Chương 116: Linh mặc

Thiên hạ pháp thuật, chỉ có nhanh là không thể phá!

Mặc Họa yên lặng ghi tạc trong lòng.

“Vậy Khôi gia gia, về sau cháu học pháp thuật gì ạ?” Mặc Họa lại hỏi Khôi lão.

Cậu không thể cả đời chỉ dùng mỗi Hỏa Cầu Thuật chứ……

“Tùy ý.”

Khôi lão trả lời cũng rất tùy ý.

“Ý tứ là chỉ cần hiểu rõ lý thuyết, học cái gì cũng như nhau cả……”

Mặc Họa chỉ có thể lý giải như vậy.

Khôi lão lại biến thành Khôi lão chất phác kiệm lời kia, Mặc Họa cũng không tiện hỏi lại, chỉ có thể đi luyện Hỏa Cầu Thuật.

Từ đó về sau Mặc Họa rảnh rỗi là sẽ luyện Hỏa Cầu Thuật một chút.

Cậu nhớ rõ Khôi lão nói, phải luyện đến càng chuẩn càng tốt, càng nhanh càng tốt!

Cậu hiện tại có một môn Thệ Thủy Bộ dùng để bảo mệnh, một môn Hỏa Cầu Thuật dùng để công kích, miễn cưỡng coi như “Công thủ vẹn toàn”, có năng lực nhất định tự bảo vệ mình.

Pháp thuật sau này, Mặc Họa cũng không vội, ít nhất trước mắt không cần phải gấp gáp, học cũng chưa chắc đã dùng đến.

Mặc Họa lại đem tâm tư đặt ở trên trận pháp.

Mặc Họa Luyện Khí tầng năm, hiện tại đã có thể vẽ ra tám đạo trận văn, nhưng phỏng chừng ở cảnh giới Luyện Khí tầng năm, không có cách nào vẽ được chín đạo trận văn.

Theo như lời Trang tiên sinh, thần thức là có hạn độ.

Mặc Họa mỗi đêm vẫn sẽ luyện trận pháp trên Đạo Bia, nhờ đây tăng cường thần thức, nhưng rõ ràng cảm giác được, thần thức tăng trưởng cực kỳ bé nhỏ, giống như là dần dần đạt tới bình cảnh, thức hải đã tràn đầy.

Một khi đã như vậy, cũng chỉ có thể chờ cảnh giới đột phá, mới có thể thử vẽ trận pháp chín đạo trận văn.

Chín đạo trận văn……

Mặc Họa nhíu mày nghĩ nghĩ, bỗng nhiên hoảng sợ.

Chín đạo trận văn, còn không phải là nhất phẩm trận sư sao!

Chính mình bất tri bất giác, đã sắp trở thành nhất phẩm trận sư?!

Trong lòng Mặc Họa chấn động nho nhỏ.

Tuy rằng còn cần Đạo Đình khảo hạch định phẩm, cần phải có danh ngạch nhất phẩm trận sư dư thừa, nhưng có thể vẽ ra trận pháp chín trận văn, liền có ý nghĩa một chân đã bước vào ngạch cửa nhất phẩm trận sư!

Mặc Họa trong lòng cảm khái, “Trang tiên sinh nói quả nhiên không sai, chỉ cần trong lòng không có ngoại vật, vẫn luôn vẽ trận pháp, luôn luôn vẽ, luôn luôn vẽ, sớm muộn gì cũng có thể trở thành nhất phẩm trận sư.”

Phương pháp ngốc nhất, lại chính là phương pháp đơn giản trực tiếp nhất!

Mặc Họa muốn khoe khoang một chút, nhưng nghĩ đến Trang tiên sinh dạy bảo“Không cao ngạo không nóng nảy”, “Khiêm tốn điệu thấp”, đành thu lại tâm tư, tĩnh tâm lại.

Tu đạo dài lâu, thành tựu nhất thời không là gì cả.

Không kiêu không nản, mới có thể vấn đỉnh trường sinh đại đạo.

