Quyển 1: Chương 10: Đá một cước, làm hỏng kế hoạch quyến rũ của tiểu tam

Sau khi biết được địa điểm, Hạ Chu liền vội vàng chạy tới.Bây giờ Hướng Bách đã phái người theo dõi mọi hành động của cậu, cậu không cần phải giả vờ đi ngang qua, cậu trực tiếp hỏi người phục vụ nam chính ở phòng nào, sau đó không thèm gõ cửa trực tiếp mở cửa tự nhiên đi vào.

Chu Nhược là một omega xinh đẹp, có vẻ ngoài thanh tú, đặc biệt thích giả vờ đáng yêu, hắn từ nhỏ đã biết lợi dụng ưu điểm của mình lấy lòng người khác. Khi gặp rắc rối trên đường, hắn ta bất ngờ được một alpha cứu, mà alpha này rất hợp gu của hắn, hắn muốn làm quen nên mời người ta đi ăn tối. Hắn thấy alpha này mặc quân phục và nghĩ rằng người này có thể biết đến nhà họ Chu, nên đã nói tên hắn ra. Quả nhiên, alpha này vốn muốn từ chối, nhưng lập tức đổi ý, nguyện ý cùng hắn dùng bữa.

Chỉ là Chu Nhược còn chưa ngồi ấm mông, ngay cả thông tin chi tiết của alpha này hắn cũng không biết, hắn chỉ biết người này tên Hướng Bách. Đột nhiên cửa phòng mở ra, một người đàn ông đẹp trai bước vào. Chu Nhược vốn tưởng rằng người bước vào là phục vụ, nhưng thấy quần áo không giống lắm, liền hỏi: "Cậu. cậu là..."

Hạ Chu nhìn Chu nhược trước tiên, không khỏi kinh ngạc nam nhân omega này rất xinh đẹp, môi đỏ răng trắng, mềm mại yếu đuối thực sự rất dễ khơi dậy lòng ham muốn che chở của nam nhân. Nhưng cậu rất nhanh rời mắt về phía Hướng Bách. Hướng Bách không có biểu hiện quá kinh ngạc, bình thản như chẳng có lỗi.

Hạ Chu biết một bữa cơm không nói lên gì, nhưng omega này lại khác, cậu không có ý định để hai người bọn họ có cơ hội tiến xa hơn: "Em tình cờ đi ngang qua, có người quen nói thấy anh ở đây nên em đến. Ăn cơm cùng nhau được chứ, lão công!"

Hướng Bách còn chưa kịp phản ứng thì Chu Nhược đã mở to mắt, đầu tiên là nhìn Hạ Chu sau đó nhìn alpha đẹp trai trước mặt: "Cái gì? Anh đã kết hôn rồi à?"

"Đúng vậy." Hạ Chu trả lời thay Hướng Bách nói: "Xin lỗi, quấy rầy hai người rồi."

Lúc này, Hướng Bách ruốt cuộc lên tiếng, hắn nhìn Hạ Chu mỉm cười: "Không có chuyện gì cả, vừa rồi anh thấy omega này bị quấy rối lên giúp cậu ta, cậu ta mời anh ăn bữa cơm, có thế thôi, đó là tất cả."

"Đúng, đúng....Tôi không biết anh đã kết hôn, nếu không tôi cũng sẽ không tự quyết định như vậy." Chu Nhược rất giỏi giả vờ ngoan ngoãn, lúc này trông hắn ta rất ngây thơ. hắn lại nhìn Hạ Chu: "Vậy thì cùng nhau ngồi xuống ăn đi, để tôi bày tỏ lòng biết ơn với vợ chồng anh."

Nếu không phải cậu biết bộ mặt thật của Chu Nhược, có lẽ Hạ Chu đã bị lừa, dung mạo của Chu Nhược quá hợp với vai omega ngây thơ ngu dốt.

Hạ Chu tới đây là để ngăn cản bọn họ một mình ở với nhau, đương nhiên cậu sẽ không từ chối. Cậu cũng biết cậu nói dối đi ngang qua Hướng Bách nhất định cũng biết, nhưng lúc này hắn nghĩ cái gì, cậu cũng kệ bị lộ cũng chả sao.

Hướng Bách cũng không hỏi gì, có lẽ bời vì trước mặt người ngoài không thể để lộ chuyện bọn họ quan hệ không tốt.

Chu Nhược thì ngược lại, hắn nhìn hai người họ, trong lòng có chút đoán được. Hắn ta bị sự xuất hiện đột ngột của Hạ Chu làm cho choáng váng bây giờ hắn ta mới chú ý tới, lúc giới thiệu hắn Hướng Bách gọi hắn là "omega này" giọng điệu rõ ràng có chút xa cách, như muốn vạch rõ giới hạn với hắn vậy.

Chu Nhược tin rằng mình đẹp trai, xuất thân từ gia đình giàu có, được nhiều alpha theo đuổi như vậy, sao có người có thể coi thường hắn? Hắn nhìn Hạ Chu, người đàn ông này mặc dù bề ngoài rất đẹp trai nhưng lại không có mùi pheromone, rất giống beta.

Chu Nhược giả vờ bất cẩn hỏi: "Xin lỗi, cậu là beta phải không?"

Chuyện này cũng không có gì phải giấu diếm, Hạ Chu đáp: "Đúng vậy."

Chu Nhược đột nhiên ý thức được: "A...cậu tên Lâm Chu phải không? Tôi có nghe nói về cậu..."

