Chương 42: 042

Đêm nay Bùi Kim Tịch dũng cảm đến không ngờ, sau khi bôi xong lại hỏi: "Chị ơi, thuốc nhỏ mắt này rất dễ chịu, chị có thể đưa cho em được không?"

"Không, đây là nước mắt của con trâu già nhà Ngưu Lang Chức Nữ, chúng rất hiếm. Em trả lại cho chị đi."

Bình luận: [... Đây là mánh lới quảng cáo, tôi không tin điều đó. 】

Phòng kinh doanh cửu thiên: [Tại sao bạn không tin điều đó? Nước mắt của con trâu già nhà Ngưu Lang Chức Nữ là dành riêng cho công ty chuyển phát nhanh. Bố số 68 bằng vào chính thực lực của bản thân, dùng 20 năm để đứng số 001 nhân viên chuyển phát nhanh, vậy cô ấy có được 1 lọ nước mắt trâu là rất hợp lý. 】

Bình luận: [... Tôi có thể đi du lịch Cửu Thiên được không? 】

Phòng kinh doanh Cửu Thiên: [Chúng tôi rất xin lỗi, nhưng chúng tôi tạm thời đóng cửa với thế giới con người để kinh doanh du lịch. 】

[ Đúng là phân biệt đối xử, Cửu Thiên đang phân biệt đối xử với thế giới con người, tôi muốn khiếu nại, tôi có thể khiếu nại ở đâu? 】

Các bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp ngày càng quá đáng. Ai có thể ngờ rằng tài khoản điều hành của Phòng kinh doanh Cửu Thiên lại chú ý đến phòng phát sóng trực tiếp số 68.

Bạch Phi Phi sửng sốt hỏi Bạch Ngũ: "Anh, thật sự có Thiên giới sao?"

Bạch Ngũ nói: “Khi em trúng tuyển Huyền học viện, em hãy đến thư viện đọc đi. Trong sách nói rằng cách đây rất lâu, có mấy bến đò giữa trời và đất, sau này những bến đò đó đều đóng cửa. Bây giờ chỉ có những công ty chuyển phát nhanh mới nắm giữ con đường đi tới Thiên giới, nhưng anh cũng chưa thấy ”.

Đã đến giờ giao hàng, Khương Tri dạy Bùi Kim Tịch một thủ thuật đơn giản, bảo cô học thuộc lòng rồi bảo cô đi trước: “Khi em gặp phải chặn đường, bất kể là cái gì đi nữa, em cứ niết quyết và giơ nắm đấm lên và đánh nó, cho đến khi đánh trúng mới thôi."

Chiêu này rất đơn giản, Bùi Kim Tịch học hai lần liền nhớ kỹ, cô hỏi: “Chị ơi, chỉ đơn giản như vậy sao?”

Khương Tri khẳng định: “Đúng vậy, đánh trúng thì huyết mạch sẽ thức tỉnh. Em xem, rất đơn giản phải không?”

Cô bé gật đầu liên tục, chuyện này thực sự đơn giản, dễ chấp nhận hơn việc anh họ cô uống thuốc trừ sâu .

Bạch Phi Phi che bụng cười như điên, "Ha ha, nếu đơn giản như vậy, Phó gia cũng sẽ không suy vong. Mẹ cô là kẻ bại trận bị đuổi khỏi Huyền học viện, cô cũng là kẻ thua cuộc, cô vẫn nên nằm xuống và ngừng vùng vẫy đi.”

Cô bé Bùi Kim Tịch nhận ra việc chế nhạo người khác thật đáng giận nên xin lỗi chị gái mình: "Chị ơi, ngày đầu tiên chị về nhà, em cũng đáng ghét như vậy phải không?"

Khương Tri nói: “Đúng vậy, là rất chán ghét, vậy nên em đừng mong dựa vào chị, hãy tự mình nỗ lực và kích phát huyết mạch của em đi."