Cho dù khoe ra, cũng phải chờ đến khi chính mình có thể vẽ ra chín đạo trận văn, trở thành nhất phẩm trận sư mới nói!

Mặc Họa gật gật đầu.

Tuy nhiên, linh mặc của Mặc Họa lại thành vấn đề……

Nếu muốn học được trận pháp chín đạo trận văn, trở thành nhất phẩm trận sư, không chỉ cần luyện tập trận pháp ở trên Đạo Bia, còn phải ở trên trận giấy, cùng với các loại trận môi khác đều phải vẽ trận pháp mới tốt.

Không chỉ phải học, mà còn phải học đi đôi với hành, mới có thể càng khắc sâu mà lĩnh ngộ trận pháp.

Ngoài ra, công pháp Mặc Họa tu hành là Thiên Diễn Quyết, Thiên Diễn Quyết bình cảnh là mê trận, không cởi bỏ mê trận, thì không có cách nào đột phá bình cảnh, tăng cảnh giới.

Giải mê trận dựa vào kinh nghiệm trận pháp, nếu muốn giải mê trận, thì phải nhìn nhiều trận pháp, luyện tập nhiều trận pháp.

Cho dù là trở thành nhất phẩm trận sư, hay là muốn giải mê trận, Mặc Họa đều cần phải học tập cùng luyện tập đa dạng các loại trận pháp.

Cũng có nghĩa là, yêu cầu lượng lớn linh mặc……

Trận sư bình thường, sẽ không cần nhiều linh mặc như vậy, bởi vì bọn họ học tập cũng thế, giao dịch cũng vậy, thần thức con người có hạn, một ngày vẽ không được mấy bộ trận pháp.

Nhưng Mặc Họa không giống.

Thần thức của Mặc Họa so với tu sĩ cùng cảnh giới cao hơn không ít, lại thêm có Đạo Bia, thần thức còn đang dần dần tăng cường.

Lại bởi vì Thiên Diễn Quyết, vẽ trận pháp so với người khác nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa Trang tiên sinh truyền thụ bí thuật —— Minh Tưởng Thuật, thần thức khôi phục cũng nhanh.

Cho nên Mặc Họa một ngày từ sớm đến tối, không ngừng nghỉ mà vẽ, có thể vẽ gần mười bộ trận pháp.

So với trận sư cùng trình độ nhiều gấp mấy lần.

Cũng dẫn tới linh mặc của Mặc Họa, dùng giống như nước chảy vậy.

Du trưởng lão ngẫu nhiên cũng sẽ nhờ người mang chút linh mặc cho Mặc Họa.

Theo suy nghĩ của Du trưởng lão, Mặc Họa tuổi tác không lớn, thần thức không đủ củng cố, từng đó linh mặc đã đủ cho Mặc Họa dùng.

Nhưng thực tế đối với Mặc Họa mà nói, lại là xa xa không đủ.

Mặc Họa có chút sầu, nhưng lại không có biện pháp nào tốt, không khỏi nghĩ đến một vấn đề:

“Linh mặc rốt cuộc là được điều phối ra như thế nào?”

Mặc Họa muốn đi thỉnh giáo Trang tiên sinh, nhưng vấn đề này không tính là quá cao thâm, không đáng đi quấy rầy tiên sinh thanh tu, vì thế Mặc Họa liền đi tìm Bạch Tử Thắng.

Bạch Tử Thắng ngồi ở dưới cây hòe lớn, vẻ mặt thống khổ mà làm công khóa.

Mặc Họa nhìn thoáng qua, là 《 Luyện Đan Hỏa Hậu Khống Chế Cập Thành Đan Phẩm Tương Điển Luận 》.

Mặc Họa nhìn không hiểu……

Luyện đan cậu đúng là không quá am hiểu, tuy nhiên trận pháp của lò luyện đan, cậu biết được khá rõ ràng.

Dù sao cậu cũng đã giúp Phùng lão tiên sinh sửa chữa Thuỷ Mộc Khống Linh Trận của lò luyện đan một lần.