Lâm Chu là người được ít sủng ái nhất trong Lâm gia, ai cũng biết chuyện này, chỉ vì anh là một beta bình thường. Chủ đề này được bàn tán rất nhiều trong giới thượng lưu gần đây chính là việc anh ta bị ép kết hôn với một alpha bất lực, hai vợ chồng không hợp nhưng lại không thể tách rời.

Chu Nhược vẻ mặt vẫn hiền lành ngây thơ nhưng lời nói lại khác: "Cậu có nhớ Chu Siêu không? Nó là em họ của tôi, sau khi biết cậu kết hôn, nó đã rất buồn...Tôi xin lỗi, tôi không có ý gì khác, tôi chỉ không ngờ rằng loanh quanh một vòng tôi lại nhận ra mọi người đều quen biết nhau..."

Nghe hắn nói xong, Hạ Chu chỉ có một ý nghĩ, tên này rất giỏi, hắn phải là một cây tra xanh già. Hơn nữa hắn còn biết chuyện nguyên chủ, hắn cố ý nhắc tới Chu Siêu...

Hạ Chu ngồi bên cạnh Hướng Bách, liếc mắt sang quả nhiên cậu thấy sắc mặt Hướng Bách không đươc tốt.

Tuy rằng cậu có ý định chỉnh Chu Siêu, nhưng so sánh thì nam chính vẫn quan trọng hơn. Hơn nữa cậu không phải Lâm Sở, cậu cũng chẳng để ý, thẳng thắn nói: "Tôi biết hắn, nhưng cùng hắn không quen, về sau anh bảo hắn đừng có tới làm phiền tôi."

Chu Nhược hiển nhiên sửng sốt một chút, hắn không ngờ Lâm Chu sẽ nói vậy.

Hướng Bách cũng có chút kinh ngạc, liếc nhìn Hạ Chu.

Chu Nhược dường như đang muốn lợi dụng chủ đề này, cau mày giả vờ đáng thương: "Cái này không phải là ....hơi quá đáng.."

"Tôi thật sự có quá đáng sao?" Giọng điệu Hạ Chu bình tĩnh, bởi vì cậu biết, nếu gây ra một chút tiếng động cũng sẽ bị coi là xúc động, giọng điệu bình tĩnh càng có sức thuyết phục hơn. Cậu bưng tách trà lên uống một ngụm: "Chu Siêu, rõ ràng biết tôi đã kết hôn, vậy tại sao anh ta còn đến tìm tôi nhiều lần? Về mặt tình cảm...mặc dù hai gia đình là bạn bè nhưng Chu Siêu và tôi mới gặp nhau nói chuyện vài câu, tôi chỉ nói chuyện lịch sự vài câu, ngược lại anh ta...Tôi không mời anh ta tới, tất cả người hầu trong nhà đều có thể làm chứng. Nhưng anh ta thường xuyên không mời mà tới, tôi thực sự cảm thấy rất...phiền phức..."

"Cậu...cậu..." Chu Nhược không ngờ Lâm Chu dám nói những lời này, ý tứ cậu nói của cậu là Chu Siêu có ý đồ xấu.

Hướng Bách lúc này còn nói: "Nếu cảm thấy khó chịu, cứ đuổi hắn ra ngoài."

Chu Nhược càng kinh ngạc hơn.

Đúng lúc này, người phục vụ gõ cửa bước vào mang đồ ăn họ gọi lên.

Chu Nhược nhịn không được có chút bối rối, nhưng đối diện với hắn Hướng Bách và Lâm Chu lại cố tình phát cơm chó.

Hạ Chu nhìn đồ ăn trên bàn đều là món cậu thích, như thể hắn biết cậu sẽ tới. Cậu cố ý nói trước mặt Chu Nhược: "Đều là món em thích."

Hướng Bách lại ậm ừ: "Tôi bóc tôm cho em."

Chu Nhược: "..." Không phải nói quan hệ vợ chồng không hợp sao.

Hạ Chu cũng nói với Chu Nhược: "Anh cũng nên ăn đi. Chu Siêu tuy rằng có chút vấn đề nhưng anh và anh ta khác nhau, tôi cũng sẽ không đánh đồng đâu."

Chu Nhược thấy Hướng Bách chỉ gắp thức ăn cho Lâm Chu cũng chẳng thèm nhìn hắn lấy một cái. Hắn từ nhỏ đã có tính hiếu thắng, hắn không thể tin được mình lại thua một beta. Hắn biết hoàn cảnh của Hướng Bách, cũng tin chắc Hướng Bách không thể thật sự yêu Lâm Chu, có lẽ sợ tin tức truyền tơi tai Lâm gia nên nới diễn kịch trước mặt hắn thôi. Nghĩ đến đây hắn cảm thấy tốt hơn nhiều, Lâm Chu nhất định sẽ không bỏ qua mặt mũi Lâm gia, về phần Hướng Bách...rất hợp gu hắn, nếu cứ từu bỏ như vậy rất đáng tiếc.

Nhưng hôm nay không phải cơ hội tốt, Chu Nhược ăn được mấy đũa liền giả vờ có việc rời đi.

Hạ Chu gọi hắn lại.

Chu Nhược vẫn giữ bộ mặt tươi cười hỏi: "Sao vậy?"

"Đây là bữa ăn cảm ơn của anh. Nhớ thanh toán hóa đơn trước khi rời đi."

Chu Nhược: "..."