Quyển 4: Chương 1: Ta là người đứng đầu, là nhờ sắc đẹp lên mới có sao?!

"Trương Chu, cậu nghĩ thế nào?"

Hạ Chu vừa mở mắt ra đã đi đến một nơi không thể giải thích được. Tình huống này giống như một bữa tiệc mafia trong phim, ông chủ ngồi ở ghế chính phía trên, cấp dưới ngồi ở ghế ở hai hàng phía dưới, còn những người thì đứng sau ghế dựa vào tường. Thoạt nhìn, cậu sẽ nghĩ đó là một cuộc tụ tập băng nhóm vì trông mọi người rất hung dữ. Không cần phải nói, ông chủ khí chất uy nghiêm, những người ngồi trên ghế đều khá già, thoạt nhìn đều giống như những con cáo già. Bất quá Hạ Chu phát hiện mình ngồi ở trên ghế cuối cùng, có lẽ trình độ của cậu có thể cao hơn một chút so với bọn họ?

Hạ Chu không biết chuyện gì đang xảy ra, bây giờ mọi người lại nhìn về phía cậu. Cậu vội vàng gọi hệ thống: “Mau đưa cốt truyện cho tôi.”

Có một tiếng ding.

Chưa đầy một giây, Hạ Chu đã có được thông tin về thế giới này.

Nguyên chủ tên là Trương Chu, cậu mười sáu tuổi gia nhập Hắc Long Bang, mới hai mươi sáu tuổi đã trở thành thủ lĩnh của Hộ Khẩu Điện. Kỳ thật thế giới ngầm không hề phức tạp chút nào, ít nhất là về mặt lên chức thì tương đối đơn giản và thô sơ, tuổi tác và kinh nghiệm tuy quan trọng nhưng lập nghiệp cũng không khó. Sở dĩ cậu trở thành người đứng đầu khi còn trẻ như vậy là vì cậu đã loại bỏ được một thân tín quan trọng của thủ lĩnh tổ chức thù địch Thanh Xà Bang. Thanh Xà Bang vốn mạnh hơn Hắc Long Bang một chút, nhưng sau khi thủ lĩnh của Thanh Xà Bang mất đi người bạn tâm giao, hắn bắt đầu đưa ra một loạt quyết định thất bại, hiện tại lại bị Hắc Long Bang gây áp lực. .

Trương Chu còn trẻ, sức chiến đấu không cao, chỉ số thông minh cũng không tốt lắm, cái có thể nhìn nhất là mặt. Làm thế nào mà một kẻ tầm thường như cậu ta lại hạ gục được tay sai của băng nhóm đối thủ? Khỏi phải nói, mọi người đang tung tin đồn rằng cậu ta dùng bẫy mật để cố tình dụ dỗ tay sai của thủ lĩnh băng nhóm đối thủ rồi gϊếŧ chết họ.

Hạ Chu đọc xong cái này im lặng một lát, xét theo trí nhớ của nguyên chủ thì biết rằng không phải như vậy. Nói đến đây, Trương Chu kỳ thực chỉ là may mắn mà thôi. Vào ngày xảy ra sự việc, Trương Chu tình cờ đến cùng một nhà hàng với người bạn tốt để ăn tối. Vì người bạn đó giúp đỡ Thanh Xà Bang trong nhiều kế hoạch nên đương nhiên có rất nhiều kẻ thù, nên mỗi khi ra ngoài ăn tối, anh ta đều tự mình đặt phòng riêng. Nhưng không biết hôm đó anh ta ăn quá nhanh hay là quá đói, Trương Chu tình cờ đi nhầm phòng, hai người ngoài ý muốn gặp nhau, anh ta không biết có phải bất ngờ sợ hãi nhầm tưởng rằng Hắc Long Bang muốn mạng sống của mình, hoặc bị vẻ đẹp của Trương Chu làm cho choáng váng, hắn bị nghẹn. Và vì hai bên là kẻ thù truyền kiếp nên Trương Chu không có lý do gì để cứu anh ta, chỉ đành nhìn anh ta bị nghẹn chết.

