Chương 26: Thất Hà cốc

Ngày 09/10/2024

EDIT: Dandan

======

“ Giang Diệu! ” Lục Tinh Mang ném xẻng xuống cái ầm, bước đến trước mặt Giang Diệu, hung hăng nhéo lỗ tai hắn.

Giang Diệu vội vàng duỗi tay che lại lỗ tai của mình, muốn cứu nó khỏi tay Lục Tinh Mang, liên mồm nhận sai: “ Anh sai rồi sai rồi sai rồi, mau buông tay buông tay buông tay! ”

Sau khi Lục Tinh Mang cũng ra khỏi phạm vi camera, thì hình ảnh trong phát sóng trực tiếp không có một bóng người, chỉ còn lại có một mảnh phong cảnh.

Nhưng cuộc trò chuyện giữa Lục Tinh Mang cùng Giang Diệu, khán giả đều phòng phát sóng trực tiếp khán giả nghe được rành mạch, tức khắc tất cả đều tràn ngập tò mò với hình ảnh nhìn không tới kia.

“ Đã xảy ra cái gì? Giang Diệu làm gì rồi? ”

“ Lười biếng bị phát hiện đi, Giang Diệu trộm trốn ra màn ảnh rất lâu rồi. ”

Một lát sau, Lục Tinh Mang cùng Giang Diệu một lần nữa xuất hiện trong màn ảnh. Lục Tinh Mang nói cho khán giả hôm nay phải kết thúc phát sóng trực tiếp sớm.

Khán giả cười thành một mảnh, “ Ha ha ha ha ha phải về nhà dạy dỗ Giang Diệu sao! ”

“ Cứ ở chỗ này dạy dỗ đi, chúng tôi muốn xem! ”

“ Có hình ảnh gì mà khách siêu VIP là tôi không thể xem chứ? ”

Sau khi về nhà gỗ nhỏ, chuyện thứ nhất Lục Tinh Mang làm chính là bẻ miệng Long Lệ ra, cẩn thận kiểm tra hàm răng cùng khoang miệng của nhóc.

Sau khi kiểm tra xong, Lục Tinh Mang mới thở phào nhẹ nhõm, khoang miệng của Long Lệ rất khỏe mạnh, răng sữa nhỏ cũng được Giang Diệu làm sạch mỗi ngày, đất đá hôm nay nuốt cũng may mắn là không làm hư tổn hàm răng Long Lệ.

Nhưng Lục Tinh Mang vẫn hung hăng trừng mắt nhìn Giang Diệu một cái: “ Chuyện anh làm là người có thể làm sao? ”

Giang Diệu nhỏ giọng nói: “ Anh vốn dĩ liền không phải người a…… Nếu Long Lệ ăn cơm em nấu đều không có việc gì, nuốt đất đá khẳng định cũng không có việc gì…… ”

Giọng Giang Diệu càng ngày càng nhỏ, câu phía sau kia Lục Tinh Mang hoàn toàn không nghe rõ, y nheo lại mắt: “ Anh nói cái gì? ”

Giang Diệu lắc đầu như trống bỏi: “ Không có nói gì hết. ”

Hôm nay người đánh răng cho Long Lệ đổi thành Lục Tinh Mang, chà xong răng thì thuận tiện tắm rửa cho nhóc luôn. Sau khi Long Lệ uống sạch tám lu nước, Lục Tinh Mang rốt cuộc cũng tắm xong cho Long Lệ.

Khi giúp Long Lệ lau khô, y nhịn không được vỗ vỗ mông Long Lệ.

“ Sao con lại ngốc như vậy? ”

Sao mình lại có một nhãi con ngốc như này chứ?

Bị lừa một lần thì thôi đi, câu Giang Diệu dùng để lừa Long Lệ một chữ đều không đổi, Long Lệ vậy mà vẫn bị lừa vô số lần.

