Quyển 4: Chương 4: Nam chính: "Tôi đột nhiên nghĩ gϊếŧ cậu trên giường sẽ tốt hơn?"

Hiện tại không cần cải trang, Hạ Chu muốn cởi sườn xám, tẩy trang đi tắm.

Cậu bước vào phòng tắm xem có thứ gì có thể dùng để tẩy trang không, lục lọi khắp nơi chỉ thấy có một chai sữa rửa mặt. Nhưng có còn hơn không, cậu cúi xuống và bắt đầu rửa mặt như thường lệ. Nhưng cậu lại không để ý đến trang phục của mình, khi cúi xuống trông càng mảnh khảnh hơn, cặp mông săn chắc.

Dương Quân ban đầu chỉ muốn xem cậu sẽ làm gì, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng này, hắn choáng váng. Ngoài ra, khi người này rửa mặt, cơ thể sẽ hơi lắc lư từ bên này sang bên kia, giống như một kiểu gợi ý tìиɧ ɖu͙© nào đó.

Đôi mắt của Dương Quân đột nhiên tối sầm lại. Hắn rất chắc chắn rằng mình vẫn muốn gϊếŧ người đàn ông này, nhưng hắn không biết tại sao, ngoài việc muốn gϊếŧ cậu, hắn còn có những cảm xúc khác mà hắn không hiểu lắm. Điều này càng rõ ràng hơn sau khi gặp Trương Chu lần này. Dường như hắn không thể rời mắt khỏi người đàn ông này.

Sữa rửa mặt thông thường rất khó tẩy trang, Hạ Chu rửa mặt mấy lần, cảm thấy da mình gần như bong ra, nhưng cuối cùng cậu cũng cảm thấy nó đã được tẩy sạch hoàn toàn. Cậu muốn tắm rửa, quay lại lại thấy Dương Quân đứng ở phía sau cậu quan sát.

Có lẽ khuôn mặt Dương Quân đối với Hạ Chu cảm thấy quá quen thuộc, cậu ở mọi thế giới đều có một số vướng mắc khó hiểu với nam chính, cho nên khi không có chuyện ăn miếng trả miếng, cậu cảm thấy rất thoải mái, tự nhiên không để ý tới. nhìn hắn với ý nghĩa sâu sắc.

Hạ Chu rửa mặt xong, định đi tắm, quần áo không có dự phòng, may mắn là trong khách sạn bình thường đều có sẵn áo choàng tắm.

Cậu lấy áo choàng tắm và khăn tắm, khi định đóng cửa lại thì cậu nhận ra cửa phòng tắm thực ra được làm bằng kính trong suốt.

Hạ Chu: "..."

Dương Quân nhìn thấy biểu tình của Hạ Chu, không khỏi thở dài một hơi, trong phòng tắm chỉ cằm về một phương hướng nào đó: “Bồn tắm massage khiêu gợi mà cậu muốn.”

Hạ Chu không khỏi đỏ mặt khi nhớ lại những gì mình đã nói trước mặt Lý Đông Đường. Nhưng cậu không phải tùy tiện nói ra những lời này, trước đó cậu đã nghiên cứu một chút, khách sạn này mặc dù cao cấp nhưng có biện pháp bảo mật tốt, là khách sạn rất nổi tiếng. Vì vậy, mọi thứ lẽ ra phải có trong phòng đều có sẵn, và tấm kính trong suốt như thế này rõ ràng là một thú vui.

Hạ Chu bất giác nhìn chiếc giường. Vừa rồi cậu ngồi trên giường cũng không chú ý, chỉ cảm thấy trên giường mát mẻ, ngồi lên rất thoải mái.

Dương Quân trả lời cậu: “Là giường nước.”

Hạ Chu: "..."

Không có gì sai khi hai người đàn ông sống trong cùng một phòng, nhưng với những thứ này ở phía sau, thực sự có vẻ như có điều gì đó không ổn. Nếu Hạ Chu có thể biểu hiện ra mình không quan tâm, có lẽ sẽ không khiến người ta nghĩ sai. Nhưng vấn đề là Hạ Chu không làm được, cậu không biết Trương Chu khuynh hướng tính dục là cái gì, nhưng cậu lại thích nam nhân, hơn nữa cậ tựa hồ luôn có cùng nam chính ở mọi thế giới đều có quan hệ...

