Quyển 1: Chương 12: Rơi vào bẫy, bị đưa vào phòng với ý đồ xấu xa, nam chính phá cửa xông vào

"Chu Chu, lại đây, đây là dì hai của con, đã lâu không gặp..." Cha Lâm đối với Lâm Chu nở một nụ cười hiền lành, mặc dù nụ cười này chỉ ngụy tạo cho bên ngoài thấy ông ta là một người cha yêu thương con cái. Ở nơi riêng tư, cha Lâm tới nhìn Lâm Chu một cái cũng thấy không cần thiết.Nếu không phải lúc này không thể cùng cha Lâm lật mặt, nếu không cậu nhất định sẽ vạch trần bộ mặt thật của lão hồ ly này trước mặt mọi người. Nhưng lúc này, cậu vẫn nở nụ cười thích hợp, mỉm cười thân thiện với tất cả mọi người.

Mà dì hai của cậu lại rất thích nói xấu cậu, không biết hôm nay uống nhầm thuốc gì lại để ý đến cậu như vậy, cậu cứ có cảm giác bị lừa vậy. Vào mỗi lần chào hỏi, cậu đều phải nâng cốc chúc mừng, cho đến khi uống quá nhiều, cậu mới nhận ra có phải cậu đang bị chuốc say không? Nhưng làm cậu say thì có lợi ích gì? Cậu sẽ không phát điên vì say rượu.

Rất nhanh, Hạ Chu đã biết lí do tại sao. Cậu muốn đi tìm Hướng Bách, nhưng cậu dùng đủ biện pháp vẫn bị ngăn cản, mà cậu cũng không biết Hướng Bách đang ở đâu.

Cậu đi một vòng đại sảnh, hỏi người hầu Hướng Bách đang ở đâu, người hầu nói: "Hướng tiên sinh say rượu, đang nghỉ ngơi trong phòng cho khách."

Hạ Chu cảm thấy kỳ lạ, nhưng có lẽ rượu ảnh hưởng đến khả năng phán đoán của cậu, cậu nhất thời không cảm cái có gì bất ổn, cậu chỉ muốn tìm Hướng Bách về nhà, cậu không muốn ở lại nơi này nữa: "Đưa tôi đi tìm anh ấy."

"Được ạ, mời đi hướng này."

Người hầu quay người dẫn đường, nhưng lại dẫn cậu đến một nơi rất xa. Tuy đây cũng là nơi tiếp đãi khách nhưng nó rất ít khi mở cửa vì nó nằm xa tòa nhà chính, và tiếp đãi khách ở đây cơ vẻ không tôn trọng khách.

Hạ Chu ban đầu còn cảm thấy kỳ quái, nhưng sau khi nghĩ lại cậu cũng thấy bình thường, cha Lâm tuy rằng rất trọng dụng Hướng Bách nhưng địa vị của hắn thấp, nên không có gì lạ nếu ông ta dùng thủ đoạn nhỏ này để nhắc nhở hắn. Vì vậy, Hạ Chu đi theo người hầu không chút nghi ngờ.

Đến nơi, Hạ Chu mới nhận ra nơi này rất tối, đèn ngoài cửa còn bị hỏng, cậu không nhịn được hỏi: "Có thật là Hướng Bách ở đây không?"

"Đúng vậy, tiểu nhân tự mình đưa người tới, người ngủ ở phòng trong cùng."

"Được." Dù sao nơi này cũng xa xôi, Hạ Chu muốn ngủ lại một đêm ở đây cũng không sao, dù sao phòng ở đây cũng nhiều. Cậu mở cửa bước vào, trước tiên cậu muốn xem thật sự Hướng Bách có ở đây không. Nhưng sau khi đi đến căn phòng trong cùng cậu phát hiện trên giường không có người: "Tại sao..."

Hạ Chu tỉnh rượu lập tức ý thức được mình bị lừa, lừa cậu tưới đây có mục đích gì. Rất tiếc đền ở cổng bị hỏng rồi, cố tình không cho camera giám sát phát hiện....

Lúc này một bóng người trong bóng tối nhảy ra, dường như muốn tấn công Hạ Chu.

