Chương 7

Những chuyện này có liên quan gì đến tôi nữa đâu. Tôi xoay người chuẩn bị bỏ chạy. Ngay lúc tôi sắp rời đi được rồi, đột nhiên có một người đàn ông vạm vỡ lao tới, liều mạng kéo tay Ôn Thục Nhàn, không cho bà tát Hà Siêu Viễn nữa.

Ôn Thục Nhàn ngẩng đầu nhìn người mới tới, hỏi ra một câu rất có không khí hát tuồng, cũng vì câu hỏi đó mà tôi lưu lại hiện trường.

Ôn Thục Nhàn nói: “Sao lại là mày? Mày muốn gì?”

Gã đàn ông đô con cười lạnh: “Tôi tới lấy tiền bồi thường! Thằng con làm giám đốc của bà ngủ với vợ chưa cưới của tôi, đđm con đàn bà đó ông đây còn chưa ngủ qua đã bị hắn chơi rồi! Bà là mẹ hắn, bà đứng trước mặt mọi người nói thử xem hắn ta phải bồi thường bao nhiêu tiền cho tôi?”

Hiện trường đã loạn sẵn, gã la làng xong thì tiếp tục khơi lên một đợt sóng thần. Sau khi biết được thân phận người này, phản ứng đầu tiên của Hà Siêu Viễn là bỏ chạy.

Không may cho hắn, quần chúng đang vây xem hoàn toàn không cho hắn cơ hội. Hắn chạy hướng nào thì bức tường làm bằng thân người chặn hướng đó.

Gã đô con nắm được cảm xúc quần chúng xung quanh, biểu diễn một màn đàn ông mạnh mẽ cũng biết rơi nước mắt trước đám đông. Hà Siêu Viễn không trốn nổi đành phải hỏi gã: “Anh muốn bao nhiêu tiền?”

Gã vừa nghe đến tiền là tỉnh táo lại ngay. Gã báo ra cái giá trên trời, Hà Siêu Viễn thấy vậy thì cực kỳ không vừa lòng.

Hắn hỏi gã: “Con mọe anh sao không đi ăn cướp luôn đi?”

Gã này am hiểu sâu sắc thế nào là tinh hoa truyện Quỳnh Dao(!), kêu than rằng: “Làm sao? Lúc lên giường thì nói tình yêu vĩ đại, đến khi bồi thường thì tình yêu hết vĩ đại rồi đúng không? Nhiêu đây tiền không xứng với tình yêu của hai người à?”

Trong đám đông có người ồn ào nói: “Không đủ, hoàn toàn không đủ!”

Tất cả mọi người đều giơ điện thoại lên, tôi thấy lần này Hà Siêu Viễn và Khương San San nhất định sẽ nổi tiếng trên mạng.

Vào lúc này, toàn bộ cư dân mạng rốt cuộc có thể nhìn thấy tình yêu của họ trị giá bao nhiêu tiền.

Tôi tranh thủ lẩn trốn khi hiện trường đang hỗn loạn.

Chuyện Hà Siêu Viễn nɠɵạı ŧìиɧ bại lộ, tôi nhận được sự đồng tình và quan tâm từ khắp nơi. Đến khi mọi người biết được tôi ly hôn còn lấy được phân nửa tài sản chồng cũ thì hết thảy biến thành ghen ghét.

Tôi không thích thế nên xin công ty cho phép nghỉ dài hạn. Sếp lớn không nói hai lời, lập tức phê duyệt. Cũng giống như lúc biết tôi ly hôn thì câu đầu tiên hắn nói với tôi là: “Chúc cô độc thân vui vẻ. Không thử ly hôn một lần thì cô không biết được độc thân tốt đến thế nào đâu.”

Tôi đến Maldives ở hơn một tháng. Mỗi ngày đón gió mặn thổi đến rồi đi tắm biển, tôi nhanh chóng thay da đổi thịt.

Thì ra quá trình chữa lành nỗi đau thất tình không quá khó, chỉ cần bản thân sống tốt hơn người yêu cũ là xong.

