Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trang Viên Yêu Quái

Chương 14: Cảnh báo! Chỉ số sức khỏe giảm xuống!!!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày 11/02/2024

EDIT: Dandan

======

“ Dưa gạo nếp mọc thế nào rồi? ”

Khi Lục Tinh Mang tưới nước ở ruộng dưa, thì Giang Diệu bước đến bên cạnh, vừa hỏi vừa đưa qua một chén nước cho y.

Lục Tinh Mang uống sạch nước, vui vẻ trả lời: “ Phát triển rất tốt! ”

“ Trước đó App đưa ra giá thu vào là 20 vạn, nhưng sáng hôm nay giá thu vào đã tăng lên 23 vạn! ”

Giang Diệu nhìn chằm chằm lá cây dưa gạo nếp, bình tĩnh hỏi: “ Dưa gạo nếp chín rồi đúng không? ”

Lục Tinh Mang gật đầu: “ Phải, đã chín được một nửa rồi. ”

Giang Diệu: “ Thế làm sao để phân biệt đâu là dưa chín, đâu là dưa chưa chín? ”

Lục Tinh Mang lật qua vài miếng lá cây dưa gạo nếp: “ Nhìn nè, mặt trái lá cây của dưa gạo nếp đã chín sẽ có hoa văn trắng, còn chưa chín thì sẽ không có. ”

" Thực ra cũng không cần phải phân biệt cẩn thận, dưa gạo nếp lớn lên ở trong đất sẽ không hư. Chờ toàn bộ ruộng dưa đều chín hết, chúng ta sẽ đào rồi bán ra một lần luôn "

Giang Diệu đã có được đáp án mà mình cần.

Đến ban đêm, sau khi đợi Lục Tinh Mang cùng Long Lệ đều lên giường ngủ say, Giang Diệu rón ra rón rén đứng dậy xuống giường.

Nhẹ nhàng cẩn thận bước từng bước một xuống lầu, không phát ra bất cứ một tiếng động nào.

Bên ngoài nhà gỗ nhỏ ánh trăng sáng tỏ, chiếu sáng toàn bộ ruộng dưa.

Giang Diệu đi đến ruộng dưa, lật qua lá cây dưa gạo nếp, lật liên tục vài lá, mới tìm được mặt trái có hoa văn trắng.

Giang Diệu lần theo mầm dưa đào đất lên.

" Một trái, hai trái,...... Năm trái! "

Phía dưới một gốc cây lại cất giấu năm trái gạo nếp dưa tròn xoe nặng trĩu!

Giang Diệu cười hắc hắc dưới ánh trăng, hắn nhấc lên quần áo, bọc lại năm trái dưa, chuẩn bị rời đi.

Trước khi rời đi, Giang Diệu nghĩ nghĩ, lại lần nữa nhặt lên mầm dưa mà mình đào ra.

Đào hố, cắm mầm dưa vào trong, rồi bỏ đất vào. Giang Diệu dùng chân dẫm một vòng đất chung quanh mầm dưa.

Sau khi dẫm chặt đất, mầm dưa đã bị đào ra, nhìn qua không khác gì các mầm dưa bên cạnh.

Giang Diệu làm như vậy, là muốn làm Lục Tinh Mang vui vẻ!

Hắn trộm uy mập nhãi con, giải quyết phiền não lớn nhất hiện tại của Lục Tinh Mang.

Giang Diệu vui vẻ mà nghĩ, hắn yên lặng làm xử lý hết mọi việc, sau khi tiểu Mang phát hiện, sẽ cảm động bổ nhào vào trong ngực hắn.

Khóe miệng Giang Diệu cong lên, trong lòng ngực ôm năm trái dưa, rón ra rón rén trở lại lầu hai nhà gỗ nhỏ.

Hắn không có nhìn thấy, trong lúc hắn đi vào nhà gỗ nhỏ, thì sau cửa sổ lầu hai, một cái đầu nhỏ cỡ hạch đào, đột nhiên rụt trở về.