Lục Tinh Mang bắt lấy móng vuốt nhỏ lông xù xù của Long Lệ, chỉ hướng Giang Diệu, nói: “ Ba ba hư! ”

Long Lệ: “ Yêu ba ba! ”

Lục Tinh Mang tăng thêm ngữ khí: “ Ba ba hư!! ”

Long Lệ đi theo cùng nhau tăng thêm: “ Yêu ba ba!! ”

-

Đã không có Long Lệ trợ giúp, ngày hôm sau, tiến độ của Lục Tinh Mang cùng Giang Diệu lại giảm bớt rất nhiều.

Lục Tinh Mang không thể không thừa nhận một sự thật, dù Long Lệ chỉ là một bé con lớn cỡ hai bàn tay, nhưng là khi dọn dẹp dòng suối nhỏ, một mình Long Lệ chỉ sợ có thể hơn cả mười y cùng Giang Diệu cộng lại.

Giang Diệu lấy ra di động, trộm cố vấn bác sĩ Bạch Trạch: “ Bác sĩ Bạch, nếu tôi dùng Long Lệ như máy đào đất.”

Bạch Trạch: “ ??? ”

Giang Diệu: “ Chính là dùng nhóc dọn dẹp dòng suối nhỏ, làm nhóc nuốt vào một ít đất đá cùng lá rụng, rồi lại nhổ ra, thì có ảnh hưởng gì đến sức khỏe của nhóc không? ”

Bạch Trạch: “ ………… ”

“ Trên lý luận là không có, miệng cùng bụng của Thao Thiết, cậu có thể lý giải thành một cái lỗ đen. ”

“ Nhưng mà Long Lệ nguyện ý sao? ”

Giang Diệu: “ …… Nguyện ý, bác sĩ Bạch cứ yên tâm. ”

Giang Diệu duỗi tay gọi Long Lệ đến, ghé sát vào lỗ tai Long Lệ: “ Nhãi con à, con chủ động giúp ba ba làm việc, về nhà ba ba nấu đồ ăn ngon cho con. ”

“ Đồ ăn vặt tháng sau không cho ba ba Lục nấu, ba ba Giang nấu cho con. ”

Lỗ tai nhỏ của Long Lệ giật giật, nâng lên một móng vuốt nhỏ.

Giang Diệu vươn tay, cùng Long Lệ vỗ tay.

Sau khi hai người vỗ tay ước định, Long Lệ chạy lấy đà, cất cánh, bay lên phía trên dòng suối nhỏ, há to miệng: “ A ô —— ”

Lục Tinh Mang sợ ngây người.

Giang Diệu cũng sợ ngây người.

“ Cái kia…… ” Giang Diệu sờ sờ đầu, “ Nếu không Thất Khê cốc sửa tên đi, gọi là Thất Hà cốc? ”

Sau khi xác định làm như vậy không gây ra thương tổn gì đến thân thể của Long Lệ, Lục Tinh Mang cũng tiếp nhận việc Long Lệ trợ giúp rồi.

Long Lệ chỉ dùng thời gian nửa ngày, trong khe suối liền có bảy điều lại sâu lại rộng dòng suối nhỏ…… Không, dòng suối lớn.

Nhiệm vụ lát đá cho dòng suối nhỏ, cuối cùng cũng là Long Lệ hoàn thành.

Long Lệ hút đầy miệng đá, Giang Diệu dùng xe đạp điện nhỏ chở Lục Tinh Mang, Lục Tinh Mang ôm Long Lệ, chạy nhanh dọc theo dòng suối nhỏ.

“ Phốc phốc phốc phốc —— ” Long Lệ giống như xạ thủ đậu Hà Lan phun đá phủ kín đáy dòng suối nhỏ.

Cứ như vậy, nước trong dòng suối nhỏ càng trong veo hơn.

Ngày hôm sau, Lục Tinh Mang cẩn thận gieo hạt giống ngọc tuyến bồ xuống khu vực nước cạn của dòng suối nhỏ, chôn hạt giống hoa ánh trăng xuống vùng đất ẩm ướt ở hai bên bờ suối.

Sau đó vô cùng khẩn trương, chờ đợi hai loại hạt giống này mọc rễ nảy mầm.