Ngày nào tôi cũng nghe Diệp Tình kể tin đồn từ phương xa.

Sau khi bị lộ chuyện xấu còn náo loạn với mẹ ruột, Hà Siêu Viễn quyết định dũng cảm sống vì bản thân hắn một lần.

Hắn lên giọng tuyên bố với toàn thế giới là hắn yêu Khương San San. Bọn họ đã bỏ lỡ nhau rất lâu, may mắn cô ấy kiên trì, giúp hắn nhận ra đâu mới là tình yêu thật sự. Hắn muốn cưới cô ấy, cùng người mình yêu sống đến trọn đời.

Nếu như hành động của họ từng làm người nào khác tổn thương, vậy thì hắn sẽ chân thành xin lỗi họ, cam nguyện gánh vác trách nhiệm.

Hắn cường điệu nói bản thân đã cho vợ trước là tôi đây toàn bộ gia sản, hơn nữa hắn sẽ giúp Khương San San trả lại lễ hỏi cho hôn phu, bồi thường tất cả.

Tình yêu là vô tội, hy vọng mọi người có thể tôn trọng và chúc phúc cho họ.

Phần lớn các cư dân mạng đều giữ thái độ “tôn trọng chúc phúc bọn họ dính chặt với nhau đến chết”. Đương nhiên cũng có vài bộ phận cảm động rơi lệ, cho rằng Hà Siêu Viễn là người đàn ông chân chính dám chịu trách nhiệm.

Không hiểu sao Hà Siêu Viễn thậm chí còn vợt được một số người hâm mộ. Kết quả, hắn vừa khoa trương theo đuổi tình yêu không được bao lâu thì bị vả mặt.

Cha mẹ Khương San San ngàn dặm xa xôi chạy đến công ty Hà Siêu Viễn quậy phá. Bọn họ không đòi hỏi nhiều lắm, chẳng qua là ít ỏi một triệu tiền lễ ăn hỏi mà thôi (hơn 3,2 tỷ VNĐ). Họ còn muốn Hà Siêu Viễn cho em trai Khương San San cái ghế tổng giám đốc trong công ty hắn.

“Cậu yêu con gái tôi như vậy, chẳng lẽ có một triệu nhân dân tệ cũng không cho nổi? Công ty cậu lớn quá, giao cho người ngoài không yên tâm, tất nhiên là phải nâng đỡ người nhà tới giúp đỡ cậu.”

“Khương San San chỉ có mỗi đứa em trai, người làm anh rể như cậu không thể bỏ mặc nó được!”

“Tiểu Dũng tốt nghiệp đại học chính quy, cũng học ngành máy tính, chuyên ngành thích hợp thì có gì mà không được!”

Cha mẹ Khương không hổ là đại ca giới lưu manh, quậy phá một trận là thành công nâng Hà Siêu Viễn lên làm người nổi tiếng. Khương San San thì bất lực, từ đầu tới cuối chỉ biết khóc, không còn là cô gái dũng cảm vì yêu nữa.

Hà Siêu Viễn hạ màn vở hài kịch này bằng cách cho cha mẹ Khương San San năm trăm ngàn tệ, hai bên ký hiệp định mua đứt Khương San San.

Quậy xong rồi thì người đầu tư vào công ty Hà Siêu Viễn cảm thấy hắn không đáng tin cậy, ồn ào muốn rút vốn. Ngày đưa công ty ra thị trường xa không thể đoán.

Tôi còn phải bội phục bản thân nhìn xa trông rộng. Lúc tôi vừa nắm được cổ phần công ty là lập tức bán rẻ cho cổ đông khác, đổi sang tiền mặt từ lâu rồi. Bây giờ sợ là người mua cổ phần của tôi đang khóc ngất trong nhà vệ sinh.

Khi Hà Siêu Viễn gặp vận xui thì cư dân mạng lan truyền tôi là cô gái may mắn.