Càng không nhìn thấy, trong khi hắn đang chuyên tâm trộm dưa trong ruộng dưa, lại đem mầm dưa cắm trở về, thì ở mặt sau cửa sổ vẫn luôn có một đôi mắt nhỏ đang quay tròn, đem hết thảy mọi hành động của hắn nhìn không sót chút nào.

Khi Giang Diệu trở lại phòng ngủ nhìn thấy Lục Tinh Mang cùng Long Lệ vẫn còn đang ngủ an tĩnh. Đặc biệt là Long Lệ, cái bụng còn lộ ra ngoài, phát ra tiếng ngáy nho nhỏ, nhìn qua ngủ rất thơm ngọt.

Giang Diệu nhẹ nhàng xách Long Lệ lên, xách vào trong bếp, sau đó lay Long Lệ dậy.

Long Lệ hơi mở mí mắt, nhìn thoáng qua Giang Diệu, rất nhanh liền khép lại, một dáng vẻ phải lập tức ngủ lại.

“ Đừng ngủ, ba ba cho con ăn đồ ngon! ”

Giang Diệu dùng dao gọt hoa quả nhẹ nhàng cắt ra dưa gạo nếp, trái dưa tròn xoe no đủ tách ra làm hai, lộ ra từng viên gạo nếp tinh oánh sáng trong ở bên trong.

Long Lệ ở bên cạnh, không chớp mắt nhìn chằm chằm dưa gạo nếp. Đầu lưỡi nhỏ liếʍ liếʍ môi, cứ như đã bị dụ dỗ, bước hai bước về phía dưa gạo nếp, nhưng lại đột ngột dừng lại bước chân, ngẩng đầu nhìn về phía Giang Diệu.

Trong nháy mắt này, tâm Giang Diệu đều phải tan thành nước.

Đại nhãi con quá ngoan ngoãn rồi!

Trước đó nhãi con vẫn luôn muốn chạy đi ăn đậu nhảy cùng dưa gạo nếp, nhưng mỗi lần đều bị hắn bắt trở về, dần dần cũng không chạy ra ruộng nữa.

Hiện tại hắn cắt ra dưa gạo nếp đặt ở trước mặt nhãi con, nhãi con vậy mà còn nhớ rõ bản thân không được ăn chúng nó.

Giang Diệu xoa nhẹ đầu nhãi con một trận: “ Ăn đi! ”

“ Soạt —— ” Long Lệ một ngụm nuốt hết toàn bộ.

Giang Diệu tiếp tục cắt bốn trái dưa gạo nếp còn lại ra, nó tiếp tục một ngụm một trái, sau khi ăn hết tất cả còn cọ cọ cổ tay Giang Diệu làm nũng.

Giang Diệu xách theo Long Lệ trở lại phòng ngủ, Lục Tinh Mang vẫn ngủ say như cũ.

Hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi, giấu xác dưa dưới đáy giường, lại đặt Long Lệ ở giữa mình cùng Lục Tinh Mang, một giây sau liền đi vào giấc ngủ.

Sáng ngày hôm sau, Giang Diệu bị Lục Tinh Mang dùng sức lay dậy.

Trong lòng Giang Diệu lộp bộp một chút, chẳng lẽ việc hắn làm tối hôm qua bị phát hiện?

Chỉ là rất nhanh Giang Diệu liền nhận ra, Lục Tinh Mang gọi hắn dậy là vì nguyên nhân khác.

“ App vang lên tiếng cảnh báo lớn như vậy đều không kêu anh dậy nổi? ”

Giang Diệu lúc này mới nghe được, App đang báo nguy.

“ Cảnh báo! Chỉ số sức khỏe giảm xuống! ”

“ Cảnh báo! Chỉ số sức khỏe giảm xuống! ”
« Chương TrướcChương Tiếp »