Cậu thực sự không thể nghĩ quá nhiều về điều đó.

Nhưng nhìn Dương Quân có vẻ muốn gϊếŧ cậu nên có lẽ là không.

Hạ Chu mặt không biểu tình liếc nhìn Dương Quân, mặt lạnh lùng đóng cửa kính trong suốt lại, sau đó kẹp chiếc khăn tắm dùng để lau mình lên cửa phòng tắm chỉ vừa đủ che kín.

Tuy nhiên khăn tắm không đủ rộng và chỉ che được phần trên đầu gối, nhưng thế là đủ.

Hạ Chu trước tiên cho nước nóng vào bồn tắm, sau đó cởϊ qυầи áo bắt đầu tắm.

Vì phòng tắm được làm bằng kính trong suốt nên cách âm không được tốt. Dương Quân ngồi trên giường xem TV gϊếŧ thời gian, cho dù Hạ Chu không đóng cửa, hắn cũng sẽ không cố ý xem. Nhưng tiếng nước trong phòng tắm vẫn khiến hắn có chút mất tập trung. Hắn đã nghĩ đến việc trả thù từ khi còn nhỏ, như thể đây là mục tiêu duy nhất của hắn trong cuộc đời, ngay cả trong thời niên thiếu đầy sức sống nhất, trái tim hắn vẫn bình tĩnh, như thể hắn không có ham muốn, và hắn không có tình cảm với đàn ông và phụ nữ.

Dương Quân dừng lại, không biết tại sao mình lại nghĩ đến điều này. vừa thấy trong tủ lạnh hình như có bia nên đứng dậy đi đến tủ lạnh.

Hắn cố tình không nhìn về hướng phòng tắm có cửa đối diện với gương. Dương Quân vô tình liếc nhìn gương. Không biết có phải chiếc khăn tắm che cửa không được treo đúng cách hay không, nhưng qua khe cửa có thể nhìn thấy khung cảnh bên trong phòng tắm. Dương Quân vô tình nhìn thấy Hạ Chu qua gương khi cậu chuẩn bị bước vào bồn tắm và nhìn thấy tấm lưng và mông trần của cậu. Người đàn ông này quả thực rất gầy, nhưng rất gầy mà gợi cảm, nhưng hai cái mông lại rất thịt, nhìn qua rất dễ nhào nặn.

Một ngọn lửa đột nhiên bốc lên từ bụng dưới, Dương Quân phát ra âm thanh, mở tủ lạnh, lấy ra một lon bia lạnh uống cạn.

Hạ Chu từ bồn tắm đi ra, liền nhìn thấy Dương Quân đã uống hết ba lon bia. Sau khi tẩy trang xong, cậu trông thanh tú hơn rất nhiều nhưng vẫn xinh đẹp đến kinh ngạc, với làn da trắng ngần và thanh tú. Nhưng cậu tựa hồ không có ý thức như vậy, cậu hơi nới lỏng cổ áo, lộ ra xương đòn và một mảnh da nhỏ bên dưới, thản nhiên ngồi trên ghế, bắt chéo chân, để lộ hai bắp chân thon dài.

"Anh có muốn tắm không?"

Khi Dương Quân nhìn thấy bắp chân của mình, hắn không khỏi nghĩ đến cảnh tượng vừa nhìn thấy qua gương. Hắn thật sự định đi tắm, sau khi ép phẳng lon bia, chắc hắn cảm thấy nóng nên cởϊ áσ ra.

Có thể vì là vệ sĩ nên không cần phải nói rằng hắn có dáng người đẹp. Hắn khi mặc quần áo trông khá gầy, không ngờ sau khi cởϊ qυầи áo ra, hắn rất khỏe mạnh, cơ ngực săn chắc rất đẹp, cơ bụng tám múi, vòng eo thon gọn không có một chút mỡ thừa. Hắn dường như chứa đựng sức mạnh bùng nổ, hai đường nhân ngư ăn sâu vào quần, hơi thở nam tính tràn ra.

