Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trang Viên Yêu Quái

Chương 20: Trừng phạt

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày 07/07/2024

EDIT: Dandan

======

Khi thu hoạch dưa gạo nếp Giang Diệu cùng Long Lệ đã mệt thảm, không nghĩ tới thu hoạch đậu nhảy càng vất vả trăm lần!

Con muỗi bay vào phạm vi tầm bắn của đậu nhảy, sẽ bị đậu nhảy bắn chết.

Giang Diệu cùng Long Lệ đi vào trong phạm vi tầm bắn của đậu nhảy, đậu nhảy cũng không ngừng bắn!

Đương nhiên, chết là không chết được.

Đau cũng là không thiếu được.

“ Tê...... ” Giang Diệu xoa đầu.

“ Ô...... ” Một viên đậu nhảy bắn vào mũi Long Lệ, Giang Diệu vội vàng xoa cho nó.

Lục Tinh Mang có bí quyết làm đậu nhảy không bắn người. Giang Diệu cùng Long Lệ đều từng nhìn đến, mỗi lần Lục Tinh Mang đi vào giữa cỏ nhảy, cỏ nhảy đều cực kỳ nhu thuận, không một viên đậu nhảy nào bắn y.

Đương nhiên hiện tại Lục Tinh Mang sẽ không nói bí quyết cho bọn họ.

Giang Diệu cùng Long Lệ chỉ có thể đau đến nước mắt lưng tròng mà ngắt lấy đậu nhảy.

Toàn bộ đậu nhảy bán 5 vạn, thêm 7 vạn dưa gạo nếp, tổng cộng 12 vạn.

Xem ra 10 vạn tiền tiết kiệm, đã không có.

Mười hai vạn để trả khoản vay đều không đủ, bọn họ vẫn còn thiếu công ty Sơn Hải mười vạn.

Danh sách mua sắm Lục Tinh Mang liệt ra trước đó, tự nhiên đều trở thành phế thải.

“ Quần áo mới của anh đã không có. ” Lục Tinh Mang nhìn Giang Diệu.

“ Quần áo mới của con cũng đã không có. ” Lục Tinh Mang nhìn Long Lệ.

Giang Diệu nghĩ đến dáng vẻ trước đó Lục Tinh Mang liệt ra mua sắm danh sách, thiệt tình cảm thấy chính mình đã làm sai.

Những ngày tháng kế tiếp, không cần Lục Tinh Mang trừng phạt, Giang Diệu đều chủ động ôm đồm toàn bộ công việc trong nhà cùng ngoài ruộng.

Giang Diệu thâm canh lại một lần nữa toàn bộ ruộng dưa, gieo số hạt giống dưa gạo nếp còn lại.

Mỗi ngày tưới nước, bón phân, chờ đợi một vòng mầm dưa mới chui từ dưới đất lên.

Giang Diệu còn mang theo Long Lệ cùng nhau, nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ mở rộng bốn lần diện tích rừng kim lệ.

Sau khi Long Lệ một ngụm nuốt sạch toàn bộ quả kim lệ, vẫn luôn không có kết ra quả mới, bởi vậy cũng liền không có hạt giống mới để trồng cây kim lệ.

Nhưng nếu đem cành cây kim lệ cắm xuống đất, tỉ mỉ che chở, cũng có thể mọc rễ nảy mầm, biến thành mầm cây kim lệ.

Chỉ là tồn tại suất của phương thức này rất thấp, quá trình cũng phi thường vất vả.

Cũng may bọn họ có Long Lệ.

Rừng kim lệ có kim lệ thú bảo hộ, đã không phải là rừng kim lệ bình thường.

Giang Diệu mỗi cắm một căn nhánh cây nhỏ, đều mệnh lệnh Long Lệ bên cạnh: “ Tưới nước! ”

“ Ô ô —— ” Long Lệ rơi lệ, nước mắt nhỏ giọt ở cành cây kim lệ.

Cành cây kim lệ được đến nước mắt kim lệ thú tưới, nhanh chóng ở trong đất mọc rễ, nảy mầm, biến thành một cây tiểu chồi non.

“ Lại đến một chút! ” Giang Diệu vỗ mông Long Lệ.

“ Ô ô ô ô —— ” Long Lệ khóc đến siêu lớn tiếng.

Hai điều cột nước từ trong mắt Long Lệ phun ra, tưới cho mỗi một cành cây kim lệ, cây kim lệ mới vừa trồng toả sáng sự sống bằng mắt thường có thể thấy được.

