Trăng Soi Bóng Nước

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trăng trên trời và trăng dưới nước, đâu là hình, đâu là bóng? Trăng trên mặt nước có tồn tại không? “Tôi đi tìm một mảnh trăng rơi Đã vỡ tan thành những gì có thể Để bây giờ ở trên cao vời vợi Trăng ấ …
Xem Thêm

Chương 7
Tôi mở cửa xe, gió lùa vào lành lạnh, tôi bước xuống và đi vòng sang bên phía chị ngồi để kiểm tra…Đúng là bị xịt lốp thật, chắc là lúc đi vào đoạn đường xấu dính phải đinh rồi, chị ngồi trên xe ngó đầu ra hỏi :

– Sao thế em?

– Bị xịt lốp chị ạ

– Làm thế nào bây giờ ?

– Bây giờ phải tìm người vá…

– Trời ơi, quanh đây tối um, làm gì có người hả em?

Giọng chị có vẻ hoang mang dần…tôi tiếp, giọng rất nghiêm túc :

– Bây giờ chị em mình phải chia ra tìm, mỗi người đi một hướng nhé

Chị giẫy nảy lên trong xe :

– Không…chị không đi đâu…

– Thế chị cứ ngồi im trong xe nhé, đừng đi ra ngoài, để em đi tìm ra xa xa kia xem có người vá xe ô tô không

Tôi giả vờ bước đi mấy bước, chị gọi với theo :

– Quân…đợi chị đi với, chị không ở đây một mình đâu

Tôi dừng lại thấy chị mở cửa xe rồi lạch cạch chạy ra đứng sát tôi

– Đi thôi – chị giục

– Đi đâu ? Tôi hỏi lại

– Thì đi tìm người sửa xe???

– Thôi…không đi nữa đâu, em tự sửa được

– Sao mà sửa được

– Em thấy cái lốp dự phòng trong xe rồi, em thay được, đùa chị tí thôi mà

– Thằng quỉ này…trêu chị hả

Chị vừa nói vừa đấm vào vai tôi, rất chi là đáng yêu.

– Nhưng mà chị phải giúp em, cầm đèn soi cho em nhé

– ừ

Chị cầm cái đèn nhỏ xíu trên điện thoại soi cho tôi để tôi lấy đồ đạc xuống. Điện thoại ngày ấy không xịn như bây giờ, nên đèn pin cũng mờ tịt, chỉ sáng hơn con đom đóm đực một tí.

– Chị phải soi gần vào nhé, không em chẳng nhìn thấy gì đâu

Tôi hì hục kích xe lên, rồi lại hì hục tháo con lốp hỏng ra để thay, thật may là tôi cũng biết đôi chút kỹ năng khi gặp sự cố. Chị ngồi ngay bên cạnh tôi, sát vào tôi, soi đèn để cho tôi làm, còn chị hình như đang ngắm tôi thì phải, ánh đèn thì mờ tịt, ngắm được gì cơ chứ.

– Chị này …

– Hả ?

– Cái đèn này như con đom đóm đực ý, dễ dụ bọn đom đóm cái đến lắm đấy

– đến thì sao ?

– Chị không biết à?

– Không – chị tỏ ra bình tĩnh

– Đom đóm xuất hiện là hay có ma lắm đấy….

– Eo ôi..

Chị kêu lên rồi ôm chặt lấy tôi theo phản xạ, tôi chỉ kịp cảm nhận rất nhanh mùi nước hoa trên cơ thể chị thật dịu dàng quyến rũ, bao trùm rồi nhanh chóng lại tản ra, chị nhả ra ngay vì ngại.

