Nữ tổng tài bá đạo và nam bác sĩ kiêu ngạo, nam chính tính cách lạnh lùng miệng lưỡi hung ác, giận trời giận đất giận không khí, nhưng thực chất lại là một tiểu bạch thỏ mềm mại đáng yêu, ngây thơ vô số tội. Nữ chính táo bạo hay cáu gắt, nói không được liền đánh người, tuyệt đối không yếu đuối mít ướt.
Chú ý: Đây là một bộ truyện ngược nam chính, nữ chính có chút lưu manh, cũng sẽ rất chiều chuộng nam chính, xem rõ văn án, coi chừng dẫm nhầm hố!
-----
Quan Tịch Bạch giống như một tấm bia đá cổ xưa, một ngày nàng đi ngang qua, cùng hắn có ít giây phút gặp mặt, lại có một ngày nàng rời đi, hắn đứng tại chỗ nhìn hình bóng nàng từ từ đi xa, con đường này dài như vậy, đi tới đi lui có thể nàng sẽ quay lại, mà cũng có thể sẽ vĩnh viễn không bao giờ gặp lại, nhưng hắn vẫn lặng lẽ đứng bên con đường phủ đầy tuyết, cùng già đi theo thời gian.
Không bao giờ dính dáng.
Cho đến một ngày nọ, khi nàng đang dựa vào hành lang dài ở cuối cửa trước phòng cấp cứu, hắn từ phòng giải phẫu bước ra, trên người vẫn chưa kịp thay đi bộ đồ phẫu thuật đẫm máu -- điều này không phù hợp với quy định, càng không phù hợp với thói quen của hắn, nhưng hắn lại gấp đến nỗi không thể chờ được nữa. Cũng may nàng không chú ý tới có một đôi mắt phượng xinh đẹp đang nhìn nàng từ trên xuống dưới.
Chiếc khẩu trang y tế che gần hết khuôn mặt hắn, cũng che đi phần lớn vẻ dáng vẻ căng thẳng của hắn, hắn khẽ nuốt nước bọt, cố gắng giữ cho giọng nói của mình lạnh lùng nhất có thể: "Có phải Mạnh tiểu thư không?"
Đó chân chính được coi như là đầu tiên bọn họ gặp mặt.
Tag: Nữ công nam thụ, Ngược luyến, Nữ tổng tài, Nam bác sĩ, Tương ái tương sát.