Bạch Tử Thắng khép sách lại, nằm ngã trên mặt đất, cả người giống như con cá mặn, cứng đờ không nhúc nhích.

“Tử Thắng, ta có một vấn đề hỏi ngươi.”

Bạch Tử Thắng hữu khí vô lực nói: “Cuốn sách này khiến đầu của ta đau, ngươi hỏi Tử Hi đi, để ta nghỉ một lát.”

“Ồ.” Mặc Họa quay đầu nhìn về phía Bạch Tử Hi.

Bạch Tử Hi cũng đúng lúc khép sách lại, một đôi mắt thu thủy nhìn Mặc Họa.

“Có rảnh không?” Mặc Họa nhỏ giọng hỏi.

Bạch Tử Hi hơi hơi gật đầu.

Mặc Họa châm chước hỏi: “Linh mặc dùng cho trận pháp, được phối như thế nào.”

“Dùng máu yêu, linh dịch, linh thảo hoặc linh quặng.”

Bạch Tử Hi lời ít mà ý nhiều, thanh âm cũng mát lạnh mà êm tai.

Nhưng Mặc Họa lại không hiểu, “Có thể cụ thể hơn không?”

Chỉ là biết những tài liệu này, Mặc Họa vẫn không rõ phải điều phối thế nào……

“Chờ chút.” Bạch Tử Hi mở ra túi trữ vật màu tuyết trắng nạm hoa văn phượng hoàng hoa lệ màu vàng nhạt ở bên cạnh, từ bên trong lấy ra một cuốn sách.

Mặc Họa nhìn túi trữ vật thanh nhã lại tinh xảo của Bạch Tử Hi, trong lòng tò mò.

Túi trữ vật này không biết đựng những gì, sao mà loại sách gì cũng có nha.

Bàn tay trắng nõn tinh xảo của Bạch Tử Hi cầm sách, đưa tới trước mặt Mặc Họa.

Mặc Họa tiếp nhận, sau đó lật xem một chút.

Trên mặt bìa sách viết 《 Nhất Phẩm Linh Mặc Lục 》, bên trong ghi lại các loại linh mặc thường dùng cho trận pháp nhất phẩm trở xuống, bao gồm chủng loại linh mặc, phối phương cùng với phương thức điều phối cụ thể.

Trên mặt bìa còn có một hàng chữ, viết: Bạch gia tông tộc điển tàng, không thể truyền ra ngoài.

Mặc Họa nhịn không được liếc nhìn Bạch Tử Hi.

Bạch Tử Hi nhàn nhạt nói: “Không có việc gì, không phải tuyệt mật.”

Mặc Họa yên lòng, tiếp tục lật xem.

Phương pháp điều phối linh mặc nhất phẩm tương đối đơn giản, phần lớn lấy máu yêu làm chủ, theo tỉ lệ nhất định trộn thêm bột phấn linh thạch để tạo thành linh dịch, hoặc là một ít nước linh thảo, để trung hòa lệ khí trong máu yêu, kích phát hiệu lực của nó, điều hòa linh lực trong mực nước.

Linh dịch cùng linh thảo cần dùng không nhiều lắm, cho nên không quá phiền toái, điều khó nhất, ngược lại là máu yêu.

Máu yêu dùng để điều chế linh mặc, nhất định phải được lấy khi yêu thú còn sống, hoặc sau khi yêu thú chết trong vòng thời gian một chén trà, phải hấp thu từ trong cơ thể yêu thú.

Yêu thú vừa chết, nếu thời gian kéo dài, máu yêu hoặc là nguội lạnh ảm đảm, công hiệu giảm đi đáng kể, hoặc là hoàn toàn đông đặc, không thể dùng làm linh mặc được nữa.

Hơn nữa hấp thu máu yêu, cũng phải dùng bí thuật đặc thù, đem máu từ trong huyết mạch yêu thú dẫn ra từng chút một, nhập vào trong bình ngọc chuyên dụng để bảo tồn, để phòng ngừa máu yêu đông đặc lại.

Loại pháp môn đặc thù hấp thu máu yêu này, gọi là Cấp Huyết Thuật.