– Em đùa thôi mà, đừng sợ

– Này, đừng trêu chị nhé, chị sợ ma lắm đấy

– Yên tâm, có em đây rồi sợ gì, chị tập trung soi đi để em còn làm cho nhanh

Tôi vẫn hì hục làm, vừa nói chuyện với chị cho chị đỡ sợ, đâu đây tiếng côn trùng kêu rả rích, thỉnh thoảng vài con cú vọ hú xa xa trên các ngọn cây nghe rợn người, chị vẫn ở sát bên tôi, cảm nhận hơi thở của chị phả ra ngay bên cạnh, quyến rũ lạ lùng…Hình như là tôi cố tình làm sai vài chỗ, để kéo dài thời gian, chả mấy khi được ở trong hoàn cảnh sương sướиɠ như này. Chị ngồi sát người vào tôi, một phần vì sợ, một phần để soi cái đèn pin cho rõ…Ôi, cái cảm giác ấy, rất khó tả, hai cơ thể nam nữ đang gần sát bên nhau, chắc là chị chẳng nghĩ gì đâu, còn trong đầu tôi toàn là các hình ảnh đen tối, mà xung quanh thì tối mịt thật…

Đó là một buổi tối đáng nhớ, lần đầu tiên ở bên chị đến tận gần 1h sáng. Lúc sửa xe xong thì đã 11h đêm rồi, hai chị em lên xe, tôi kéo cửa kính lên và phóng một mạch về HN.

Sau cái lần đầu tiên ấy, chị hay gọi tôi đi lắm, thỉnh thoảng đi đâu ngoài công việc ra chị cũng gọi tôi để nhờ. Một phần do tôi dễ tính, chị rủ đi đâu tôi cũng đồng ý, hơn nữa tính tôi lại cẩn thận nên chị rất yên tâm, thứ ba nữa là tôi…không có người yêu, nên thoải mái thời gian…

Có hôm cuối tuần chị lại rủ tôi đưa chị về quê. Lại nói đến quê, quê chị ở Hà Nam, còn quê tôi Nam Định, chính ra còn là đồng hương nữa cơ vì trước đây cùng một tỉnh, mới tách ra.Cái lần đầu tiên biết tôi quê Nam Định thì chị vui lắm :

– Ô, em quê Nam Định à ?

– Vâng

– Chị quê Hà Nam đây

– Vậy chị em mình đồng hương rồi

– Ừ, đồng hương Nam Hà rồi

Chính vì là đồng hương nên chị càng quý tôi, coi tôi như em trai vậy, tôi cũng quý chị và luôn coi như chị gái, nhưng tôi vẫn luôn thủ da^ʍ về chị, lấy hình ảnh chị để xóc lọ, tôi mơ một ngày được bú ɭϊếʍ cặρ √υ" chị, và chọc c̠ôи ŧɧịt̠ cương cứng vào trong l*и chị, nơi ấy tôi đoán có lẽ rất là nhiều nước…

Chị là con cả trong nhà, dưới chị còn 1 em gái đang du học bên Singapo và một em trai năm nay mới học cấp 2, bố mẹ chị tuổi cũng khá cao, có lẽ là cố được thằng cu…

Tôi đưa chị về quê hôm ấy có giỗ, nhà cũng chẳng đông người, làm có vài mâm. Tôi uống rượu với mọi người bên nhà chị xong mắt cứ díp vào buồn ngủ, thế là lên giường làm một giấc đến tận 3h chiều mới dậy. Chiều tối lại ăn thêm bữa nữa xong hai chị em mới lên đường về HN.

– Quân có hay về quê không ? – Chị hỏi lúc hai chị em đang ở trên xe

– Em cũng thỉnh thoảng

– Sao hôm nay không tranh thủ lấy xe tạt qua nhà chơi

– Thôi, em mới về mà, mới cả lúc trưa uống rượu xong buồn ngủ quá, mà cậu út nhà chị vẫn ít tuổi nhỉ?

– Ừ, bố mẹ chị đẻ cố mà

– Vầng…

Tôi và chị nói chuyện với nhau về gia đình, về quê hương, về tuổi thơ đã qua của mỗi người, trong ký ức với những cánh đồng lúa rì rào, những trưa hè trốn ngủ đi bắt cá, những buổi chiều chân đất thả diều chạy dọc trên triền đê…

– Quân này

– Dạ ?

– Có bạn gái chưa?

– Sao chị lại hỏi em thế ?

– Thì chị quan tâm chị hỏi không được à?

Nghe chị hỏi, tôi lại lóe lên trong đầu những ý nghĩ xấu xa, chẳng biết chị hỏi thế để làm gì nhỉ, hay là ?….

– Em đang phòng không nhà trống….

