa thấy Lâm Chu ánh mắt tựa như dao găm lăng trì.

Mặc dù Hạ Chu không bị pheromone ảnh hướng nhưng cậu vẫn có thể cảm nhận được áp lực khủng bố của alpha.

Hướng Bách nhìn vào tay cậu, nghĩ tới thuộc hạ vừa báo cáo, Chu Siêu chạm vào tay Lâm Chu, lửa giận sắp khống chế không nổi bùng nổ: "Vừa rồi là ai tới?"

Hạ Chu biết Hướng Bách đang hỏi tôi, nhưng cậu cũng không để ý, bọn họ chỉ là một đôi vợ chồng trên danh nghĩa, không có tình cảm với nhau, cho nên cậu không hiểu vì sao Hướng Bách tức giận: "Chu Siêu tới, có chuyện gì vây??"

Vừa nghe thấy Lâm Chu thừa nhận, Hướng Bách thấy cậu đến nói dối cũng không thèm tức giận hỏi: "Cậu còn nhớ cậu là vợ tôi không?"

"Đương nhiên nhớ." Hạ Chu vẫn còn có chút nghi hoặc: "Chuyện này có vấn đề gì sao?"

"Đó là điều tôi muốn hỏi cậu, cậu đã làm những gì với hắn."

Hạ Chu mãi mới hiểu, là bởi vì Chu Siêu chạm vào tay của cậu, cậu cho rằng Hướng Bách không yêu cậu, cũng sẽ không quan tâm. Nhưng xem ra alpha rất có sĩ diện, cho dù hắn chưa từng chạm cũng sẽ không cho phép người khác chạm vào.

Hạ Chu có chỗ khổ khó nói, nhưng xác thực cậu không suy nghĩ thấu đáo, cậu cho là Hướng Bách lo lắng lời đồn đại sẽ tới tai Lâm gia, sẽ làʍ t̠ìиɦ cảnh hắn khó xử: "Tôi hiểu. Lần sau tôi nhất định giữ khoảng cách với hắn ta."

Hướng Bách càng không vui: "Còn có lần sau?"

Hạ Chu bất đắc dĩ nói: "Cũng không thể đem hắn đuổi ra khỏi cửa, hắn cùng Lâm gia có giao tình, tôi làm như thế cũng không thích hợp."

Hạ Chu bày tỏ cái khó của mình điều này chỉ khiến sắc mặt Hướng Bách khó coi hơn, bởi vì nó đang nhắc nhở tới sự thật hắn đang bị Lâm gia khống chế.

Hạ Chu lười nói chuyện với hắn, đi lên phòng, không ngờ Hướng Bách đuổi theo nắm lấy tay anh.

"Anh..." Hạ Chu có chút kinh ngạc, dù sao trong khoảng thời gian này hai người bọn họ chưa từng có tiếp xúc thân thể.

Hướng Bách hoàn toàn không hiểu hành động đột ngột của mình, bản năng nhanh hơn suy nghĩ, nhưng trên mặt lại không có biểu hiện gì, hắn vội vàng buông tay ra nói: "Tôi không quan tâm cậu ở nhà muốn gọi là gì cũng được, nhưng ở bên ngoài, cậu chỉ có thể là vợ tôi."

Hạ Chu ban đầu không hiểu, nhưng mãi anh mới hiểu, đó là đang ám chỉ việc cậu bảo người hầu gọi mình là "Lâm tiên sinh."

"Vào ngày 5 tháng sau là sinh nhật cha cậu. Chúng ta phải đi cùng nhau. Cậu biết phải làm gì rồi đấy."

Nếu Hướng Bách không đề cập tới chuyện này, Hạ Chu suýt quên mất sau ngày sinh nhật của cha Lâm, omega tiểu tam sẽ xuất hiện. Trước mặt nhà họ Lâm, bọn họ vẫn cần giả vờ là một cặp tình nhân.

"Đã biết."

Đêm đó, Hạ Chu đang nghĩ cách đối phó tiểu tam, trong lúc nghĩ lại vô tình ngủ quên. Bên kia, Hướng Bách cũng bồn chồn, hôm nay hắn bốc đồng về sớm, điều này rất không bình thường đối với anh. Anh chắc chắn mình không có tình cảm với Lâm Chu, nhưng lại không biết tại sao lại quan tâm đến cậu. Vừa nghe thấy Chu Siêu chạm vào tay cậu, hắn liền tức giận vô cùng, giống như Lâm Chu vốn là đồ thuộc về hắn.

