Edit: Thanh VySUV màu đen đi rồi, đám người Tưởng Tư Di, Hà Tiểu Nhã vẫn còn sững sờ tại chỗ.
“Đó là đồng nghiệp của em à? Bạn trai thật biết chiều chuộng.” La Chí Hằng cười nhạt nói, phảng phất như sự tồn tại của Chu Lẫm không có ảnh hưởng gì tới hắn ta.
Đàn ông không chú ý tiểu tiết, Tưởng Tư Di không được như thế, mặc dù Hà Tiểu Nhã chưa nói gì, nhưng cô ta cảm thấy Hà Tiểu Nhã đang so sánh cô ta với Lâm Nguyệt, bây giờ chắc đang đồng tình hoặc âm thầm cười nhạo cô ta trong lòng.
“đi thôi, em đói rồi, tối nay đi đâu ăn?” Tưởng Tư Di thân mật ôm lấy cánh tay bạn trai, tươi cười làm nũng. Trước ngày hôm nay, cô ta chỉ vừa lòng gia cảnh La Chí Hằng bởi vì vẻ ngoài hắn ta không đủ đẹp, khi hai người ở bên nhau Tưởng Tư Di tự giác chiếm vị trí chủ đạo, nhưng mới vừa rồi, chính mắt cô ta thấy La Chí Hằng nhìn Lâm Nguyệt có hứng thú, Tưởng Tư Di đột nhiên cảm thấy bị đe dọa.
Tâm tư phụ nữ thể hiện trên hành động, La Chí Hằng cười cười, ánh mắt đảo qua bộ ngực nhấp nhô của Tưởng Tư Di, rốt cuộc lần nữa đặt chú ý về trên người bạn gái chính quy, khách khí từ biệt Hà Tiểu Nhã, sau đó cùng bạn gái lên xe. Hai người vừa mới rời bước, trong vườn trường chậm rãi đi ra mộtchiếc Land Rover.
“Tổ trưởng.” Hà Tiểu Nhã mỉm cười vẫy tay.
Trình Cẩn Ngôn gật đầu, ngay sau đó rời đi, chưa hề liếc mắt một cái về phía Tưởng Tư Di bên kia, sườn mặt lạnh nhạt.
Tưởng Tư Di nhìn Land Rover, lại nghĩ đến xe của Chu Lẫm chỉ là nhãn hiệu bình thường, nhìn lại siêu xe của La Chí Hằng, Tưởng Tư Di tức khắc hạ nhiệt. Dù khí chất, dung mạo của La Chí Hằng khôngbằng Chu Lẫm thì sao? Cuộc sống sau khi kết hôn, giàu có mới quan trọng nhất, cô ta căn bản khôngthua Lâm Nguyệt.
~
Ngồi trên ghế phụ, Lâm Nguyệt ngửi hương hoa, cười hỏi bạn trai đang lái xe: “Nam Nam bảo anh tặng hoa, anh thật sự tặng à?”
Chu Lẫm nghiêng đầu nhìn cô.
Lâm Nguyệt trời sinh da trắng hồng, vừa mịn vừa trong, bây giờ ôm ba mươi bông hồng trong ngực, gương mặt liền tỏa sáng như bạch ngọc.
Chu Lẫm thu hồi tầm mắt, một tay lái xe, tay phải cầm lấy bàn tay nhỏ ấm áp của cô, cười nói: “Cùng không phải hoàn toàn vì Nam Nam, đêm đó ở bên hồ chưa đủ chính thức, nên làm một lần nữa.”
Trong lòng Lâm Nguyệt ngọt ngào, nhưng vẫn nhỏ giọng nói: “Sau này đừng như vậy, bên ngoài trường đều là phụ huynh học sinh, nhìn thấy sẽ ảnh hưởng không tốt.” anh tới đón cô không thành vấn đề, nhưng đừng lại tặng hoa hồng hay là bế lên là được.