Tin đồn này xuất hiện sau cái chết của người tên tâm phúc kia. Hơn nữa Trương Chu chẳng làm gì mà có được công lao lớn như vậy, cậu ta sẽ không ngu ngốc đến mức giải thích rằng vụ gϊếŧ người không phải của mình.

Hạ Chu: "..."

Thành thật mà nói, Hạ Chu thở phào nhẹ nhõm: "May mắn vừa mới ngồi ở chỗ này nhìn thấy một đám lão nhân, còn tưởng rằng tôi già đi, dọa chết tôi!"

Hệ thống: […] Trọng tâm của cậu sai rồi.

Sau khi Hạ Chu biết được cốt truyện, bước tiếp theo chính là nhìn nam chính.

Nhân vật nam chính là Dương Quân, một tên xã hội đen trẻ tuổi sống lang thang trên đường phố, vì không có nơi nào để đi, được đưa vào Lục Xà Bang, hắn rất giỏi giang, xuất phát từ một tên côn đồ và làm vệ sĩ cho thủ lĩnh băng đảng. Ở cốt truyện cũ, hắn đã nhiều lần ám sát thủ lĩnh của Hắc Long Bang, mấy lần suýt thành công nhưng lại bị phá hoại bởi sự can thiệp của Trương , đáng tiếc hắn đã chết sau khi bị bắt sau một lần ám sát thất bại.

Tuy nhiên, vì Dương Quân là nhân vật nam chính nên thân phận của hắn không đơn giản như vậy, hắn thực chất là con trai của Dương Thái , cựu thủ lĩnh của Hắc Long Bang. Thủ lĩnh hiện tại là Ngô Bảo Phong vốn là thuộc hạ thân tín nhất của Dương Thái, hắn đã có dã tâm từ lâu, có lần hắn gϊếŧ Dương Thái để chiếm đoạt ngai vàng khi hắn ra ngoài, cũng có người nói Dương Thái chết sau khi bị Lục Xà tấn công. Hắc Long Bang không thể sống thiếu thủ lĩnh một ngày, vì vậy Ngô Bảo Phong tạm thời đảm nhận vị trí thủ lĩnh băng đảng, tuy nhiên, khi đã đảm nhận chức vụ này, hắn không chịu từ chức, sai người bí mật tiêu diệt người thân và bạn bè của Dương Thái. Tất cả người thân và bạn tâm giao của Dương Thái đều chết, chỉ còn lại Dương Quân. Dương Quân chỉ mới tám tuổi khi chạy trốn, nhưng hắn đã ở độ tuổi có thể hiểu được, những người thân tín của Dương Thái đã cứu hắn một cách mạo hiểm và nói ra sự thật trước khi họ chết.

Ngô Bảo Phong đã tìm kiếm Dương Quân rất lâu nhưng không tìm thấy tung tích của Dương Quân, ông ta cho rằng Dương Quân không thể tự mình làm được sóng gió gì nên cuối cùng đã từ bỏ việc điều tra.

Bây giờ đã hai mươi năm trôi qua, Dương Quân đã trưởng thành, vì cố tình che giấu nên Ngô Bảo Phong đương nhiên không thể nhận ra hắn.

Chỉ là Ngô Bảo Phong rốt cuộc ngồi vào vị trí thủ lĩnh của Hắc Long Bang một cách không chính đáng, trong lòng ông ta có động cơ thầm kín nên không ngừng chú ý xem trong bang có ai tên Dương hay không. Ông ta sẽ phái người đi tìm xem hắn có phải là con trai của Dương Thái hay không. Nhưng ông ta không bao giờ ngờ rằng con trai của cựu thủ lĩnh Hắc Long Bang lại đầu hàng kẻ thù và chuyển lòng trung thành với Thanh Xà Bang. Chỉ là Dương Quân không có thành tâm trung thành, hắn tới đây để báo thù, hắn không chỉ muốn gϊếŧ Ngô Bảo Phong mà còn muốn lôi toàn bộ Thanh Xà Bang vào rắc rối.