Hướng Bách tự thấy mình cũng không phải người có tính chiếm hữu cao, hắn cũng khó tưởng tượng mình sẽ yêu một ai đó. Nhưng hắn không tìm ra nguyên nhân cho hành động bất thường của mình, giống như trong cơ thể hắn có một người khác.

Hắn nhìn về phía Lâm Chu đang ngủ say, nhịp thở đều đặn nhìn rất ngoan ngoãn. Nếu Lâm Chu là omega cậu cũng sẽ không kết hôn với hắn.

Đêm đã khuya, mùi hương tuyết tùng vô tình vương vãi khắp nhà.

Hạ Chu bị pheromone bao quanh nhưng trong lòng lại có cảm giác an tâm. Cậu có một giấc mơ, đó là lần đầu tiên cậu hôn môi Bách Quân.

Họ quen nhau không bao lâu, Bách Quân phải chuyển tới căn hộ mới, cậu đến giúp hắn thu dọn đồ đạc. Tối đó Hạ Chu ở lại đó.

Bách Quân có tính cách lạnh lùng, nhìn qua lại cấm dục. Hạ Chu thật sự muốn nếm thử mùi vị của yêu đương, cậu lớn mật năn nỉ nói: "Anh có thể hôn em không?"

Bách Quân cúi đầu nhìn cậu, thần sắc không nhìn ra được cảm xúc gì. Hạ Chu nghĩ thầm có phải mình quá gấp gáp, bọn họ mới quen nhau được có một tháng, một chút tiến triển cũng chẳng có, mỗi ngày ngoại trừ nhắn tin xem ở đâu, cùng nhau đi ăn cơm, cậu không có một chút cảm giác mình đang yêu đương.

Hạ Chu nhìn Bách Quân sắc mặt lạnh lùng, trong lòng có chút rút lui. Nhưng không nghĩ tới Bách Quân đột nhiên trả lời: "Được."

Nụ hôn vừa rơi xuống.

Nó đơn giản chỉ là một cái chạm mỗi không phải hôn, chỉ chạm vào môi Hạ Chu hắn liền tách ra.

Đây là nụ hôn đầu của Hạ Chu, không có cái gì lãng mạn, cũng không có bất kỳ lời tình tứ, nó như nhát dao đâm vào trái tim Hạ Chu.

Cậu biết Bách Quân không biết biểu đạt cảm xúc nhưng vẫn có rất nhiều ưu điểm.

Nhưng trong giấc mơ này lại khác, Bách Quân trong giấc mơ không dừng lại ở đó, hắn đè Hạ Chu xuống ghế sô pha, hôn cậu thật, đầu lưỡi vội vàng muốn xâm nhập vào khoang miệng cậu.

Hạ Chu chưa từng thấy bộ mặt này của Bách Quân, Bách Quân hắn luôn là một quý ông lịch lãm nhưng cũng lạnh lùng.

Cậu mơ hồ nhận ra đây chỉ là giấc mơ, trong đầu cậu chợt hiện lên cảnh tượng, một mỹ nam bán khỏa thân ngồi trong long Bách Quân, thân mật rồi cúi đầu như muốn hôn hắn.

Hạ Chu vĩnh viễn không quên được cảnh tượng này, cậu nhớ tới Bách Quân phản bội đưa tay đẩy hắn ra.

Nhưng Bách Quân không chịu buông cậu ra, thậm chí hắn còn muốn nói gì đó, nhưng không biết do không đủ thời gian hay là bị kí©h thí©ɧ vì bị Hạ Chu từ chối hắn càng hôn sâu hơn, thậm chí hắn còn đem tay tiến vào quần áo cậu.

Hạ Chu bị kiềm chế không thoát ra được, nhưng cậu nghĩ tới cảnh tượng trước đó lại vô cùng đau lòng, cắn môi Bách Quân khóc lớn.

Sau khi bị cắn Bách Quân mới dừng lại, còn lau nước mắt cho cậu khổ sở nói: "Hạ Chu, anh..."

Hạ Chu giật mình tỉnh dậy, bên ngoài trời đã sáng, trong phòng còn thoang thoảng mùi hương tuyết tùng, hình như Hướng Bách vừa mới rời đi không lâu.

