Chương 15: Trong bụng không có động tĩnh

Chương 15: Trong bụng không có động tĩnh

Edit: dauhuduongden

Trên bàn dưới dù che nắng, thật sự có đồ ăn để lại cho bọn họ, Mặc Vân Diệp lấy đồ rồi đặt trước mặt Dạ Tiểu Tiểu trước , sau đó mới lấy thức ăn cho mình.

Ăn gần một nửa, Dạ Tiểu Tiểu nhịn không được, nói, "Có được không?” (mình nghĩ khúc này Dạ Tiểu Tiểu hỏi Mặc Vân Diệp là có được đi đánh mạt chược không á)

”Ăn không nói ngủ không nói." Lời cô mới nói liền bị hắn cắt ngang.

Dạ Tiểu Tiểu: "...” Được rồi, không nói thì không nói.

Thấy hắn chậm rãi ăn xong, cô ngược lại càng không muốn hỏi, cảm thấy hỏi cũng vô ích.

Hắn thì vẫn chờ cô lên tiếng, nhưng Dạ Tiểu Tiểu lại không chịu nói, hai người ít nói cứ như vậy ngồi ở đó yên lặng nhìn nhau.

Mặc Vân Diệp nghĩ, vật nhỏ này quả nhiên chỉ có ở trên giường mới hợp tâm ý của hắn.

Mà trong lòng Dạ Tiểu Tiểu lại thầm nói "Thật xấu hổ, thật xấu hổ, thật xấu hổ quá đi’.

Không giống với hai người bọn họ bên này quỷ dị, bên kia người lớn thật sự rất náo nhiệt.

Vân Nhiễm nép vào lòng chồng còn đá người ta một cước, Yên Ba Nhi nhìn tình huống bên con trai mình, có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.[dauhuduongden]

Nói: "Nhìn con trai mình, thật là giống một tảng đá đáng ghét! Lúc tiểu nha đầu kia không có ở đây, khuôn mặt suốt ngày lạnh lùng, ai thấy cũng ghét. Hiện tại người thật vất vả mới trở về một lần, lại làm bộ dạng như thế này đây. Khó trách Tiểu Tiểu chúng ta sợ nó, tránh còn không kịp nữa."

Mặc Trọng Úc bị vợ nói đến không dám trả lời, con trai không phải do em sinh sao, nó có bộ dạng này, là lỗi của ông đây sao!

Bèn trả lời lại: "Lo gì chứ? Con cháu tự có phúc của con cháu, nói bao nhiêu cũng vô ích."

“Chị à, anh rể nói cũng đúng, lão đại không phải đơn giản như chúng ta nghĩ đâu." Vân Nhất nhận lấy chai rượu từ tay chồng, nhấp một ngụm, thờ ơ trả lời.

”Nha đầu em đó, nếu Tiểu Tiểu cũng như vậy, ta xem em làm như thế nào.”

"Ai, chị thật đúng là đừng nói, Tiểu Dạ ngoại trừ có một chút ôn nhu. Kỳ thật còn không bằng lão đại đâu, lão đại ít nhất còn chủ động nhào tới Dạ Tiểu Tiểu nha đầu này, nhưng là Tiểu Dạ thì đâu có! Ngay cả một người phụ nữ bên cạnh Mặc Vân Diệp cũng không có! Haizz, sau này em biết đi đâu để bế cháu đây?” Vân Nhất vừa uống rượu vừa thở dài.

Những lời này thật sự khiến người đàn ông phía sau bất mãn, nhớ lúc trước bên cạnh ông có phụ nữ xuất hiện, bà liền quậy muốn chết, hiện tại đổi lại với cháu mình thì thay đổi thái độ.

Ông không khỏi cảm thán, đúng là phụ nữ!

"Này, tôi nói này, lão đại và Dạ Tiểu Tiểu ở cùng nhau hơn một năm rồi, sao không thấy bụng Dạ Tiểu Tiểu có động tĩnh gì?" Vân Nhất luôn ăn nói tùy tiện như vậy, lời không nên nói cũng nói ra miệng mất rồi.

“Cắt!" Vân Nhiễm lạnh giọng nói, "Phải để Tiểu Tiểu nguyện ý mới được, mấy người không phát hiện Tiểu Tiểu luôn tìm cách để không phải ở cùng lão đại à.”

”Tuy nói là như thế, nhưng chị không phát hiện lão đại đối với Tiểu Tiểu cũng có bộ dáng, có cũng được mà không có cũng không sao à.”

Hai anh em Mặc Trọng Úc nhìn nhau, không dám chen vào, chuyện của hai chị em bọn họ tốt nhất không nên nói lung tung, không khéo nhất định sẽ bị mắng đến thảm hại.

Nghe xong lời này, Vân Nhiễm như trầm ngâm, khoác tay ông xã đang ở phía sau mình, nói, "Ai, Úc thiếu, ông nói xem, lão đại có còn nghĩ đến Tiểu Nhị không?"

Mặc Trọng Úc và Mặc Trọng Sở vỗ đầu vợ một cái, "Em còn nói bừa, hai người bọn họ chính là anh em họ, đừng nói lung tung."[dauhuduongden]

Vân Nhiễm bất mãn trừng mắt liếc chồng mình một cái, "Có phải hay không là nói bừa, trong lòng chúng ta đều hiểu được. Thật sự không hiểu nổi lúc trước Tây Sở nghĩ gì, chúng ta hết lòng giúp cô ta, còn chiếu cố Tây Nhứ. Ai biết cô ta như con sói ác, xui khiến Tây Nhứ câu dẫn lão đại, biết rõ là bọn họ có quan hệ huyết thống, còn dám làm chuyện xằng bậy như vậy"

"Quên đi, đều đã qua rồi" nhớ tới Tây Sở, Vân Nhiễm có chút thương cảm, dù sao, bà cũng thật sự coi người kia là chị em tốt.

"Thôi! Quên đi, bọn họ vừa mới rời đi, lão đại lúc trước tuy rằng già trẻ lớn bé đều tiếp xúc qua, nhưng chuyện nam nữ thì chưa có, chắc nó cũng tự có biện pháp thôi!" Khuôn mặt Vân Nhất hiện lên vẻ yên tâm hiếm thấy.