Chương 8: Người Chơi Hệ 7 Con Số...

Dù đêm qua ngủ muộn ơi là muộn, thế nhưng nhờ sức mạnh của kịch bản mà Tưởng Thành vẫn thức dậy rất đúng giờ để ra sân bay.

Đã vậy lại còn rất dồi dào sinh lực, không hề giống một kẻ thức khuya mới ngủ được 4 tiếng chút nào.

"Chao ôi, Thành nhi đã cao lớn, đẹp trai thế này rồi sao? Đứa con bé xíu ngày nào của ta đã sắp thành bát nước đổ đi rồi."

Phụng Bân rưng rưng nước mắt ôm hắn như thể đây là lần cuối.

"Được rồi, em đừng xúc động quá. Cô Giang đưa Phụng Bân ra ngoài đi, cháu có chuyện riêng muốn nói với Tưởng Thành."

Người giúp việc hiền hậu đỡ lấy Tưởng phu nhân, cẩn thận dìu cô đi.

Thấy hai người đã đi khuất, Tưởng Chí Kiệt mới ho nhẹ một cái.

Hắn không nói gì, chỉ gật đầu ám chỉ mình vẫn đang nghe.

Chú Kiệt cuối cùng thở dài, ánh mắt đặt vào khoảng không vô định sau lưng con trai:

Ta phải bảo vệ con, và theo ta, đây là cách duy nhất. Ta phải khiến chúng tin rằng con là một kẻ bất tài, một kẻ không có giá trị lợi dụng.

Chỉ như thế, con mới có thể an toàn, con trai ạ."

Chú Kiệt thở dài, ánh mắt không còn xa xăm nữa mà nhìn thẳng vào hai con ngươi đang che giấu cảm xúc thật của hắn.

"Nhưng ta nhầm rồi, điều ta cần làm không phải là giấu nhẹm con sau lưng để che chở, mà là dạy con cách đề phòng và đối mặt.

Chặng đường mới này là của ngươi, thượng lộ bình an, con trai."

Tưởng Thành mỉm cười, đưa tay nhẹ nhàng ôm lấy người đàn ông đối diện.

"Cảm ơn ba."

Tưởng Chí Kiệt hốc mắt đã hoe đỏ, vội quay mặt, lớn giọng:

"Hừ, đi đi. Mi đi thì nhà bớt một nhân khẩu, đỡ một cái miệng, càng tốt."

Nói xong quay lưng bước nhanh.

Hắn cười rộ lên, vẫy tay:

"Con chào ba, con chào mẹ. Con đi đây."

- --------------------

Máy bay sắp cất cánh, Tưởng Thành tắt nguồn điện thoại, nhàn nhã đặt lưng xuống chiếc giường mềm mại của khoang hạng nhất.

Hắn hiện tại quay về trạng thái thật: Buồn ngủ muốn chết đi được.

Kiều Giai Khanh đã chặn Tưởng Thành trên mọi mặt trận ngay sau khi được hắn tỏ tình ngày hôm qua. Khiến hắn không khỏi cảm thán, năng suất lao động cũng cao quá đi.

Hắn vì lẽ đó không liên lạc được với cậu dưới gần như mọi hình thức.

Chậc chậc, chẳng phải cũng chỉ là "gần như" thôi sao?

Tạo tài khoản mới? Mua điện thoại mới? Nô, người chơi hệ 7 con số trong tài khoản như hắn phải giải quyết vấn đề theo cách cồng kềnh hơn.

Chính là phương pháp "Lấy độc trị độc"!

Kiều Giai Khanh có lời nhất định phải nói:... Tự hủy, hắn nhất định là đang tự hủy!