Hạ Chu nhìn một cái, không rời mắt được, nhìn thấy hắn lại chuẩn bị cởϊ qυầи, đột nhiên khẩn trương hỏi: “Làm sao vậy, anh đang làm gì vậy?”

Dương Quân vốn quen cởϊ qυầи áo ở bên ngoài trước khi vào phòng tắm trong nhà, lúc đầu còn tưởng rằng không có chuyện gì, nhưng khi Hạ Chu hét lên như vậy, hắn đột nhiên nghĩ tới: "Làm sao có thể tắm mà không cởϊ qυầи áo à?”

"Vào trong rồi hãng cởi."

Đại khái là bởi vì hắn đã lợi dụng Hạ Chu quá nhiều lần, Dương Quân nhìn thấy phản ứng của cậu, càng muốn trêu chọc cậu: "Nhìn tôi xem, người chịu thiệt không phải là tôi sao?"

"Tôi.…"

"Cậu thật sự thích đàn ông?" Dương Quân suy nghĩ một chút, ác ý nói: "Cậu đã từng ngủ với đàn ông chưa?"

Hạ Chu dừng một chút, sau đó tức giận nói: "Chuyện này anh không cần lo lắng."

Dương Quân ban đầu chỉ muốn trêu chọc cậu, nhưng phản ứng của cậu sau khi tạm dừng cho thấy rõ ràng rằng hắn đã đúng. Hắn không biết mình rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng lại không khỏi khó chịu, muốn hỏi xem người đàn ông đó là ai. Nhưng khi hắn nghĩ về quan hệ của họ, hắn cảm thấy điều đó quá khó hiểu. Hắn cởϊ qυầи rồi bước vào phòng tắm chỉ mặc đồ lót.

Hạ Chu vốn không có ý định nhìn lén hắn, nhưng cô vô tình liếc nhìn, nhìn thấy qυầи ɭóŧ của đối phương đang phồng lên, chứng tỏ nó không hề nhỏ chút nào.

Dựa trên kinh nghiệm của mình ở các thế giới trước, nam chính phải là một người có năng lực.

Dương Quân cũng không khoa trương như Hạ Chu, sau khi đóng cửa kính phòng tắm lại cũng không che, hiển nhiên hắn cũng không quan tâm mình có bị nhìn thấy hay không.

Dương Quân hào phóng như vậy, Hạ Chu đương nhiên là quân tử, dán mắt vào TV, không dám tùy tiện xem.

Sau khi Dương Quân tắm xong, hắn tự nhiên mặc áo choàng tắm bước ra. Hắn cao và thẳng, giống như một giá treo quần áo biết đi, cơ bắp rắn chắc được bọc trong chiếc áo choàng tắm, để lộ một phần ngực nhỏ gợi cảm.

Đã một thời gian trôi qua mà cảnh sát vẫn chưa đến thẩm vấn, điều này cho thấy cảnh sát chưa phát hiện ra nghi vấn nào. Nhưng họ vẫn không dám bất cẩn và định ở lại đến ngày mai.

Phòng chỉ có một chiếc giường lớn nhưng cũng đủ cho hai người ngủ.

Hạ Chu từ sáng sớm đã dậy sớm thay quần áo, bây giờ đã rất buồn ngủ. Cậu cảm thấy rằng Dương Quân có thể không gϊếŧ cậu trong lúc này, vì vậy cậu đã hạ thấp cảnh giác.

Cho dù Dương Quân có mất ngủ một đêm cũng không sao, nhưng vì hắn có giường để ngủ nên hắn sẽ không đối xử tệ với mình.

Thế là hai người nằm trên cùng một chiếc giường, có khoảng trống ở giữa. Nhưng chỉ có một cái chăn, không đủ rộng. Máy điều hòa trong khách sạn bật rất thấp nếu không có chăn sẽ rất lạnh.