[Người có phúc không vào nhà vô phúc.]

[Sau khi Hà Siêu Viễn kết hôn với cô ấy thì sự nghiệp phát triển không ngừng, ly hôn xong là bị đánh về nguyên hình ngay, ai có phúc nhìn sơ là thấy.]

[Nghe nói cô ấy là giám đốc tài chính, mua quỹ đầu tư của cô ấy không sai đâu.]

Toàn mạng đang kêu gọi tôi đi làm lại, tôi đương nhiên không thể phụ lòng mong mỏi của họ rồi. Tôi nhanh chóng quay về nước, kết thúc kỳ nghỉ phép.

Tôi gặp thời đắc ý. Có hôm đi làm tan tầm bỗng dưng gặp được Khương San San.

Trông cô ấy không có vẻ gì là được tình yêu chăm bón, ngược lại giống như mệt mỏi không chịu nổi, so với lúc theo đuổi tình yêu còn muốn già hơn vài tuổi.

Cô ấy nói muốn tìm tôi tâm sự. Tôi nói xin lỗi, thời gian của tôi quý lắm rồi đi lướt qua người cô ấy.

Khương San San vén tay áo lên, để lộ mấy vết thương xanh tím loang lổ rợn người.

Tôi kinh ngạc nhìn cô ấy cười khổ: “Bị hắn đánh.”

Khương San San kể cho tôi nghe mọi chuyện.

Sau khi kết hôn với Hà Siêu Viễn, bọn họ lập tức dọn vào tổ ấm tình yêu kia ở: “Tôi tưởng đó là nơi hạnh phúc bắt đầu, không ngờ lại biến thành khởi nguồn của ác mộng.”

“Bởi vì cha mẹ tôi liên tục tới quấy rầy đòi tiền Hà Siêu Viễn, anh ấy không nhịn nổi nên đánh em trai tôi. Cha mẹ tôi báo cảnh sát làm anh ấy bị tạm giam. Tôi đau lòng cho chồng, làm một bàn đồ ăn ngon vào hôm anh ấy ra khỏi trại tạm giam, còn dựa theo tập tục chuẩn bị cành liễu giúp anh giải vận xui.”

“Khi anh ấy về nhà, nhìn thấy cành liễu đó thì nổi giận, anh ấy nói chuyện xui xẻo nhất đời mình chính là tôi... Đó là lần đầu tiên anh ấy đánh tôi... Từ lúc đó về sau, anh ấy cứ như bị trúng tà, chỉ cần thấy không hài lòng, dù chỉ là chuyện cỏn con thôi cũng giơ tay đánh tôi.”

“Thấy tôi gặp quả báo thế này chắc là cô vui lắm?”

Khương San San nhìn tôi với đôi mắt đẫm lệ, làm tôi cạn hết cả lời.

“Cô đi đường dài đến đây nói mấy lời này là để giải trí cho tôi à?”

Khương San San sửng sốt há hốc mồm, nhanh nhẹn giải thích: “Không không không, ý tôi là tôi đã trả giá vì hành động của mình rồi, hy vọng cô có thể tha thứ cho tôi. Mấy ngày nay tôi thấy Hà Siêu Viễn đau lòng lắm, cuối cùng tôi cũng hiểu ra từ lâu anh ấy đã không còn yêu tôi nữa. Thật ra người anh ấy yêu chính là cô.”

“Anh ấy thường xuyên quanh quẩn dưới nhà cô mà không dám đi lên thăm hỏi. Tôi thấy anh ấy đau khổ như thế thì đau đớn lắm. Tôi có lỗi với anh ấy, có lỗi với cô, chuyện duy nhất mà tôi có thể làm là trả anh ấy lại cho cô...”

………….

(!) Nguyên văn: 发疯文学/ phát phong văn học/ văn học điên: dùng từ ngữ giống như kịch Quỳnh Dao để đạt được mục đích làm người ta phát điên, để đối phương hiểu được cảm xúc mãnh liệt của bản thân.