Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Trấn Hồn - Nguy Lan] Chân Tâm

Chương 12: Hắc hóa

« Chương Trước
Triệu Vân Lan bi thảm phát hiện, cho dù là Trảm Hồn Sứ đại nhân mặt lạnh tâm nóng hay Thẩm giáo sư chính nhân quân tử cũng đều hắc hóa hết cả rồi!!! Cái người một lời không hợp là đè người ta ra mần thịt trước mắt này là ai chứ???

- Ai, ai, ai...bảo bối, sao ngươi lại cởϊ qυầи áo của ta ra...không được! Ta còn đang là bệnh nhân mà!!!

- Phản kháng cũng vô dụng! Ngươi rốt cuộc muốn ngoan ngoãn nằm yên hưởng thụ hay là bị bắt ép giãy dụa hưởng thụ hả?

Thẩm giáo sư vẻ mặt ôn hòa, lời nói ra lại khiến Triệu Vân Lan tóc gáy dựng đứng. Hai mắt y đẫm lệ rưng rưng, lại tiếp tục giả bộ đáng thương, nhất định phải làm ra bộ dáng bị cưỡng bức mới bằng lòng cơ!

- Ngươi tha cho người ta lần này nha, lần sau người ta không dám...bóp mông ngươi nữa ha?

Gân xanh trên trán Thẩm Nguy giật giật, ánh mắt lại ôn nhu đến độ có thể nhỏ ra nước.

- Ngươi còn muốn có lần sau nữa, hửm?

Vừa nói, một bàn tay lại không chút lưu tình ngắt nhẹ một cái lên nụ hoa đỏ bừng trước ngực Triệu Vân Lan.

Y không kìm được hét toáng lên một tiếng, sống lưng cũng bủn rủn, đứt quãng ra điều kiện.

- Được rồi, làm đi...bù lại bà xã cho người ta...vài lần nữa nha?

Nói xong, y còn làm một động tác nắm tay trong không khí, lập tức nhận được một cái nhìn vô cùng dịu dàng!

- Ngươi nghĩ hay nhỉ?

Hức hức hức, bảo bảo trong lòng khổ quá mà...

- Vậy...một lần một cái, ok? Người ta bán thịt cho ngươi, ngươi cũng phải trao đổi công bằng chứ?

Thẩm gian thương khá vừa lòng với cái giá này, nhưng cũng không cho y một đáp án rõ ràng ngay, mà chỉ trả lời một câu lấp lửng đầy thâm ý.

- Xem biểu hiện của ngươi!

Hai mắt Triệu Vân Lan sáng lên, coi như lời này của hắn là câu đồng ý. Thế là dưới sự ỡm ờ của người nào đó, miễn cưỡng coi như anh tình tôi nguyện, bắt đầu cuộc chiến lăn giường!

oOo

Triệu Vân Lan hào phóng giao dịch như vậy, bởi lẽ trong lòng y vẫn đinh ninh rằng, Thẩm Nguy hoàn toàn không có kinh nghiệm. Ai bảo lần đầu thất bại của hắn y vẫn còn nhớ kĩ trong đầu, để dành sau này lấy ra cười nhạo cho thỏa thích chứ... há há há.

Nhưng mà rất nhanh thôi y đã phải hối hận vì suy nghĩ của mình. Bây giờ y cầu xin tha thứ thì liệu có kịp không???

Thẩm Nguy giống như đoán được suy nghĩ của y, mỉm cười trả lời.

- Hối hận cũng vô dụng!

Trong không gian hoàn toàn khép kín bởi phép thuật của Trảm Hồn Sứ, Triệu Vân Lan bi kịch phát hiện ra, thị lực của y quay về đúng với thời kì mù tạm thời khi bị thánh khí làm tổn thương!

Bây giờ y giống như là bị một cái khăn đen che mắt, rơi vào hoàn cảnh hoàn toàn bị động. Tất cả thị lực đều bị quy thành xúc giác, thân thể càng trở nên mẫn cảm đến mức không ngờ.

