Trần Kha x Tiểu Mễ

5.43/10 trên tổng số 7 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
chuyện tình hài hước của hai cô nàng Kha-Mễ. một người thì có tính cách Tsundere còn một người thì thẳng tính quá mức. và những cặp đôi liên quan hai má này =)))
Xem Thêm

Chương 31: Ngoại truyện
Bầu trời đang mưa, cơn mưu rào dữ dội khiến mọi thứ như muốn lay chuyển theo chìu gió, căn biệt thự của nhà họ Trần đang yên ắn, lý do ư? Hôm nay Trần Kha đi họp mặt đối tác, chỉ có một mình An ở nhà, nhỏ đang chơi game và tận hưởng sự chán nản vì ở nhà một mình này, tai nghe nhạc và tay thì bấm bấm, nay là ngày nghỉ nên chẳng có gì để làm cả, lúc đó, bỗng có tiếng chuông cửa, An thở dài mệt mỏi đi ra mở, một dáng người cao cao với mái tóc đỏ ướt đẫm đang đứng đó cười tươi như hoa.

-Chị Nhi??? Sao? Sao chị lại đến đây?

-À...thì...nảy chị đang đi dạo ngoài đường thì bỗng trời đổ mưa nên...

-trời...mau vào nhà đi...

An kéo Nhi vào nhà, nhanh chóng Nhi được đưa vào phòng tắm, đã 2 tuần kể từ khi Nhi tỏ tình với An nhưng cả hai đứa chẳng làm gì ngoài hôn nhẹ cả, nãy đang ở nhà nghe tin Trần Kha kêu có một mình An ở nhà chị liền chạy đến ngay, giữa đường thì kẹt xe và đổ trận mưa rầm rầm, chị đành để xe cho người lái về và chạy bộ đến vì không muốn cô gái của chị phải chờ.

-Em để đồ thay ở ngoài này nha...

-à...ừm...cảm ơn em.

An chạy ra ngoài bếp làm đồ uống nóng cho Nhi, nhỏ trông thế mà đảm đang lắm nhỏ rất vui khi chị đến chơi cùng nhỏ, dù gì cũng là bạn gái với nhau mà, sau 15 phút bơi lội trong phòng tắm, Nhi cũng ra với cái áo sơ mi trắng của Kha, chiếc quần thun đen ngắn và cái khăn đang quấn trên đầu, chị ngồi xuống giường nhấm ly sữa mà An đưa, còn nhỏ An thì sấy tóc cho chị, mái tóc đỏ bồng bềnh bay từng lọn tóc xoắn lại và dính vào gáy của chị, Nhi toát ra nét đẹp quyến rũ mà mọi người hay thấy nhưng điều đó quả thật không đủ để khiến con nhóc ranh mãnh kia xao xuyến.

-Nhi...trên cổ chị bị trầy hả? nó chảy máu nè.

-hả...à...chắc vết thương củ nó dính nước nó hở ra đó không sao đâu!

Chị ngẩn mặt lên nhìn An rồi nở nụ cười, An cốc đầu mình với đầu chị rồi chạy đi lấy tủ y tế trên bàn, nhỏ mở ra rồi lấy bông băng đến phía Nhi

-Kéo áo xuống đi...em sẽ băng nó lại.

Nhi miễn cưởng kéo vai áo xuống, vết thương này trông thế mà chẳng nhỏ đâu. Nó chạy dài xuống hông chị nữa cơ, bên cạnh đó còn có những vết đỏ và những vết thương lành lại rồi, trông bờ lưng trắng ngà đầy sây sát như thế thì ai kiềm lòng cho nổi, An từ tốn sơ cứu rồi băng bó lại cho Nhi, rồi tự chạm tay vào mấy vết thương củ.

-Ah...xin lỗi em...có phải nó xấu lắm không?

-um...không hẳn...

Ánh đèn bỗng tắt vụt cả căn nhà chìm trong bóng đêm An bất ngờ ôm lấy Nhi từ phía sau, Nhi hơi bất ngờ, không lẽ An sợ bóng tôi, đây là lúc chị tỏ ra là một người mạnh mẽ, Nhi quay người lại ôm lấy An, cơ thể An nóng lên rồi bỗng nhiên thoát khỏi tay chị Nhi, vì tối quá nên Nhi không thể thấy An đang làm gì, rồi chỉ trông phút chốc bàn tay nhi được nắm lên và chị được chạm vào thứ gì đó có vẻ nóng nhưng cũng có vẻ nhô lên bên trong bàn tay Nhi.