– Thật ko? Chị không tin đâu

– Em nói thật mà, trước đây hồi đi học cũng thích vài em, nhưng sau lại thôi…

………….

– Ừ, thế được rồi, có muốn làm em rể chị không?

– Để em suy nghĩ đã – Tôi cao giọng

– Vậy cơ à? Kiêu gớm nhỉ?

– Hihi….- Tôi cười trừ

– Này, em gái chị xinh lắm đấy, lại đang du học bên Singapo…

– Xinh lắm hả chị ? – Giọng tôi bắt đầu tò mò :

– Ừ, xinh lắm

– Thế có xinh bằng chị không?

– Chị thì ăn thua gì, xinh hơn chị nhiều

– Úi dùi ui, thế thì phải cỡ như hoa hậu rồi chị ơi, chị đã xinh như này mà em chị còn xinh hơn nhiều nữa thì không biết xinh như nào…

– Hihi, đấy…xinh lắm, học giỏi nữa, nên chị đặt ra tiêu chuẩn chọn em rể hơi bị cao đấy nhé

– Như em…có được không chị ?

– Được…theo chị chấm thì được…còn em chị có thích không thì lại phải tùy vào khả năng của em nữa, ha…ha….- Vừa nói chị vừa cười lớn.

– Chị cứ chấm là em yên tâm rồi, vượt qua vòng một, lại có chân trong thế này lo gì

– Á à, khôn gớm nhỉ

– Không khôn sao làm em rể chị Hằng được

– Hi.hi…Mà chị nói trước nhé, em chị nó cá tính lắm, chứ không hiền như chị đâu

– Vậy hả chị ?

– Ừ, hai chị em nhưng tính tình không giống nhau chút nào hết, chị hướng nội còn em chị nó hướng ngoại, khác nhau hoàn toàn, nó ghê lắm đấy…

– Vậy hả chị? Em gái chị cá tính lắm hả

– Đúng rồi em…

– Thế thì may quá, em lại rất thích tíup những người con gái…nội tâm

– Hihi, em làm chị cứ tưởng, vậy e rằng khó đây???

– Ui thế thì em biết làm thế nào bây giờ chị, chị nói thế thì…

– Dào….có nói thế mà đã chùn à, thanh niên gì mà kém tắm thế…Có chị bật đèn xanh cho rồi mà còn sợ…

– Đấy là chị nói nhé, chị phải giúp em đấy, cái khoản tán gái này em kém lắm…

– Hihi…được…cứ ngoan đi chị sẽ giúp

– Ok, mà em chị tên gì, năm nay bao nhiêu tuổi rồi ?

– Nó tên Vân Anh, 22 tuổi…

Biết thế đã, chuyện đấy để bao giờ em gái chị về rồi tính sau, có chị đây rồi lo gì…

Bây giờ đang là tháng 10, Hà Nội đang mùa Thu, không khí vô cùng dễ chịu và mát mẻ, thỉnh thoảng có những cơn mưa nhỏ bất chợt đến rồi lại chợt đi, chở theo nó chút gió heo may se se lạnh, và thả tan vào những đêm Hà Nội sâu lắng…

Ngày 20/10, tôi định tặng chị một món quà gì đó, nhân dịp ngày Phụ nữ. Tôi muốn tặng chị trước hết vì tôi thấy quí chị, hy vọng là chị sẽ vui khi nhận được quà của tôi, sau nữa là tôi có ý “ đút lót” chị, để sau này chị giúp tôi cưa em gái chị nữa chứ, hihi…

Nghĩ mãi cũng chẳng biết mua quà gì cả, thôi tốt nhất là mua tặng chị một bó hoa thật đẹp, phụ nữ ai chẳng thích hoa, tôi nghĩ vậy.

Gần đến ngày 20 tháng 10, trưa hôm ấy tôi đánh liều nhắn tin cho chị, nhắn xong tôi cũng chẳng hiểu mình có bị làm sao không nữa, lúc ấy tôi không kiểm soát được, cứ theo bản năng thôi.

“ Chị à, mai là ngày 20/10. Em chúc chị luôn xinh đẹp trẻ trung và thành công nhé !”