Sau một ngày cần cù, Long Lệ bay thẳng đến bồn tắm trong nhà, một ngụm uống sạch một chỉnh bồn nước mà Lục Tinh Mang mới vừa vặn ra.

Long Lệ đáng thương hề hề nhìn Lục Tinh Mang: “ Ba ba! Khát! ”

Lục Tinh Mang vội vàng vặn ra vòi nước bồn tắm, tiếp tục mở nước cho nó uống.

Long Lệ ực ực ực uống lên vài bồn nước, dùng đầu lưỡi nhỏ liếʍ liếʍ môi, ngẩng đầu nhìn về phía Lục Tinh Mang: “ Ba ba! Tốt! ”

Lục Tinh Mang mềm lòng.

Từ sau khi Long Lệ học được kêu ba ba, chỉ cần mở miệng là kêu ba ba. Lục Tinh Mang phát hiện, Long Lệ một kêu ba ba, y liền rất khó kiên trì nguyên tắc của mình.

Nếu Long Lệ đồng thời dùng đôi mắt ngập nước nhìn y, Lục Tinh Mang càng là chống đỡ không được.

Càng không xong chính là, Lục Tinh Mang hoài nghi Long Lệ cũng phát hiện điểm này!

Cố ý dùng tiếng ba ba cùng đôi mắt nhỏ ướt dầm dề đối phó bọn họ!

Lục Tinh Mang hít sâu, ở trong lòng không ngừng mặc niệm từ phụ nhiều con hư, nhưng mà cuối cùng vẫn là ôm Long Lệ vào trong ngực xoa đầu.

“ Thôi, cứ trồng từ từ đi. ”

“ Về sau một ngày không được trồng nhiều như vậy, mệt mỏi khát nước liền nghỉ ngơi. ”

------------

“ Leng keng! Ngày mai là ngày ngài phải trả tiền lãi tháng này, xin hãy trước tiên chuẩn bị tốt tiền để trừ nga! ”

“ Không trả lãi đúng hạn, sẽ bị sét đánh! ”

App của Lục Tinh Mang cùng Giang Diệu đồng thời phát ra nhắc nhở.

Giang Diệu click mở app, bị số tiền lãi yêu cầu hoàn lại hoảng sợ: “ Tiền lãi phải trả một tháng 1500 tệ? ”

Lục Tinh Mang thở dài, càng không xong chính là, bọn họ hiện tại liền đến tiền để trả lãi đều không có, chỉ có thể tiếp tục vay tiền từ app Sơn Hải, dùng khoản tiền mới mượn đến để trả lãi.

Hơn nữa thức ăn chăn nuôi chuyên dụng của Long Lệ mỗi tháng phải tốn năm vạn, khoản tiền này cũng muốn mượn từ app.

Cứ tiếp tục như vậy đi xuống, số tiền nợ của bọn họ sẽ giống như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn.

Chi tiêu của bọn họ cứ như là nước chảy ra từ cái vòi bị hư, trong ngắn hạn lại không có thu vào.

Đậu nhảy mới thu hoạch qua một đợt, đợt tiếp theo còn phải chờ đợi mấy tháng.

Dưa gạo nếp cũng như thế, sau khi thu hoạch xong một đám, hạt giống chỉ mới được trồng trọt lại một lần nữa.

Đến nỗi quả kim lệ đáng giá nhất, sau khi bị Long Lệ một ngụm nuốt hết một đám kia, rừng kim lệ không còn có kết ra một viên quả nào.

Lục Tinh Mang cũng không có trông cậy vào quả kim lệ, đám quả kim lệ đã làm bạn cùng sinh ra Long Lệ kia, đã là sự tồn tại của kỳ tích.

Rừng kim lệ phải lớn lên vài chục năm thì mới kết quả, đây mới là bình thường. Đám quả kim lệ tiếp theo theo lý thuyết sẽ ở vài chục năm sau.

“ Trong mấy tháng đợi một lần nữa thu hoạch đậu nhảy cùng dưa gạo nếp, chúng ta cần phải tìm được cách kiếm tiền mới. ”

Giang Diệu lập tức nói: “ Anh đi giao cơm hộp! ”

Lục Tinh Mang: “ ...... Quên việc đi giao cơm hộp đi. Thu vào của giao cơm hộp căn bản không đủ chúng ta chi tiêu. ”

Hơn nữa vì hoàn thành nhiệm vụ app giao, bọn họ căn bản là vô pháp rời đi Thất Khê cốc trong thời gian dài.

“ Chúng ta cần phải tìm được một biện pháp kiếm tiền tại Thất Khê cốc. ”
« Chương TrướcChương Tiếp »