-chị...nó có xấu lắm không?

-An...đây là...

Ánh đèn lại một lần nữa vụt sáng lên, có chút hơi chói lên trong mắt nhưng khi dần quen rồi thì chị mới thấy, cơ thể của An hiện rỏ trước mắt, chiếc áo đã rơi xuống sàn, tay chị thì đặt vào ngực của An, và ngực của An thì lại nổi lên một vết thẹo dài trước ngực An, mặt An đỏ gắt và nhìn chằm chằm vào Nhi.

-chị có chấp nhận em không? Khi trái tim em không bình thường như bao người khác?

-An ...

-Em từng mổ tim rồi...và nó không thành công... cơ thể em cũng sẽ rất mệt nếu như em hoạt động nhiều, thế...chị có còn muốn làm bạn gái em kh...

An bị kéo về phía trước, Nhi ôm chặc nhỏ rồi thì thầm

-ngốc này...sẻ không sao đâu, có chị mà...chị sẻ không làm em mệt đâu...yêu em lắm.

-chị...là đồ Đần!

An chui ra khỏi người chị, cả hai nhìn nhau trong tiếng mưa rào bên ngoài và tiếng tim đập liên hồi, đôi môi họ từ từ lại gần nhau, chạm vào nhau, đây chẳng phải nụ hôn đầu nhưng đây là lần khỏa thân trước mặt nhau đầu tiên của hai đứa, trời bên ngoài đang mưa, Nhi kéo An nằm xuống giường và hôn, nụ hôn dần sâu khi đôi môi Nhi bị xâm lấn bởi chiếc lưỡi ranh ma kia, chạm lấy lưỡi Nhi rồi từ tốn sờ mó trên người chị... bàn tay nhỏ cho vào bên trong áo, cơ thể chị lạnh ngắc khi lúc nảy dầm mưa vẫn còn, vùng eo thon nhỏ nhắn của Nhi được xoa bóp nhẹ nhàng, nhưng cái nhẹ nhàng ấy lại kiến đầu óc chị lân lân

-An...em...em có nghĩ là...sáng quá không?

Nhi ngượng ngùng khi bị nhỏ cởϊ áσ ra, tay thì che ngực còn tay che lấy nữa gương mặt mình, An với tay lấy điện thoại tắt đèn đi, căn phòng chìm trong bóng tối và chẳng thấy gì hết, An lần mò theo cơ thể của Nhi và ngồi trên người chị, Nhi hoàn toàn thụ động trước cô bé này, từng cú chạm nhẹ rồi ấn bất ngờ khiến chị giật mình bật tiếng rên ra khỏi cổ họng. chiếc quần thun được kéo ra một cách nhẹ nhàng, An hôn từng thớ thịt trên người Nhi.

-An...chị...thấy lạ quá...chị...

-không sao đâu Nhi...em luôn bên chị mà!

Kéo gương mặt của An lên đặt vào nó nụ hôn bất ngờ, chị nhìn nhỏ một cách say đắm

-em...có yêu chị không?

-em...cũng không hẳn...

-thế sao?

Đôi môi Nhi cười nhẹ, có chút thất vọng rồi lại hỏi.

-với em...tình yêu và tìиɧ ɖu͙©...em thiên về bên nào!?

-Tìиɧ ɖu͙©!

An trả lời ngay dù chỉ dức câu hỏi, rồi Nhi lại nhìn An...trái tim Nhi bị lay động bởi cô bé này...thật sự chị không thể ngừng yêu nhỏ này được

-theo em tình yêu là gì!

-là bước đệm cho tìиɧ ɖu͙©!

-đã bao giờ em yêu ai đó say đắm chưa?

-Đã từng!

-ừ!

Rồi Nhi lại im lặng để An theo ý, An cúi xuống hôn lấy giữa ngực chị, bàn tay trượt theo đường bụng xuống rốn của chị rồi cho tay vào bên trong qυầи иᏂỏ của chị, Nhi chẳng nói gì chỉ ôm lấy cổ của An khi cô bé đang hôn cổ của chị.

-Chị cũng như em thôi, chị cũng thiên về tìиɧ ɖu͙©, nếu không chị đã cản em làm điều này!