Hạ Chu giật mình, hét lên một tiếng, động tác rất nhanh tránh né. Hanh lang vẫn sáng đèn, tuy trong phòng không bật đèn nhưng cũng không quá tối, cậu vẫn có thể nhìn rõ khuôn mặt đối phương: "Chu Siêu, sao ngươi lại ở đây?"

Do xung quanh cũng chẳng có ai, Chu Siêu ngừng giả vờ lộ ra bộ mặt xấu xí: "Lâm Chu, là tôi cho cậu mặt mũi cậu không muốn đừng trách tôi vô lễ."

Lúc này rốt cuộc Hạ Chu cũng hiểu được ý đồ của người chuốc say mình, nguyên lai tất cả là do Chu Siêu sắp đặt. Chu gia cùng Lâm gia quan hệ tốt, Chu Siêu miệng lại ngọt, thường xuyên khiến mọi người vui vẻ, hắn nhất định sẽ không để bọn họ biết hắn có ý xấu với Lâm Chu, nên hắn mới dùng thủ đoạn hèn hạ này. Có lẽ hắn tìm bừa lí do nào đó để người thân chuốc rượu mình. Sau khi hắn đạt được mục đích, người nhà họ Lâm sẽ là đồng phạm, lên cùng một chiếc thuyền, những kẻ đó sẽ bảo vệ Chu Siêu trước, hắt nước bẩn lên người cậu, vu khống cậu dụ dỗ hắn.

Sự chú ý của Hạ Chu luôn đặt trên người Chu Nhược bỏ qua tên Chu Siêu này: "Anh...đừng lộn xộn, Hướng Bách sẽ sớm tới đây."

Xét thể lực, Hạ Chu là beta không thể đánh bại alpha.

Chu Siêu cười lớn: "Cậu nói chồng cậu, lúc này không biết chừng hắn đang lên giường với omega nào rồi, cậu với chồng cậu sau khi uống rượu đã phản bội nhau, cậu nghĩ sẽ như thế nào nếu chuyện này bị phát hiện.

"Anh---" Mặc dù Chu Siêu nói không rõ, nhưng Hạ Chu cũng đoán được omega kia là ai. Cậu lạnh lùng nói: "Là Chu Nhược sao? Anh họ của anh thật là hèn hạ vô liêm sỉ. Hướng Bách so với tôi thông minh hơn nhiều, anh ấy sẽ không..."

Chu Siêu không để ý hắn bị lộ lúc nào, ngắt lời: "Đó là bởi vì cậu không biết hắn với anh tôi độ tương thích như thế nào, là 89%. Với tỉ lệ cao như vậy, Chu Nhược chỉ cần tiết ra pheromone là cũng đủ kí©h thí©ɧ Hướng Bách rồi, hắn sao có thể từ chối được?"

Hạ Chu sắc mặt lập tức tái nhợt, trong nhiệm vụ này cậu quá bị động cho nên mới có kết cục như thế này. Nhưng so với việc không thể hoàn thành nhiệm vụ, cậu càng tức giận hơn vì Hướng Bách bị bọn họ tính kế. Cho dù cậu biết Hướng Bách không phải Bách Quân cậu cũng không thể tiếp nhận.

Hạ Chu lập tức lao tới muốn đánh người, nhưng cú đấm của cậu lại dễ dàng bị Chu Siêu bắt được.

Chu Siêu dễ dàng bế Lâm Chu lên, ném cậu lên trên giường lớn.

"Ưʍ...." Hạ Chu đã say rượu còn bị quăng như vậy lại càng thêm choáng váng, nằm trên giường rất lâu không dậy được.

Chu Siêu thấy cậu dậy không nổi, lại đoán trước cậu cho dù có cánh cũng không thoát được, liền bắt đầu cởϊ qυầи áo: "Lâm Chu, tôi đã bị cậu hấp dẫn một đoạn thời gian lâu lắm rồi. Tôi đảm bảo cậu sẽ không bao giờ quên được cảm giác ngây ngất đêm nay..."

Cổ chận Hạ Chu bị kéo đến bên mép giường, cậu giãy giụa, đã một cái: "Đừng---"

Chu Siêu lật cậu lại muốn cởϊ qυầи áo cậu.