“ Chị cảm ơn em nhiều”

“ Chị ơi, tối nay chị có rảnh không?”

“ Chị cũng có hẹn với bạn một chút, có việc gì không em?”

“ À, em có thằng bạn bên tổ chức sự kiện tặng cho cặp vé Vip xem ca nhạc 20/10 ở Nhà hát lớn, em nghĩ ngay đến chị nên muốn mời chị..đi cùng”

“ Vậy sao?Xem ca nhạc chị cũng thích lắm, nhưng lại hơi bận một chút xíu, để chị hỏi lại bạn chị xem nào”

“ Chương trình này hay lắm đấy chị ạ, em nghĩ là chị sẽ rất thích, chị đi cho vui nhé”

Một lúc sau, mới thấy chị nhắn lại, hy vọng là chị đồng ý, nếu không mất toi gần 2 củ tiền vé , đã đặt mua rồi, chả lẽ đi một mình, chứ tôi biết rủ ai bây giờ.

“ Quân ơi, hay là em rủ ai đi cùng đi, tối nay chị sợ không đi được”

Đọc tin nhắn của chị mà tôi thất vọng, cứ tưởng tượng ra cảnh ngồi bên chị nghe nhạc, giữa một không gian trầm lắng, với những giai điệu ngọt ngào về tình yêu, về mùa Thu, về Hà Nội, còn gì hơn thế nữa. Tôi vẫn tiếp tục nhắn tin :

“ Em biết rủ ai bây giờ chị , em quý nhất chị đấy, đêm nhạc này chỉ có một buổi duy nhất thôi chị ạ, dành tặng cho phái nữ đấy…”

Hình như chị suy nghĩ hay là gọi cho bạn như nào đấy tôi không biết, cỡ 5 phút sau thì chị nhắn lại “ Ok, tối qua đón chị nhé”

Tôi sướиɠ quá, cả buổi chiều làm việc chẳng tập trung gì cả, cứ thấp thỏm mong hết giờ, y như đi hẹn hò với gái vậy.

Buổi tối tôi đến sớm đón chị, lúc chị xuất hiện tôi bất ngờ vì chị trang điểm nhìn quá là xinh, mặc một cái váy hoa đến đầu gối một chút, phần trên ôm trọn bầu ngực đầy đặn, lấp ló sau làn áo.

– Gì mà ngây người ra vậy ?

– Hôm nay chị xinh quá, em choáng đấy..

– Thật không ?

– Thật luôn, này ra đường khối anh nhìn, lại ghen tị với em tưởng em là….

– Đi thôi , tưởng với tượng cái gì nữa.

Chẳng ai ngờ lại đánh đúng vào sở thích của chị, ban đầu chỉ đoán già đoán non rằng chị là người sống nội tâm, chắc sẽ thích những buổi hòa nhạc kiểu như vậy, ai dè trên cả mong đợi. Buổi tối đáng nhớ diễn ra thật vui, ca nhạc rất là hay và chất lượng. Trên đường về hai chị em nói chuyện với nhau :

– Chị thấy buổi hôm nay thế nào, có được không ?

– Tuyệt, rất hay em ạ, đúng sở thích của chị luôn, cảm ơn Quân nhé

– Có gì đâu chị

– Mà sao em biết chị thích nghe nhạc như thế này ?

– Đây là thể loại em thích mà chị, không ngờ chị em mình lại cùng sở thích..

– Ừ nhỉ…

Đêm Hà Nội mùa Thu, gió se lạnh, hương hoa sữa thơm ngào ngạt khắp phố, cảm giác thật nồng nàn và xao xuyên, nhất là khi bên cạnh lại là một người con gái đẹp như hoa, tôi quay sang hỏi chị :

– Chị em mình lên phố ăn đêm đi

Một thoáng suy nghĩ chị trả lời :

– Chị có ăn đêm bao giờ đâu, em đói à ?

– Vâng , cũng hơi đoi đói

– Nếu muốn ăn lát về nhà chị , chị nấu cho mà ăn. Bật mí với em là chị nấu ăn hơi bị ngon đấy

– Thật không chị?

– Ừ, chị rất thích nấu ăn

– Ui vậy thì còn gì bằng nữa…

Thêm Bình Luận