Hạ Chu thở ra một hơi nặng nhọc, vô thức cậu chạm lên môi mình, không hiểu tại sao cậu lại mơ giấc mơ như vậy. Nhưng cảm giác trong mơ quá chân thực, cậu vẫn cảm thấy môi mình hơi tê, giống như thật sự bị hôn vậy.

"Hệ thống, ngươi có đó không?"

[Có, có chuyện gì thế?]

May quá, cậu không nên suy nghĩ lung tung. Vì sao trong mơ cậu lại thấy Bách Quân muốn giải thích cái gì đó, đây có lẽ là do tâm lí của cậu, cậu mong đợi Bách Quân cho cậu lời giải thích từ tận đáy lòng.

Hạ Chu nằm trên giường một lát, mới đứng dậy, hôm qua cậu gặp Chu Siêu, lại mơ thấy giấc mơ không đâu, hôm nay cậu không muốn ra ngoài.

Hướng Bách hôm qua cũng mơ, hình như nó có liên quan đến Lâm Chu, nhưng khi tỉnh lại hắn đều quên hết, trong lòng chỉ có cảm giác đau xót. Hắn chưa từng trải qua cảm giác này, hôm nay hắn có chút mất tập trung, mãi tới khi về nhà nhìn thấy Lâm Chu, cảm xúc mới tốt hơn chút.

Bữa tối nay Hạ Chu lại ăn món Tây, là sườn bò nướng. Nhưng Hướng Bách vẫn ăn đồ Hoa, hắn không kén ăn, cũng không nói gì về sự xa hoa của Lâm Chu.

Tuy nhiên, Hướng Bách không phớt lờ cậu như trước nữa, thậm chí thỉnh thoảng còn nhìn cậu như thăm dò điều gì đó.

Hạ Chu hôm qua mới mơ như vậy, bây giờ đối mặt với khuôn mặt giống Bách Quân vẫn có chút không thoải mái, giọng điệu có chút khó chịu: "Trên mặt tôi dính gì à?"

Hướng Bách sửng sốt một chút lại cúi đầu: "không có."

Cả hai người đều có phản ứng hơi kỳ lạ, nhưng không ai thử tìm hiểu lý do cả.

Ăn xong, Hạ Chu về phòng tắm rửa. Mặc dù hai người ở chung một phòng nhưng họ vẫn cố tránh sinh hoạt đυ.ng chạm nhau. Bình thường Lâm Chu sẽ tắm rửa trước rồi đi ngủ, sau đó Hướng Bách mới về phòng.

Nhưng hôm nay Hướng Bách lại không biết có chuyện gì, phải tới lúc nhìn thấy Lâm Chu hắn mới bình tĩnh lại được. Lâm Chu về phòng được một lúc, hắn mới vờ như không có chuyện gì về phòng. Nhưng không may hoặc là trùng hợp, lúc hắn vào Lâm Chu vừa mới tắm xong, cậu không mặc quần áo chỉ quấn một chiếc khăn tắm ngang hông. Tuy thân hình không mảnh khảnh như omega nhưng cũng rất trắng. Được sinh ra trong sự giàu có dù không được cưng chiều nhưng cũng được chăm sóc rất tốt, ngực và bụng không có cơ bắp rõ ràng nhưng đường nét rất mịn màng và đẹp mắt.

Hướng Bách chỉ mở cửa ra được một chút, cũng không quấy rầy Lâm Chu nhưng chỉ với khe cửa nhỏ này hắn vẫn thấy được toàn bộ.

Lâm Chu quay lưng về phía cửa, cởi khăn tắm ra, để lộ cặp mông trái đào mọng nước. Khi cậu cúi xuống mặc qυầи ɭóŧ, mông hơi cong lên, mơ hồ để lộ khe mông.

Hướng Bách kinh hãi trước thân thể trắng nõn của Lâm Chu, hắn nhẹ nhàng đóng cửa lại, không gây ra tiếng động nhưng trong đầu hắn tràn ngập cảnh tượng vừa thấy, chỉ là thoáng qua, nhưng nó như thước phim bị quay chậm, đôi mắt hắn thấy rõ từng chi tiết từ trên xuống dưới từ dưới lên trên, cả mặt trước và mặt sau đều có màu hồng.

Hướng Bách cau mày, cảm thấy thật khó chịu. Hắn vậy mà có phản ứng.