Trong lúc Triệu Vân Lan không nhìn thấy gì, khung cảnh xung quanh y đã hoàn toàn thay đổi. Căn phòng gọn gàng ấm áp đã thay thế bằng một rừng hoa bàng bạc mờ ảo.

Y chỉ cảm thấy cả người chợt lạnh, gió nhẹ lướt qua làn da khiến y rùng mình run rẩy. Đúng lúc này, một hơi thở nóng rực đang chậm rãi tiến lại gần, bàn tay ấm áp đặt trên eo y, làn da ở phần eo giống như bị một cái bàn là chà qua, nổi lên một tầng đỏ ửng chọc người.

Hai mắt không thể nhìn thấy được gì, không gian lại quá mức tĩnh lặng khiến y hoang mang không biết làm sao. Hương hoa mát lạnh vờn quanh chóp mũi, lúc này lại hóa thành một mùi hương ngòn ngọt dụ người. Thân thể đột ngột trở nên nóng bức, làn da chạm vào không khí thì lạnh lẽo, mà mạch máu trong cơ thể lại sôi trào như muốn nổ tung.

Từ trong hậu huyệt truyền đến cảm giác ngứa ngáy khó chịu, giống như bị hàng vạn con kiến nhỏ bé không ngừng gặm cắn, vừa nhoi nhói đau đớn vừa có chút tê dại không nói lên lời. Y hoảng hốt vươn tay nắm lấy bàn tay đặt bên eo mình kia, giống như muốn nắm lấy một điểm tựa vững chắc.

- Tiểu Nguy, ta lạnh...

Thế rồi y nghe thấy một tiếng cười nhẹ bẫng, kế đó là cảm xúc ướŧ áŧ truyền đến từ trên ngực. Nhũ hoa nho nhỏ đỏ bừng bị ngậm vào trong miệng hắn, đầu lưỡi nóng hổi khẽ xoay tròn, răng nanh cắn nhẹ lên đầu v*. Kí©h thí©ɧ đột ngột truyền đến khiến thần kinh mẫn cảm của y run lên, cả người cũng hơi co lại. Triệu Vân Lan thở hổn hển, thân thể theo bản năng hơi giãy dụa, khóe miệng phát ra một tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào.

Lúc này toàn thân y tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên thảm hoa trong suốt mềm mại, mỗi một bộ phận trên cơ thể đều bị người kia thu vào đáy mắt không sót lại chút gì. Từ đầu v* đỏ hồng diễm lệ đang ưỡn cao đầy kiêu ngạo, đến đôi mắt mơ hồ không chút tiêu cự đang thấm đẫm ánh nước. Và cả vật nhỏ giữa hai chân đã thức tỉnh từ lúc nào, trên qυყ đầυ còn rỉ ra một giọt nước trắng đυ.c, khiến người ta nhiệt huyết sôi trào.

Y giống như lễ vật hiến tế, rộng rãi mà hào phóng dâng lên toàn bộ thân thể đến trước mặt vị thần của mình.

Thẩm Nguy chỉ cảm thấy cổ họng khô khốc, khát đến mức không chịu được. Hắn cũng thuận theo tâm ý của mình, môi lưỡi nóng hổi lướt qua cơ bụng săn chắc, lưu luyến ở trên cái rốn nhỏ đáng yêu, liếʍ láp vài lần, mới hài lòng lùi xuống sâu hơn nữa.

Triệu Vân Lan đoán được hướng đi của hắn, hưng phấn đến không chịu được, ngay cả chút xấu hổ ít ỏi còn sót lại cũng bị y ném lên chín tầng mây, hào phóng dang rộng hai chân ra, để cho bộ vị đang ngẩng cao và hậu huyệt đã ướt đẫm từ lâu phơi bày ra trước mắt người thương của mình.