Nhưng vào lúc này, cửa đột nhiên mở ra, một bóng người cao lớn xuất hiện ở cửa. Chu Siêu còn chưa kịp nhìn xem đó là ai, lập tức bị một quyền thật mạnh: "A-----"

Cú đấm này rất mạnh, ngay lập tức khiến máu mũi hắn chảy ra. Mũi Chu Siêu đau đến chết, hắn sắp đứng dậy thì lại bị đánh: "A----"

Nghe được tiếng Chu Siêu không ngừng kêu ngào, Hạ Chu mới hồi phục tinh thần, nhìn rõ người mới tới, chính là Hướng Bách.

Hướng Bách đánh Chu Siêu đến mặt đầy máu, hắn cũng không dừng lại, toàn thân một áp suất thấp đáng sợ. Hắn không dừng lại cho tới khi Hạ Chu gọi tên hắn.

Hướng Bách thấy Chu Siêu đã ngất, cũng không để ý tới hắn, lập tức đi đến bên giường: "Em không sao chứ?"

"Anh..." Hạ Chu muốn hỏi anh vì sao lại tới, lại cũng muốn hỏi Chu Nhược, nhưng lúc này cậu không nói được gì, liền lao tới ôm chặt Hướng Bách.

Hướng Bách ôm người vào lòng, cảm thấy Hạ Chu đang run rẩy. Hắn hôn lên đầu cậu an ủi: "Đừng sợ, tôi ở đây rồi."

Hạ Chu thật sự sợ hãi, nếu Hướng Bách không tới, cậu không cách nào tưởng tượng sẽ có chuyện gì xảy ra. Cậu không muốn bị vấy bẩn như vậy, nỗi sợ hãi khiến cậu run rẩy đến mức Hướng Bách hôn lên mặt cậu cậu cũng không phản ứng.

"Chúng ta rời khỏi đây đã..." Hướng Bách bế Hạ Chu đi ra ngoài, lúc này mà đi ra tiểu viện thì quá bắt mắt, thế là hắn đi lên lầu, trên lầu còn rất nhiều phòng trống.

Sau khi bình tĩnh lại, Hạ Chu mới nhớ tới hỏi: "Sao anh lại tới đây? Chu Nhược đâu? Anh không có..."

Hướng Bách kể ngắn gọn: "Hắn ta cố gắng quyến rũ tôi nhưng không thành công, tôi bỏ chạy..."

"Không phải hai người....có tỉ lệ thích hợp là 89% sao?"

Hướng Bách có lẽ đã biết từ Chu Nhược cho nên cũng không quá ngạc nhiên, chỉ là sắc mặt của hắn rất khó coi. Bất quá Hạ Chu phát hiện, Hướng Bách mặt đỏ, quần áo như bị xé rách, đầu tóc rối tung. Hắn chỉ đơn phương đánh Chu Siêu cho nên sẽ không thể như vậy, nhất định là...

Dường như biết Hạ Chu đang nghĩ gì, Hướng Bách giải thích: "Tôi không hề chạm vào hắn ta, một chút cũng không. Tôi không thích hắn, có cao đến mấy cũng vô dụng."

Hạ Chu ngơ ngác nhìn Hướng Bách, lúc này cậu không thể phân biệt được, người trước mắt là ai.

Hướng Bách cúi đầu hôn cậu, một nụ hôn rất nhẹ, mang theo sự an ủi, Hướng Bách nói mơ hồ: "Anh chỉ thích em, em có biết không?"

Hướng Bách không gọi tên cậu, giống như đang nói chuyện với Hạ Chu hoặc Lâm Chu.

Hạ Chu run rẩy như bị điện giật, nhưng cũng không từ chối hay đẩy hắn ra. Ngay sau đó, môi Hướng Bách ân xuống, hắn vẫn luôn kiềm chế, bây giờ hắn giống như phát điên vì Hạ Chu, hắn hôn rất mãnh liệt, không ngừng mυ"ŧ lấy môi cậu, luồn qua khe răng cậu, tùy ý khuấy đảo khoang miệng.

------------------------------------

sắp có h full hd