Trần Kha x Tiểu Mễ

5.43/10 trên tổng số 7 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
chuyện tình hài hước của hai cô nàng Kha-Mễ. một người thì có tính cách Tsundere còn một người thì thẳng tính quá mức. và những cặp đôi liên quan hai má này =)))
Xem Thêm

Chương 5: Lại chạm mặt
Sáng thứ hai. Buổi chào cờ đầu tháng, cô thở dài mệt mỏi vì đêm qua...cô chẳng ngủ được tí nào cả. vì sao ư? Lo nghĩ vẩn vơ về nụ hôn đêm qua chứ sao nữa. bị một đứa con gái hôn dù biết rằng vô tình nhưng cô vẫn rất ngượng. Thật ra thì không phải nụ hôn đầu của cô, nghĩ thử xem một hot girl như cô thì tất nhiên nhiều anh theo rồi, từng hẹn hò và từng hôn rồi, điều mà làm cô bứt rứt không yên là vì đôi môi đó. Lần đầu tiên cô hôn một người con gái, thời gian ngắn thôi nhưng cũng đủ để cô cảm nhận được cái vị mềm mại trên bờ môi đó, vương đọng một chút mùi vị rượu vang làm đôi môi nhẹ nhàng. Chạm vào mà cứ lân lân thế nào ấy. nói đúng hơn là cái nụ hôn đó tựa như viên kẹo bông mềm vậy, khiến người ta ăn rồi lại muốn ăn lại. cô giật mình thoát ra khỏi suy nghĩ mơ hồ của mình. Buổi chào cờ hàng tháng đã trôi qua mà cô không lọt tai một chữ nào cả. thở dài mệt mỏi lếch xác về lớp.

-Hế lu Dương Tiểu Mễ.

Nghe cái giọng khàn khàn khinh khinh kia là biết ai rồi, là cái thằng mà mới vô học bắt nạt cô, Vương Tuấn. hắn ta dẫn bọn đàn em vây quanh cô. mà từ khi nào cô lại đi ra sau trường thế này.

-hê hê. Nay mày gần gũi bọn Tam Lang quá ha. Bảo kê mày à?!

-không liên quan đến mấy người.

Cô định quay đi thì bọn chúng ném quả bóng nước vào người cô, chất nhờn gì đó ẩm ra từ quả bóng thấm trong chiếc áo cứ dính dính thế nào ấy.

-nè nè... đứng lại nói chuyện chơi

Tên Vương Tuấn nắm chặc tay của cô kéo mạnh khiến cô té xuống đất. tay thì bị vặn ngược. cô nhíu mày đau nhưng cũng phải bình tĩnh. Cả đám cười hả hê và bỗng im lặng sau khi một thằng trong đám lăn quay ra đất.

-tụi mày ồn ghê đấy...

Con người ấy lại từ trong bụi cây đi ra đầu tóc rối bù lên.

-trần...Trần Kha...

Tên vương Tuấn liền thả cánh tay của cô ra rồi lùi lại, cả bọn mặt mày tái mét.

-Trần Kha...tụi này...tụi này đâu có đυ.ng đến em gái cậu đâu. tụi này chỉ đùa một xíu với bọn dân quèn thôi mà.

Kha vẫn không nói gì chỉ đi đến đỡ cô dậy, với cô bây giờ nó như một anh hùng cứu mỹ nhân vậy nhưng tội nỗi anh hùng này mặt váy thôi :3. đứng phía sau nó, cô cảm nhận được mùi hương hoa hồng nhẹ.

-thôi nào Kha...đây chỉ là một chuyện nhỏ đúng không? Tụi này chỉ lấy ít tiền...

-mày thử chạm một ngón tay vào người cô ấy đi.

Ánh mắt đen gằm người làm tên Vương Tuấn cùng đồng bọn dần lui mất, cô thì ở phía sau thầm ngưỡng mộ nó. xem ra nó cũng biết cách bảo vệ lắm, cô đứng lên định cảm ơn thì bàn chân nhói lên, có lẽ lúc nãy té lỡ bong gân rồi, có hơi đau nên đứng không được. thấy cô nhíu mày, nó bế bổng cô lên khiến mặt cô đỏ ửng

-này... bỏ...tôi...bỏ tôi xuống.

-đến phòng y tế tôi sẽ bỏ em xuống.

Bỗng nhiên thay đổi cách xưng hô làm cô có hơi ngượng đành nằm im cho nó bế đi vào phòng y tế. đặt cô xuống chiếc giường xám, nó lấy hộp thuốc trên kệ băng bó lại chân cho cô, trông cộc cằn thế mà cũng chu đáo gớm, bàn tay thon của nó chạm vào chân của cô có chút tê nhưng cô cảm nhận rất rỏ bàn tay mềm mại của nó. xem ra nó là một người tốt.

-này...cảm ơn chị đã giúp tôi nhé.

-em nói gì lạ vậy? ai thấy người bị thương cũng sẽ làm thế thôi!

-ý... ý tôi là cảm ơn chị...lúc nãy đã cứu tôi khỏi bọn bắt nạt.

Nó băng song chân cho cô khá gọn gàng, đặt hộp thuốc lên kệ và lên tiếng

-em ...hình như có nhầm lẫn gì đó rồi thì phải?

Cô ngơ ngác nhìn nó, nó ngồi lên giường nhìn cô nghiên đầu ngộ nghĩnh. Đặt bàn tay lên má phải của cô nhếch mép cười

-tôi đuổi bọn chúng đi là để...

Một lực đẩy mạnh khiến cô ngã người ra khía sau. Chân va đập mạnh làm sự đau đớn nhón lên khiến cô nhắm chặc mắt, khi mở ra, đôi mắt đen láy đã gần sát cô, nhìn cô với ánh nhìn say đắm.

-là để dể dàng "làm" với em thôi

Ôi không! Cô đã sai rồi sai khi nghĩ nó là người tốt, cô đã sai khi nghĩ nó là một thiên thần phía sau cái bộ dạng ác quỷ, cô tưởng rằng nó tốt bụng cứu cô nhưng không. Đằng sau cái lớp ác quỷ kia không phải là một thiên thần như người ta đã đồn đại, cô mà biết ai đồn chắc cô quánh toác...mồm ra.phía sau một con ác quỷ vẫn là một con ác quỷ ranh ma, cô đã nhận định sai về nó. cô thật sự căm ghét nó đến tột cùng. Nó thì chẳng quan tâm lắm đến cảm giác của cô đâu. nó cuối thấp gương mặt mình vào gần cô để cảm nhận được hơi thở ấm áp nóng ran của cô. nụ cười của một con ác quỷ nở trên môi của nó khiến cô bực bội nhưng không thể làm gì hơn cả.

Thêm Bình Luận