Thẩm Nguy vội vã giơ tay che mũi, ngăn lại máu mũi đang muốn tuôn trào, thở dồn dập cúi đầu xuống, ngậm lấy Tiểu Vân Lan đang không ngừng mời gọi mình. Hắn hé miệng ngậm vào một nửa qυყ đầυ, đầu lưỡi mềm mại ấm nóng đảo quanh hai lỗ nhỏ ở trên đỉnh, cuốn giọt sữa trắng đυ.c tanh nồng kia vào trong miệng.

Triệu Vân Lan chỉ cảm thấy sung sướиɠ ào ào ập đến, bộ vị mẫn cảm nhất trên người được tiến vào một nơi vô cùng ấm áp, cả người giống như bay lên tận thiên đường, hạnh phúc lâng lâng. Vô số cảm xúc đổ dồn trong não, cuối cùng đều hóa thành một câu thô tục "thật là cmn sướиɠ chết đi được".

Y không kiềm được mà hơi nhướng người lên, muốn tiến sâu vào trong miệng người kia thêm một chút nữa, để cảm giác thoải mái này lại kéo dài thêm một chút nữa. Giống như nhận ra được suy nghĩ của y, Thẩm Nguy lại mở rộng khoang miệng hơn, nuốt đại gia hỏa đã trướng lớn thêm một vòng kia vào sâu hơn nữa. Trong đầu hắn lại nhanh chóng nhớ lại những kĩ xảo mà Triệu Vân Lan đã từng dùng trên người mình, dị năng học tập lần đầu tiên được phát huy một cách triệt để, hóa thành kinh nghiệm thực tiễn, làm cho Triệu Vân Lan sướиɠ đến dục tiên dục tử.

Đến cuối cùng, đầu lưỡi xảo quyệt kia lại nhắm ngay vào hai lỗ nhỏ trên qυყ đầυ, xoáy sâu vào bên trong. Khoang miệng cũng hoạt động cực kì đúng lúc, ngậm chặt lại trong nháy mắt. Triệu Vân Lan lập tức thoải mái đến mức hét toáng lên, thân thể run lên bần bật, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bị hút ra từ sâu trong cơ thể, bắn thẳng vào trong khoang miệng của Thẩm tiểu yêu tinh.

Thẩm Nguy tuy đã có chuẩn bị trước nhưng cũng không chịu được mà ho sặc sụa. Khuôn mặt tuấn tú của hắn đỏ ửng lên, nhưng vẫn kiên quyết không chịu nôn ra, nuốt sạch tinh hoa của người kia vào bụng.

Thẩm Nguy bởi vì chuẩn bị trước cho tình huống mất mặt lúc này, hơn nữa còn để tích góp dũng khí khẩu giao cho y, tránh cho bị cười nhạo như lần đầu nên mới để Triệu Vân Lan tạm thời mất đi thị lực. Nhưng chính hắn cũng nhất định không sao ngờ trước được, đúng lúc này Triệu Vân Lan lại mở ra thiên nhãn.

Cũng bởi vậy mà toàn bộ biểu cảm của hắn lúc này cũng được thu lại trong đầu y không sót chút nào. Thiên nhãn của Triệu Vân Lan bây giờ không còn là chỉ nhìn được những sắc thái đơn điệu nữa, mà y có thể nhìn thấy bất kì thứ gì y muốn.

Nhìn khóe mắt vì ho khan mà có chút đỏ ửng của hắn, lại cảm nhận cảm giác thỏa mãn sau khi cao trào, trong lòng y mềm đến rối tinh rối mù. Thẩm Nguy dù có hắc hóa thế nào, vẫn là bà xã cứng đầu coi y là cả thế giới.

Triệu Vân Lan muốn tìm cách bồi thường vợ yêu của mình một chút, vì vậy mà y giả bộ không nhìn thấy gì, mặt dày sán lại gần, ma sát thân thể nóng đến muốn bốc hơi của mình lên thân thể mát lạnh như kem của Thẩm Nguy. Cuối cùng là cố ý đưa hậu huyệt đã ướt đẫm đến gần tiểu Nguy Nguy đang cứng rắn đến mức nhất trụ kình thiên, nhẹ nhàng cọ sát, đưa ra lời mời gọi vô hình.