Hạ Chu kéo chăn qua trước, một lúc sau Dương Quân mới kéo chăn lại. Hạ Chu lại kéo lại, Dương Quân lại kéo lại.

Hai người trẻ con kéo chăn một lúc.

Khi Hạ Chu kéo lại lần nữa, cậu chỉ đơn giản dùng hai chân kẹp chặt lại, ngăn cản Dương Quân kéo cậu lại lần nữa. Nhưng Dương Quân hiển nhiên mạnh hơn cậu rất nhiều, hơn nữa bọn họ đang ngủ trên giường nước, chỉ cần cử động một chút, toàn bộ giường sẽ rung chuyển.

Hạ Chu bị Dương Quân kéo tới. Dương Quân có lẽ cảm thấy ồn ào đã đủ nên vô thức lật người lại, đè cậu xuống, không cho Hạ Chu động đậy thêm nữa.

Áo choàng tắm của cả hai đều có phần bị rách, gần như dính vào nhau qua lớp vải mỏng.

Hạ Chu chỉ cảm thấy l*иg ngực Dương Quân cứng ngắc, phía dưới như có vật gì cắn vào: "..."

Hạ Chu chỉ cảm thấy vật đó không thoải mái, theo bản năng vùng vẫy, kết quả Dương Quân đột nhiên cảnh cáo: "Đừng cử động!"

Hạ Chu thật sự ngừng cử động, không phải vì uống say. Đó là bởi vì cậu biết cái gì đang nhai cậu. Nhưng cậu có chút bối rối, hôm nay không phải Dương Quân suýt gϊếŧ cậu sao? Tại sao đột nhiên lại phản ứng với cậu như vậy?

Hạ Chu thận trọng hỏi: “Anh... anh có thích đàn ông không?”

"Không thích."

“…” Hạ Chu trầm mặc một lát, “Vậy anh…”

Dương Quân không trả lời mà chỉ dùng ánh mắt nặng nề nhìn Hạ Chu, sau đó nói: “Hôm nay cậu mặc quần áo phụ nữ.”

Ý tứ đây là lỗi của Hạ Chu.

Hạ Chu chỉ cảm thấy vô tội: “Nhưng tôi vẫn là đàn ông.”

Dương Quân do dự một lát rồi nói: "Tôi có một câu hỏi..."

"Anh nói."

"Cậu đang mặc sườn xám, vậy cậu đang mặc đồ lót của phụ nữ phải không?"

"..."

Sườn xám rất bó sát nên đương nhiên cậu không thể mặc quần đùi hay qυầи ɭóŧ nam vì các đường nét sẽ rất rõ ràng. Vì vậy, cậu không chỉ mặc đồ lót của phụ nữ mà chỉ có thể mặc đồ lót ren có viền rất mỏng. Hơn nữa khi tắm có thể không mặc qυầи ɭóŧ, cho nên tự nhiên cậu cũng mặc đồ lót của phụ nữ dưới áo choàng tắm, nên không thể khỏa thân được.

Có lẽ chính vì Hạ Chu im lặng mà Dương Quân mới biết được đáp án, hơi thở dường như lại trở nên nặng nề hơn.

Hạ Chu cảm giác được dưới người nam nhân biến hóa, sắc mặt lại lần nữa thay đổi: "Anh... Đang suy nghĩ cái gì?"

"Để tôi chạm vào xem."

Hạ Chu hoảng sợ nói: "Chờ một chút, anh thật kỳ quái, không phải vừa rồi muốn gϊếŧ tôi sao?"

"Đúng là tôi vẫn muốn gϊếŧ cậu." Giọng nói của Dương Quân rất quyến rũ nhưng lại vô cùng nguy hiểm, "Nhưng tôi chợt nhận ra rằng gϊếŧ cậu trên giường có lẽ không phải là một ý tưởng tồi."

Hạ Chu đã từng gặp phải những ví dụ về nhân vật phản diện trở nên đen tối trước đây, nhưng liệu nam chính cũng sẽ trở nên đen tối? !

Người này thực sự không phải là một kẻ biếи ŧɦái sao?