Trần Kha x Tiểu Mễ

5.43/10 trên tổng số 7 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
chuyện tình hài hước của hai cô nàng Kha-Mễ. một người thì có tính cách Tsundere còn một người thì thẳng tính quá mức. và những cặp đôi liên quan hai má này =)))
Xem Thêm

Chương 70
sáng! cánh chim bay tung vào cửa phát ra tiếng động mạnh. Sara chau đôi mày vì không muốn ánh nắng kia phá hỏng không khí của buổi sáng. bàn tay ôm lấy cái thứ mềm mềm bên cạnh mà bóp say mê. đến khi mặt trời lên tới đỉnh và đầu óc thật sự tỉnh táo, cái giọng nói lạnh lùng bên cạnh vang lên

-Em còn định... đặt tay lên ngực tôi đến bao giờ?!

-đến khi nào chị leo lên nằm trên!

mái tóc nâu của Linh phủ đi gương mặt đỏ. cả đêm qua chị mệt mỏi với việc nằm dưới, tưởng rằng nhỏ kia mệt lả ngủ rồi chứ nào ngờ rằng... con hổ đói dã ngây để ăn thịt con sói già.

-em có để tôi nằm trên đâu.

Linh cuộn tròn trong chiếc mền chẳng để Sara giật ra. Sara cúi đầu vào lưng chị, bàn tay len lỏi trong mền đặt vào cái núi đôi mềm mềm kia bóp bóp

-Sa... sara...

-sao?

-khó chịu quá...

bàn tay Sara chạy từ ngực chị xuống bụng rồi dần sờ vào đùi trong. vừa chạm vào "môi dưới" thì nó liền giật lên, nở nụ cười ranh ma. nàng ngoại quốc đẩy chị nằm ngửa ra rồi ngồi lên người chị

-Ướt rồi!

nắm chặc bàn tay Sara. Linh đặt tay lên trên đầu che đi gương mặt đỏ ửng. đôi môi mím chặc của Linh và mắt thì nhìn chằm chằm vào Sara. nàng ngoại quốc nhìn vào Linh suy nghĩ gì đó. đột ngột Sara di chuyển khỏi người chị rồi ngồi dưới nệm. trông có vẻ rất mệt mỏi điều gì. cầm chiếc khăn che di thân thể trần. Linh ngồi sau lưng ôm trọn hông của Sara. không khí chỉ im lặng mà chẳng nói gì một lúc lâu. rồi Linh lắc đầu đứng lên khoát áo bông

-được rồi. đi ăn thôi! quên chuyện này đi

Sara kéo chiếc mền bên cạnh đắp lên người rồi cầm điện thoại.

-Chuẩn bị giúp tôi bé máy bay về Úc nhé. khuya nay tôi về!

Linh im lặng...gương mặt lại lạnh lùng nữa rồi. nguyên cả sáng, chị im lặng chẳng nói gì, rồi đến bệnh viện giao chìa khóa nhà cho Sara. chị cắm đầu vào làm việc mà chẳng cần quan tâm đến giờ giấc nữa.

-Linh... này... linh... PHƯƠNG LINH!!!

tiếng gọi khiến chị giật mình. đánh rơi sấp hồ sơ xuống đất. một bác sĩ nam đến gọi để đi họp. trời đã tối rồi sao? chắc giờ này Sara cũng đến sân bay rồi, chị muốn đi tiễn thì cũng chẳng được, gặp Sara chỉ khiến chị thêm đau lòng mà thôi.

-Bác Sĩ Phương Linh... thứ hai tuần sau, cô sẽ được chuyển đến Hồng Kong để thực tập.

-vâng

Linh uể oải về nhà sau ngày mệt mỏi bây giờ chị chỉ muốn nằm dài trên giường thôi, than máy cũng chống lại chị nữa. nó dừng ngay tần 2 và bắt chị đi bộ đến tần 6. đứng trước cửa chị gục đầu vào tường mệt mỏi.

