Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trẫm Lại Trở Về Rồi

Chương 8

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Nhϊếp Chính Vương thúc muốn lý do cô cho, những lời vừa rồi, cô không nói với người ngoài nữa.”

Làm hoàng đế bù nhìn ba đời, Yến Tần cho tới bây giờ không tính là bạo quân coi mạng người như cỏ rác, nhưng tất cả tai họa ngầm uy hϊếp tính mạng của mình, y đều phải diệt trừ từng người một.

Yến Vu Ca còn chưa tính, Vương Sơn coi như là thứ gì, nếu là lần này ngay cả Vương Sơn mà y còn không xử lý được, vậy hoàng đế bù nhìn y không cần làm nữa, đi chết luôn cho rồi.

Trong lòng nghĩ vậy, Yến Tần một lần nữa ngẩng đầu lên, trên mặt lại cười khanh khách: “Cô biết, Nhϊếp Chính Vương thúc sẽ đứng về phía cô, đúng không?”

Yến Vu Ca luôn cảm thấy có điều gì không đúng. Hắn không trực tiếp trả lời tiểu hoàng đế: “Vương Sơn thất trách, tất nhiên phải phạt, nhưng họa không nên liên lụy đến người nhà.” Ý hắn muốn tiểu hoàng đế ra tay trừng trị Vương Sơn, nhưng không nên tru di cửu tộc.

Yến Tần thực ra không muốn gϊếŧ cả họ Vương Sơn. Y mới đăng cơ, không muốn mang tiếng bạo tàn. Hơn nữa, tội mưu nghịch có độ nặng nhẹ khác nhau, Vương Sơn chưa đến mức độ khởi binh mưu phản hoặc cấu kết với ngoại bang.

Lần này Yến Vu Ca không phản đối. Thực tế, hắn cũng cho rằng Vương Sơn làm việc không thỏa đáng.

Trước khi Yến Vu Ca đạt được mục đích và rời khỏi ngự thư phòng, Yến Tần lên tiếng gọi hắn lại: “Còn một việc nữa. Qua một thời gian nữa là đến mùa thu săn, cô cần một giáo tập võ thuật mới. Lần này, cô hy vọng có thể tự mình lựa.

Đây là chuyện nhỏ. Nếu Yến Tần chọn người không thích hợp, Yến Vu Ca căn bản sẽ không đáp ứng. Hắn cũng không quay đầu lại: “Bệ hạ muốn chọn ai?”

Giọng nói của tiểu hoàng đế từ sau lưng hắn truyền đến: “Cô nghĩ đi nghĩ lại, trên đời này không ai cưỡi ngựa giỏi hơn Nhϊếp Chính Vương thúc. Cô cảm thấy không ai có thể tốt hơn Vương thúc, không biết ý Vương thúc thế nào?”

Lần này, chân Yến Vu Ca cuối cùng cũng dừng lại. Hắn quay đầu lại, phát hiện tiểu hoàng đế lại lén lút đứng trên ghế, thoạt nhìn cao hơn hắn một đoạn.

Bởi vì ở chỗ giao giới giữa ánh sáng và bóng tối, bốn móng Kim Long trên áo bào màu đen của thanh niên dưới ánh mặt trời khúc xạ ra hào quang chói mắt, làm nổi bật khuôn mặt tuấn mỹ của hắn thêm vài phần âm lãnh ma mị. Môi mỏng khẽ động, giọng nói như ngọc bội đing đang, “Ngươi lặp lại lần nữa, ngươi muốn chọn ai?”

Yến Vu Ca nhìn rất hung dữ, nhưng Yến Tần không hề cảm thấy sợ hãi. Y tiếp lời người kia, nghiêm túc lặp lại: “Ta vừa nói, muốn vương thúc ngài tự mình dạy dỗ ta, sao, vương thúc ngài không muốn à?”

Khi nói chuyện với Yến Tần, y cố ý dùng ‘ta’ thay vì ‘cô’, cũng coi như là biểu hiện sự yếu đuối và thân cận với đối phương.

Yến Vu Ca đứng yên ở chỗ một lúc, rõ ràng hắn không hiểu được hoàng đế nhỏ tuổi đang nghĩ gì. Sự ghê tởm và sợ hãi mà đối phương biểu hiện trước mặt hắn rõ ràng không phải giả. Trong mắt hắn, Yến Tần chắc chắn muốn càng xa hắn càng tốt, nhưng bây giờ y lại yêu cầu mình làm người dạy võ cho y.

Hoàng đế bị lừa đá vào đầu à? Sau khi nảy ra ý nghĩ này, Yến Vu Ca cũng tự trả lời: “Không được.”

“Vậy vương thúc…” Chờ chút, Yến Vu Ca vừa nói là không được phải không. Yến Tần chỉ mới nói ba từ đã dừng lại, y hoàn toàn không nghĩ đến việc đối phương sẽ nói không được, chỉ có thể nuốt lại những lời đang dừng bên miệng.

Nhìn thấy Nhϊếp chính vương chuẩn bị quay người đi, y nhảy xuống từ ghế cao, cùng với tiếng kêu kinh hoàng của Thường Tiếu, y sải chân chạy, chạy tới cửa Ngự thư phòng, chặn đường đi của đối phương.

Thiên tử trẻ tuổig gầy yếu ngẩng đầu, đối diện với Nhϊếp chính vương: “Tại sao ngươi không được?”

Đàn ông vốn dĩ rất ghét người khác nói mình không được, “ngươi không được” nghiễm nhiên đâm trúng chỗ đau trong lòng Nhϊếp chính vương, vẻ mặt hắn lập tức trầm xuống, ánh mắt tràn ngập cảm giác áp bách.

Sau khi nhìn vào mắt thiên tử trẻ tuổi, hắn dùng ngón trỏ và ngón giữa trắng dài mảnh mai kẹp lấy cằm của Yến Tần: “Bệ hạ vừa nói, thần ngày ngày quản lý vạn sự, tự nhiên không có thời gian rảnh để dạy dỗ bệ hạ, lý do này đầy đủ chưa?”

Bên cạnh Thường Tiếu nhìn mà lòng đau như cắt, Nhϊếp chính vương là võ tướng, hành động không biết nhẹ nặng, hắn thật sợ đối phương chỉ cần dùng lực, sẽ làm vỡ cằm của hoàng đế nhỏ, nhưng hắn lại không dám lao lên, chỉ đứng sau lưng lo lắng mà giậm chân liên tục.

Kế hoạch ban đầu của Yến Tần, là dành nhiều thời gian hơn để ở bên Yến Vu Ca, biết rõ đối thủ mới có thể trăm trận trăm thắng. Hai kiếp trước, y nhìn thấy người đàn ông này trong lòng đã sợ hãi, luôn mong muốn càng xa đối phương càng tốt, nhưng thực tế chỉ có ở bên nhau mỗi ngày, mới có thể hiểu rõ hơn bí mật và điểm yếu của đối phương, cũng có thể lấy được chứng cứ quan trọng mà y muốn.
« Chương TrướcChương Tiếp »