Lúc này, hệ thống nói: [Nhiệm vụ của cậu trong thế giới này là tìm cách cứu nam chính vào những thời điểm quan trọng khác nhau và giúp hắn báo thù thành công.]

Hạ Sở hét lên: "Chờ đã, tôi có vấn đề!"

[cậu nói.]

Hạ Chu hỏi: "Dương Quân ám sát Ngô Bảo Phong nhiều lần thất bại, bởi vì Trương Chu làm loạn... Trương Chu yếu như vậy, làm sao phá vỡ thế cục?"

Giọng điệu của hệ thống không hề có cảm xúc nói: [Cậu nghĩ sao?]

Hiện tại Hạ Chu biết mình mỗi lần xuyên các thế giới đều sẽ dùng khuôn mặt của mình, cậu đột nhiên ý thức được: "Là bởi vì mặt tôi đẹp trai như vậy sao? Nam chính đã yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên."

[...] Lần đầu tiên tiếp nhận ký chủ, kinh nghiệm của nó không có tăng lên, nhưng tính táo bạo của nó lại tăng lên rất nhiều, [Cậu đừng có tự luyến nữa.]

"Nếu không?"

Hệ thống thở dài nói: [ Cậu có biết trên thế giới này có một loại người tên là kẻ thù trời định không? Đối với Dương Quân, Trương Chu có lẽ là một sự tồn tại như vậy. Cho dù Trương Chu không làm gì thì cũng sẽ vô tình phá hỏng kế hoạch của Dương Quân.]

Hạ Chu vừa mới trải qua thế giới Thiên Sư và Quỷ Hồn ở thế giới trước, cộng với bị hệ thống lừa dối của mình, cậu không còn phát hiện ra điều gì kỳ quái nữa: “Tôi hiểu được, đây là siêu nhiên.”

Hệ thống nghĩ tới chuyện khác, hả hê nói: [ Đúng rồi, tôi nhắc nhở cậu, trước lúc cậu tới, Trương Chu đã hai lần phá hỏng kế hoạch của Dương Quân, cho nên hiện tại Dương Quân nhìn thấy liền muốn gϊếŧ chết Trương Chu.]

“…” Sắc mặt Hạ Chu đột nhiên thay đổi, “Cho nên tôi phải tìm cách cứu nam chính, nhưng nam chính lại muốn gϊếŧ tôi?”

[Đúng.]

"Cậu quá ngu ngốc!"

Hệ thống lạnh lùng nói: [ Cậu cho rằng Trương Chu chỉ là vai phụ tầm thường thôi sao? Mẹ của Trương Chu là một ca sĩ được Dương Thái rất sủng ái. Trong thế giới nguyên cũ, Trương Chu gián tiếp gϊếŧ chết Dương Quân, tương đương với lấy oán báo ơn. Vì vậy, việc bù đắp là điều đương nhiên.]

Hạ Chu trầm mặc hồi lâu mới nói: "...Được."

"Trương Chu."

"Trương Chu?"

Hạ Chu dừng một chút mới định thần lại, mọi người vẫn đang nhìn chằm chằm vào cậu, như đang chờ đợi câu trả lời của cậu. Ngay trước khi nhận được cốt truyện, Ngô Bảo Phong hỏi cậu nghĩ gì, nhưng cậu hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ đang suy nghĩ mơ hồ nên giải thích thế nào. Một trong những con cáo già có mặt ở đây nói: “Nếu Trương điện chủ có thể gϊếŧ chết tay sai của người đàn ông đó, thì việc lặp lại thủ đoạn tương tự chắc chắn không khó.”

