Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trẫm Lại Trở Về Rồi

Chương 9

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vì ý tưởng này, mặc dù cằm bị kẹp đau, nước mắt cũng chảy ra, yvẫn muốn tiếp tục nói: “Vậy vương thúc có thể chuyển vào cung, như vậy sẽ có thời gian dạy.”

Vì bị kẹp cằm, y nói không rõ ràng, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc y bày tỏ ý muốn và suy nghĩ của mình với đối phương.

Yến Tần không phải đã điên rồi sao, hoàn toàn không ngờ đối phương sẽ đưa ra đề nghị này, Nhϊếp chính vương như rơi vào sương mù, lực trên tay không tự chủ đã nhẹ đi không ít.

Cảm nhận được đau đớn giảm đi, Yến Tần gần như bị sự thông minh của mình cảm động đến khóc. Y rưng rưng nước mắt nhìn đối phương, cố ý tủi thân nói: “Phụ hoàng đã để vương thúc hỗ trợ cô, là vì cô còn nhỏ, khả năng không đủ. Dù sao vương thúc còn chưa cưới vương phi, không bằng ở vào cung, cũng tốt để dạy dỗ cô, để cô nhanh chóng trưởng thành, như vậy vương thúc sẽ không phải vất vả nữa.”

Yến Vu Ca nắm giữ triều chính không chịu nhường quyền, phần lớn đều dùng những cái cớ như y còn chưa hiểu, y sẽ không làm tốt. Kiếp thứ nhất y không chịu thừa nhận, làm hỏng không ít chuyện, liền để Nhϊếp Chính Vương cái cớ để không nhường quyền. Lần này trước tiên y thừa nhận mình không biết, muốn học hỏi, chẳng lẽ Nhϊếp chính vương còn có lý do ngăn cản y tiến bộ hay sao?

Lời hay ý đẹp đều để tiểu hoàng đế nói hết, Nhϊếp chính vương buông tay, nhìn tiểu hoàng đế đang tủi thân: “Chuyển vào cung thì miễn, chuyện dạy dỗ đợi mai nói sau.”

Ý của lời này, chính là hắn đã đồng ý dạy võ mà Yến Tần nói. Kỳ thật hắn vẫn không muốn lãng phí thời gian để dạy dỗ vị thiên tử trẻ tuổi mà trong mắt hắn vừa phế vừa ngu, nhưng kiến nghị mà tiểu hoàng đế sau này đưa ra thực sự đã đâm vào tim hắn.

Những đại thần quan lại khác, mỗi ngày sau khi lên triều đều có người đẹp chờ ở nhà, những kẻ phong lưu lãng đãng còn có thể đến kỹ viện chơi bời. Bên cạnh hắn đừng nói là phụ nữ, ngay cả tiểu đồng xinh đẹp yếu đuối cũng không có lấy một người.

So với việc để hoàng đế ban phụ nữ, hắn thà chọn dạy dỗ một tên ngu ngốc còn hơn.

Yến Tần rất hài lòng với phản ứng lần này của Yến Vu Ca, nếu đối phương đã lui một bước, y cũng biết điều mà dừng lại, không được đà lấn tới.

“Vậy ngày mai cô sẽ chờ vương thúc.” Y đứng yên tại chỗ, nhìn Nhϊếp chính vương rời đi trong vòng vây của mấy cung nhân.

Đợi đến khi Nhϊếp chính vương và đám tay sai đi theo hắn đều đã đi rồi, Thường Tiếu lấy một cái hộp thuốc nhỏ trên giá sách quỳ gối trước mặt hoàng đế đang ngồi để bôi thuốc cho y.

Động tác của hắn, nhưng Yến Tần vốn da dẻ mịn màng, vẫn không nhịn được rùng mình một cái. Nhận ra chủ tử của mình vô thức lùi lại, động tác của Thường Tiếu càng thêm nhẹ, thương xót nói: “Bệ hạ tội gì ngài phải như vậy?”

Trước đây khi hoàng đế và Nhϊếp chính vương nói chuyện cũng không hề né tránh những cung nhân như bọn họ, hắn nghe rõ cuộc trò chuyện của hai người. Hầu hạ Yến Tần nhiều năm, hắn tự nhận rất hiểu chủ tử của mình, nhưng lúc này cũng không thể hiểu được Yến Tần rốt cuộc muốn làm gì.

Thường Tiếu quỳ gối, dùng đầu ngón tay mềm mại thoa nhẹ lớp thuốc mỡ màu xanh nhạt lên cằm Yến Tần bị bóp đỏ. Đợi đến khi vết sưng tấy dần tan, hắn mới hạ thấp giọng nói tiếp: “Nhϊếp chính vương là một kẻ thô lỗ, ra tay không biết nặng nhẹ, Bệ hạ tỏ ra yếu đuối sẽ tốt hơn nhiều so với việc chống đối cứng rắn. Về chuyện dạy võ, thống lĩnh cấm vệ quân tốt hơn Nhϊếp chính vương nhiều.”

Vương Sơn bất kính với hoàng đế, kết quả dễ dàng mất mạng nhỏ, đây là do địa vị của hắn thấp. Nhϊếp chính vương hung hãn như vậy, nếu ức hϊếp hoàng đế, cũng không ai dám gây phiền phức cho hắn, hắn thực sự không hiểu tại sao hoàng đế lại muốn tự chuốc lấy khổ sở.

Yến Tần đương nhiên sẽ không giải thích với Thường Tiếu vì sao, lòng dạ quân vương vốn không phải để cho người khác suy đoán, y không truy cứu việc Thường Tiếu vượt quá giới hạn đã là nể tình chủ tớ.

“Được rồi, Thường Tiếu, sau này nói ít làm nhiều, đặc biệt là trước mặt Nhϊếp chính vương, cô làm việc tự nhiên có chừng mực.” Nhẹ nhàng dặn dò một câu thái giám thân cận của mình, Yến Tần lại tiếp tục phê duyệt những tấu chương còn dang dở.

Vừa phê duyệt, y vừa suy nghĩ, hai kiếp trước, y đều chưa đến tuổi ba mươi đã mất mạng, mà Nhϊếp chính vương hơn y mười tuổi, khi y chết cũng gần bốn mươi.

Giới quý tộc trẻ tuổi Đại Yến, hai mươi tuổi mà chưa có vợ đều là chuyện hiếm, nhưng vị trí Nhϊếp chính vương phi vẫn luôn bỏ trống không nói, ngay cả trắc phi thậm chí là người làm ấm giường đều không có ai.

Liên tưởng tới sắc mặt khó coi của đối phương khi y nói hắn chưa có vương phi, y cảm thấy hình như mình lờ mờ đoán được chút chuyện. Chẳng lẽ Nhϊếp chính vương chỉ thích nam?
« Chương TrướcChương Tiếp »