-Biết ngay là em ở bên ngoài mà!

giọng nói ấm áp từ trong cửa, cách tay thon dài kéo chị vào trong. đặt ly sữa nóng dưới bàn. cô gái kia cởi khoát cho chị dù cho chị chẳng động tay. cởi vài chiếc cút áo của chị. chiếc bra đen lộ ra đồ sộ.

-cưng... Chị nấu nước em tắm nhé!

chị nằm im dưới sofa đặt tay lên trán. chẳng nói gì nữa. cơn mưa đổ ầm lên, khiến bầu trời lạnh hẳn. trái tim chị đau đớn khi yêu ai đó nhiều như thế. chị sẽ khóc mất... tim chị nhói lên từng cơn khi biết bao nhiêu năm chị yêu thầm cô gái kia rồi và rồi đến tận lúc cô ấy rời xa vẫn chẳng thể nói lời yêu. những món quà chị mua dành tặng cho cô ấy chị dành riêng một phòng mà chứa. mua rồi lại chẳng có can đảm để tặng... mỗi lần nhớ cô ấy, chị lại mua một món... nhưng cuối cùng... người ta cũng có yêu cô đâu.

-cưng à... nước nóng xong rồi kìa.

giọng nói ấy lại vang lên, Chị mệt mỏi kéo chiếc áo trắng lê lếch dưới đất. cô gái kia liền cầm lấy tay chị lên

-em sao thế? có gì buồn thì nói với chị này... chị dù gì cũng là ch... AH!!!

chưa kịp nói lời nào, cô gai kia bị Linh đè xuống dưới nền giường mạnh bạo lột đồ ra. đôi mắt đỏ hoe của Linh khiến con người bên dưới có cản cũng chẳng thể. nắm chặc lấy hai cạnh áo sơ mi bứt nút. nước mắt Linh rơi lã chã khỏi đôi mắt đỏ hoe. gương mặt mếu máo yếu đuối của chị bộc phát ra. chị khóc như một đứa trẻ ôm lấy người trước mặt. cô gái kia thở dài xoa lấy mái tóc nâu của Linh và cho chị mượn bờ vai khóc lóc. cánh cửa mở ầm ra. bóng hình ấy đùng đùng đi vào giận dữ. thấy khung cảnh người khóc kẻ khỏa thân khiến cái con ngoại quốc kia vô thức chạy đến nắm lấy cổ áo cô gái kia hét ầm lên

-Chị gan lắm... giỏi lắm... biết hôm nay tôi đi về Úc mà lại không đến tiễn tôi, gọi chị thì chị chả thèm bắt máy, nhắn tin thì cũng chẳng buồn trả lời. tôi đã lo lắm chị có biết không? sợ chị gặp chuyện gì không may hay ngất xỉu ở đâu đó. chị quá đáng lắm... chị khiến tôi chờ chị đến và tôi lại hủy bỏ chuyến bay để đến xem tình hình của chị... không ngờ chị lại ở đây và vui vẻ với ả đàn bà khác. chị nói chị yêu tôi? chị mới là người đang đùa giỡn với cảm xúc của tôi đấy đồ đáng ghét. ĐỒ ĐÁNG GHÉT!!!

vừa khóc lóc Sara đấm thùy thuỵch vào người của cô gái trước mình, một lực đẫy mạnh khiến Sara té xuống sàn nhà, ánh mắt của Linh nhìn cô một cách lạnh lùng như người xa lạ khiến Sara có chút lạnh sống lưng, chưa bao giờ Linh nhìn nhỏ như vậy cả. cảm giác gì đây... xa lạ quá... lại một người nữa đến đỡ Sara dậy định mắng con hồ ly tinh kia thì... đồng tử trong mắt của Sara dãn ra hết cỡ... người đứng trước mặt nhỏ là Phương Linh nhưng tại sao... người đỡ chị... cũng lại là Phương Linh???

Thêm Bình Luận