Chu Lẫm hiểu, chỉ là muốn trêu cô, khinh thường xùy một tiếng: “Lên lớp học em là cô giáo, ra khỏi trường em là bạn gái của anh, nam nữ yêu nhau là thiên kinh địa nghĩa, như thế nào là ảnh hưởng không tốt?”
anh lại nói “bạn gái anh”, Lâm Nguyệt thích nghe nhưng vẫn đỏ mặt, cắn môi nói: “Dù sao cũng khôngđược như vậy ở trường nữa.”
không được không được, từ nhỏ đến lớn Chu Lẫm bị ông cụ, các thầy cô giáo, huấn luyện viên dạy qua vô số lần “không được”, tiếng này của Lâm Nguyệt là yếu khí thế nhất, nhưng anh rất thích nghe.
“Ừ, đều nghe em.” Xoa bóp tay cô, Chu Lẫm thấp giọng nói, ngữ khí tùy tiện.
Lâm Nguyệt nhịn không được cười, bạn trai nghe lời như vậy, từng tế bào trên toàn thân cô đều như được ngâm trong vại mật.
Ăn cơm, xem phim, không có bạn học nhỏ, hai người giống như những đôi tình nhân khác hẹn hò đơn giản. Từ rạp phim đi ra, Chu Lẫm đưa Lâm Nguyệt tới bờ sông hóng gió, xe dừng ở ven đường, anhnắm tay cô chậm rãi đi dọc theo bờ sông. Người dân ra tản bộ khá đông, nhưng mà Chu Lẫm cố ý chọn một đoạn đường xa xôi ít người, thích hợp hẹn hò nhất.
đi dạo được mười phút, Đường Hiên gọi điện thoại tới, nói Phó Nam ngủ rồi.
“Đường Hiên đi rồi à?” Trò chuyện xong, Lâm Nguyệt hỏi.
Chu Lẫm gật đầu.
Lâm Nguyệt không khỏi lo lắng: “Vậy chúng ta mau về đi, nhỡ đâu Nam Nam tỉnh lại trong nhà khôngcó ai sẽ sợ hãi.”
Chu Lẫm ngẩng đầu, lại đi thêm mấy chục bước có một cái ghế dài, xung quanh là bụi hoa dại, khá tối, anh vừa mới nghĩ đi tới đó ngồi, rồi ôm cô hôn một trận, đáng tiếc kế hoạch không theo kịp biến hóa, bị cuộc gọi của Đường Hiên làm hỏng việc.
Nhưng mà cô đang ở bên người, hôn ở đâu cũng giống thế, về nhà lại hôn, còn không cần lo sẽ có người đi ngang qua.
“đi thôi.” Ôm bả vai cô, Chu Lẫm rẽ phương hướng, dẹp đường hồi phủ.
Khoảng 9 rưỡi, hai người vào cửa. Phòng khách im ắng, trên bàn trà bày hoa quả, như là cố ý sắp đặt cho bọn họ.
Liếc mắt một cái là nhìn thấy đây là Đường Hiên có ý biểu hiện trước mặt chị dâu, Chu Lẫm trực tiếp cầm tay Lâm Nguyệt đi đến trước cửa phòng Phó Nam, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, bạn học nhỏ nằm thẳng trên giường, ngủ khá sâu.
“Yên tâm chưa?” Chu Lẫm đóng lại cửa, chế nhạo hỏi bạn gái.
Chỉ là một ánh mắt, Lâm Nguyệt liền hơi hoảng, đêm khuya tĩnh lặng, anh có thể lại giống như tối hôm qua đưa cô tới phòng khách không?
“Phó Nam nói bọn em đã lấy cốc nước về rồi à?” Chu Lẫm buông tay cô, dường như bỗng nhiên nhớ tới hỏi.
Nhắc tới cốc nước, Lâm Nguyệt thả lỏng chút, tự đáy lòng cười: “Rất xinh đẹp.”
“Cho anh xem.” Chu Lẫm lập tức nói.
Cốc nước ở trong phòng cô, Lâm Nguyệt không nghĩ nhiều, đẩy cửa đi vào lấy, chỉ là cô mới vừa vào cửa, liền nghe thấy anh ở phía sau cũng theo vào.
Trong phòng ngủ chính thoải mái rộng rãi, nháy mắt trở lên chật hẹp hơn hẳn.