Chương 44: 044

Cô bé Bùi Kim Tịch háo hức muốn thử, cô làm thủ thuật do chị gái dạy và đấm vào mặt bà mối, nhưng nắm đấm của cô dường như đánh vào không khí, nói một cách đơn giản, cô đã trượt.

Bà mối cười lớn: “Chỉ là một con người mà muốn đánh tôi trúng tôi à, ngoan ngoãn theo tôi đi bái đường đi”.

Bùi Kim Tịch quay lại cầu cứu: “Em không đánh trúng được chị ơi.”

Khương Tri nói: “Đúng vậy, có huyết mạch Huyền môn thì dùng thủ thuật mới có tác dụng. Em lại không phải là thiên tài, sao có thể đánh trúng dễ dàng như vậy được? Đừng phân tâm, bà mối đang muốn đánh trả em kìa. Nếu em không muốn bị đánh thì hãy tập trung đi, trong lòng chỉ nghĩ, nhất định phải đánh trúng đối phương là được."

Bùi Kim Tịch:...Được rồi, cô sẽ nghe chị của cô, cô lại đấm bảy tám cú nữa nhưng vẫn trượt, điều này làm cô càng lo lắng hơn.

Bà mối tức giận nói: “Cô đúng là cô dâu hư hỏng, tôi muốn dạy cho cô một bài học”.

Phương pháp dạy dỗ của bà mối rất đơn giản và trực tiếp, bà ta túm tóc Bùi Kim Tịch lắc mạnh như điên: "Cô đồ hư hỏng này, cô thật may mắn khi được gả cho An tiên sinh, cô có điều gì mà không hài lòng chứ?"

Bùi Kim Tịch hét lên: "Chị ơi, bà mối này đang đánh em."

Khương Tri nói với cô: "Em thật sự rất khó thức tỉnh huyết mạch, hay là thôi đi, chị sẽ đưa em ra ngoài và em có thể về nhà."

Tóc cô bé bị túm một dúm tóc rơi xuống dưới, trái tim cô đang rỉ máu, nghĩ rằng nếu cô bị đưa về nhà, cô sẽ bị Bạch Phi Phi cười chết, cô dùng toàn bộ sự tức giận và sức lực của mình, một quyền đấm vào người mũi bà mối, quả đấm kinh thiên động địa thực sự đã làm gãy sống mũi bà mối.

Bà mối choáng váng, cô bé cũng choáng váng, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp càng choáng váng hơn.

Bùi Kim Tịch đầu tóc rối bù, ngơ ngác nhìn nắm đấm của mình, đánh, đánh thật, hóa ra tiềm lực của cô chỉ có thể phát huy khi không có đường lui.

Bà mối bịt mũi lại, sau lưng bà có một nhóm nhỏ năm người tiến tới vừa đàn vừa hát, bà mối nói: "An lão gia đang sốt ruột lắm rồi, cô bé này không trung thực, chúng ta hãy bắt cô ta đi."

Khương Tri nói với cô gái: “Em cứ tìm mấy dụng cụ tiện dụng rồi dùng chúng đánh bọn họ đi. Bọn họ đều là người giấy, chưa đăng ký và không được đánh số, nếu đánh hỏng rồi chủ nhân của họ cũng không thể khiếu nại em được. Nếu em không đánh họ, thì họ sẽ bắt em đi làm đám cưới với An lão gia đó.

Bùi Kim Tịch rất có tự tin, cô dùng một chân bổ nát chiếc ghế đẩu, rút

chân ghế ra, vung cây gậy lớn lao về phía những người giấy: “Tôi liều mạng với các người!”

“Phanh” một tiếng, người giấy đang cầm đàn nhị bị đập gãy cánh tay, đàn nhị rơi xuống đất biến thành tờ giấy màu vàng.

“Bang” lại là một cây gậy khác đập xuống, răng cửa của bà mối bị đánh rụng sạch, răng rơi xuống đất biến thành giấy vàng.

Mấy người giấy phát điên, "Thật là kinh người, cô dâu nổi điên đánh người, đây là đám cưới kiểu gì vậy?"

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng phát điên, họ chỉ nhìn thấy cô dâu mặc đồ cưới, đầu tóc rối bù, tay cầm một cây gậy lớn đuổi theo người giấy như điên cuồng.

Khương Tri đi theo phía sau, trực tiếp giải thích: [Người giấy có rất nhiều loại, ví dụ như thôn bên ngoài mộ hoang đều là những người có tài, người giấy trong phủ Ngân tiểu thư làm vệ sĩ nên sẽ đánh nhau giỏi. Còn những người giấy mà mọi người thấy ở đây, công việc của bà mối là làm mối, còn người chơi đàn nhị cho rằng mình là nhạc sĩ và họ chỉ là những hình nhân giấy bình thường, nên khi đối mặt với cô dâu điên cuồng, tất nhiên họ sẽ sợ hãi bỏ chạy. 】

[Đúng là được mở rộng tầm mắt, những người giấy này có phải là sản phẩm tốt nhất của nhà họ Bạch không? 】

Khương Tri nói: [Không, việc bán các sản phẩm làm bằng giấy thông qua các kênh chính thức trên thế giới loài người gần như là do gia đình họ Bạch độc quyền. Những người làm giấy này có lẽ phải được ông An mua ở chợ đen, nhưng những người giấy này trình độ thủ công tốt hơn loại mà nhà họ Bạch lưu hành ngoài chợ, anh em nhà họ Bạch nghe nói trong đường cũ có người giấy nên tới điều tra. Lát nữa khi gặp ông An, tôi sẽ hỏi xem ông ấy mua ở đâu, nhưng lai lịch của ông ấy không chính đáng nên có lẽ ông ấy sẽ không nói. 】

Khán giả khıêυ khí©h hỏi: [Số 68, tôi muốn hỏi, làm chị để em của mình phát điên như vậy có được không? 】

Khương Tri: [Mới có như vậy đã kêu điên rồi sao? Bạn thật thiếu kiến

thức, sự điên rồ thật sự còn ở phía sau kìa. 】

Mọi người:……

Có người giấy tận tâm chạy đi tìm ông An. Ôi trời, ông An là cái quái gì vậy? Da xanh xám, da mặt rất lỏng lẻo, hông căng ra, mái tóc bạc trắng, vừa cúi xuống, ông ta còn mặc quần áo cưới màu đỏ đang chờ cô dâu.