Hạ Chu ý thức được thân phận của mình lúc này chính là Trương Chu, câu nói Trương Đường chủ đang ám chỉ cậu. Nhưng giọng điệu lão cáo già này chua chát, chắc hẳn là ghen tị vì cậu tuổi còn trẻ như vậy đã lên nắm quyền.

Suy nghĩ một lúc, cậu biết người này đang ám chỉ thủ lĩnh của Lục Xà Bang, Lý Đông Đường.

Cho nên lần này Ngô Bảo Phong muốn trực tiếp đối phó Lý Đông Đường, nuốt chửng Thanh Xà bang? Tham vọng quá lớn, chẳng trách Dương Quân không kìm được cơn tức giận.

Hạ Chu mặc dù không hoàn toàn khẳng định, nhưng thử nghiệm một chút cũng không sao, vì vậy trả lời: "Lý Đông Đường đã nhìn thấy tôi rồi, chỉ sợ khó có thể sử dụng chiêu thức tương tự lần nữa."

Lão hồ ly họ Khúc, cũng là một đại điện chủ, từ nhỏ đã dựa vào thực lực, không cam lòng nhìn thấy Trương Chu dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy. Nhưng vì Ngô Bảo Phong không ngại nên cũng không nói được gì, trong cuộc họp chỉ có thể nói mấy câu châm chọc như thế này.

Ngô Bảo Phong tuy có tham vọng nhưng cũng thông minh, nếu không ông ta sẽ không thế chỗ Dương Thái âm thầm không ai biết như vậy. Nhưng có lẽ là bởi vì ông ta tuổi càng lớn, tham vọng đã biến thành ám ảnh, nếu có thể thôn tính Thanh Xà bang, tương lai ông ta mới có thể yên tâm.

Hạ Chu vẫn chưa thả lỏng. Không ngờ sau khi lão hồ ly nhìn cậu từ trên xuống dưới, hắn lại nói: “Trương điện chủ ăn mặc như nữ nhân hẳn là không có gì kỳ quái.”

Con cáo già này!Hạ Chu chỉ đơn giản nghi ngờ đối phương có chút hận ý với mình, muốn hãm hại cậu như thế này. Cậu quay đầu nhìn Ngô Bảo Phong, không ngờ Ngô Bảo Phong lại trầm ngâm nhìn mình: “Ta nghĩ cũng không sao đâu.”

Hạ Chu: "..."

Hạ Chu chưa nhìn thấy cậu ở thế giới này bộ dáng như thế nào, nhưng nhìn thấy những đường chủ khác lần lượt đồng ý, xem ra cậu không đồng ý cũng không được, vì thế không khỏi nghiến răng nghiến lợi nói: " Trong trường hợp này, đúng là có thể ăn mặc như một người phụ nữ, nhưng tôi không giỏi lắm, tôi cần một người bảo vệ tôi. Khúc đường chủ đã đối với mình kế hoạch của mình có tự tin như thế, vậy trọng trách chức trách lớn không bằng liền giao cho khúc đường chủ đi."

Hạ Chu không biết Trương Chu trong băng đảng là người như thế nào, nhưng chắc hẳn mọi người đều coi thường cậu, cho nên cậu chỉ có thể để mình không bị coi thường nữa mới được

Khúc Đường chủ không biết có phải hắn bị Trương Chu phản công nên bất ngờ hay không, nhưng hắn thực sự nghẹn họng.

Ngô Bảo Phong đầu tiên nhìn Trương Chu, sau đó nhìn Khúc đường chủ, không biết là vì tránh phiền phức hay là để thử, ông ta chỉ đơn giản nói: “Vậy chúng ta quyết định như vậy đi.”

Chắc chắn rồi, bọn họ quả thực đang bàn việc loại bỏ Lý Đông Đường. Ngô Bảo Phong nghe xong liền gật đầu, tựa hồ Trương Chu nói cũng có lý.