An thì thầm vào tai chị, rồi tay Nhi nắm lấy tay An, Chị chồng ngón tay của mình vào tay An và đưa vào khe tình một cách chậm rãi. Khi vừa vào được một đốt rưỡi thì cả kha bổng khựng lại. đôi mắt đã quen với ánh đèn nên An có thể thấy được gương mặt đang đỏ ửng kia.

-Nhi...chị...còn?!

An vội ngồi dậy khi chạm vào lớp màng kia, tay Nhi vẫn giữ chặc bên trong, chị bắt đầu nghe được tiếng tim đập của ai kia ngày một rõ.

-Em đã từng yêu ai say đắm chưa?

-không phải em nói rồi sao, em đã từng yêu rồi.

-còn bây giờ?

-em chẳng tin vào tình yêu đâu!

Một lực đẩy bất ngờ khiến ngón tay An đâm mạnh vào trong, An có thể cảm nhận được ngón tay nhỏ xuyên qua đâm thủng lớp màng đó như thế nào, An đã làm thủng nó rồi...sự trong trắng của Nhi!

-Nhi...chị...

-ah... nó...nó đau thật đấy...

Đôi mày Nhi chau lại trông nghịch ngợm nhưng khóe mắt chị thì đang tuôn ra hai dòng nước mắt, phải nó đau lắm, nhói lên bất ngờ. Nhi rút ngón tay mình ra và giữ lấy cổ tay của An vẫn còn bên trong.

-em có thể nào tin vào tình yêu một lần nữa không...bởi vì chị...lỡ yêu em say đắm mất rồi!

An bị Nhi kéo nằm xuống và Nhi tự cựa mình đẩy ngón tay ấy ra vào nhiều hơn, Nhi bắt đầu rên mặc dù còn đau đấy, máu vẫn còn chảy khiến An thêm lo lắng...

-chị à...để em đi lấy thuốc...

-thôi...nằm với chị đi...

-Nhưng...

-chị yêu em! Yêu em đến khi nào...em yêu chị mới thôi!

-ĐẦN!

Cơn mưa bên ngoài đang dần tan, bầu trời trở nên quang đãng hơn khi những đám mây đang thay nhau chạy, ánh sáng khẻ soi qua khe cửa nhỏ, và có hai cơ thể lõα ɭồ đang hoạt động trên chiếc giường kia, ngón tay An nhấp nhanh rồi chậm bên trong hạ thể của chị, cả người của Nhi đỏ rân lên vì sướиɠ, tay chị không ngừng cấu xé lấy ra giường.

-Ah...An... An à...nữa...chị muốn nữa...ah...

-Nhi...chị lại sắp ra rồi à...bao lần rồi nhỉ?

-AH!!!!!

An ngồi trên bụng chị vuốt lại mái tóc của mình, Nhi lại một lần nữa kéo lấy tay của An đòi làm hiệp nữa. trời ạ, đã 6 lần lên rồi mà Nhi còn muốn nữa, An thở dài rồi kéo hộc tủ ra, lấy sợ dây thừng dài rồi nhếch môi, mặt Nhi bổng tái hẳn

-ha...thôi...thôi...chị...chị không có hứng thú với trò SM...ahaha...

Chị cười khờ rồi ngồi dạy định đặt chân xuống giường thì bị kéo nằm ầm xuống, mặt nhỏ An trong tà da^ʍ thấy rỏ

-An...chị...chị không chơi...An à...

.

.

.

.1 tiếng sau...

-Ha...An...nữa đi...mạnh nữa đi...hành hạ chị nữa đi...

-Như chị muốn...

Cơ thể Nhi bị trói tỷ mỉ trong một sợ dây thừng, cổ tay chị thì bị khóa bằng còng tay, còn cổ chị thì có chiếc vòng gia và thêm sợi xích, cả tấm lưng trắng ngà của chị chồng chất từng vết hằn đỏ ửng, cơn đau dường như tan biến hẳn khi kɧoáı ©ảʍ lên ngôi, và từ cái ngày đó thì cả cơ thể của Nhi chẳng một lần được nguyên vẹn, dù rằng với An chỉ là tìиɧ ɖu͙© nhưng đối với Nhi, bên trong nhỏ vẫn còn ấm áp lắm...chị đã mong tình cảm của chị được đáp lại dù chỉ là 1 phần 10 nhưng bây giờ...thì sao...hiện tại thì cả hai đang yêu thương nhau giữ lắm... Yêu một người đến tận 3 năm à được đáp trả... đây có thể xem là một tình yêu đẹp không?

Thêm Bình Luận