- Tiểu Nguy, chỗ này ngứa ngáy quá, muốn đại gia hỏa của ngươi thao đến chảy nước mới thôi~

Thẩm chính nhân quân tử cả người đều hồng thấu, bị ngôn ngữ dâʍ đãиɠ của y làm cho xấu hổ đến không chịu được, nhưng Thẩm Nguy khi đã hắc hóa lại chỉ cảm thấy hưng phấn đầy mình, không hề do dự mà nhào đến mần thịt dê non đã đưa đến cửa.

Mặc dù trong lòng đã vội vã muốn tiến vào hậu huyệt mê người kia, nhưng mà lần tiếp xúc thân thể trước đây chỉ là hồn giao, thân thể ngoài đời thật của y vẫn chưa bị phá thân, Thẩm Nguy cũng không dám vọng động.

Hắn nhìn thịt huyệt đỏ ửng đang mấp máy, d*m thủy tản ra mùi hương thơm ngát kì lạ đang không ngừng trào ra, vách huyệt ướt đẫm bóng loáng trong suốt, hô hấp không thể khống chế được mà càng trở nên dồn dập, có cảm giác hít thở không thông.

Nghĩ đến Triệu Vân Lan hiện giờ đang không nhìn thấy gì...

Thẩm Nguy hít sâu một hơi, từ từ cúi đầu xuống, hơi thở nóng bỏng phả lên hậu huyệt mẫn cảm, khiến cho Triệu Vân Lan khẽ run lên, khóe miệng bật ra một tiếng nức nở nghẹn ngào.

Đầu lưỡi nóng ẩm đã vọt vào sâu trong hậu huyệt.

Triệu Vân Lan cứ nghĩ rằng y sẽ trực tiếp tiến vào, nhưng đến khi cảm nhận được đồ vật mềm mại đang ở bên trong hậu huyệt của mình là gì, thì ngay cả một kẻ lưu manh như y cũng không nhịn được mà ngượng chín mặt.

Cái lưỡi dẻo dai đang không ngừng cố gắng khai phá huyệt khẩu chặt hẹp. Triệu Vân Lan chỉ cảm thấy ngứa ngáy phía sâu bên trong giường như đã được trấn an, hóa thành từng cơn run rẩy vui sướиɠ không sao tả xiết được. Màu đen trước mắt y dường như đều hóa thành bạch quang sáng lóa, nở rộ ra hàng vạn chùm pháo hoa sáng lạn mê người.

Ngay cả linh hồn trong cơ thể cũng bị hút ra, nhấn chìm trong kɧoáı ©ảʍ nɧu͙© ɖu͙©, nằm gọn trong lòng bàn tay Thẩm Nguy, mặc cho hắn xoay tròn bóp méo.

Khóe mắt Triệu Vân Lan bởi vì kɧoáı ©ảʍ mà chảy ra nước mắt vui thích, đôi môi đầy đặn đỏ mọng hé mở, tràn ra hàng loạt tiếng nức nở dụ người.

- Nguy... Nguy... Nguy

Tiếng gọi tha thiết cháy bỏng, truyền vào tận sâu trong đáy lòng hắn.

Thẩm Nguy đột ngột nhổm người dậy, rướn người đặt lên đôi môi hé mở đang gọi lên những tiếng ngọt ngào của y một nụ hôn cuồng dã.

Phân thân to lớn không hề báo trước mà cắm thẳng vào sâu trong hậu huyệt mê người mà hắn mơ ước đã lâu.

Hai mắt Thẩm Nguy đỏ lên, không ngừng thúc mạnh vào trong huyệt khẩu ấm áp cơ khát của người dưới thân. Nụ hôn ngọt ngào vẫn không hề chấm dứt, nuốt trọn những tiếng rêи ɾỉ vừa vui sướиɠ vừa thống khổ của y vào sâu trong l*иg ngực.

Lần này, hắn nhất định phải xóa sạch dấu ấn của lần đầu tiên thất bại thê thảm, chứng minh bản lĩnh đàn ông!!!
« Chương Trước