Chương 37: 037

Không hổ là mặt hàng có vấn đề, còn biết tự chạy tới trạm chuyển phát số 68, cô làm vài đạo cấm chế lên hộp để nó không thể chạy khắp nơi, cô nhận được vài tin nhắn, cả Bùi Thủ Nghiệp và Lâm Khinh Thiển đều bảo cô về nhà ăn cơm vào bữa trưa, Khương Tri sờ bụng thì phát hiện vừa lúc mình đói.

Tối qua đỗ xe ở lối ra mộ hoang, cô đã hẹn dịch vụ sửa đổi trên ứng dụng, chiếc xe máy điện nhỏ này đã được sửa đổi để chạy bằng năng lượng mặt trời, không cần phải sạc, chỉ cần có chút nắng thì có thể chạy vô thời hạn. Mấu chốt là nó đã được hãng chuyển phát nhanh chỉnh sửa, bao gồm cả lốp và phụ kiện, đều chống mài mòn, ghế sau còn trang bị hộp chuyển phát nhanh chống trộm, được đánh dấu bằng logo của công ty chuyển phát nhanh, được trang bị định vị và một chiếc mũ bảo hiểm dễ thương dành cho người mới.

Khương Tri đội chiếc mũ bảo hiểm màu vàng có logo con thỏ màu xanh, cưỡi chiếc xe điện đã được cải tiến đến biệt thự của nhà họ Bùi, lần này khi vào nhà, bảo mẫu rất khách khí, chủ động mang dép cho Khương Tri và vắt nước trái cây tươi cho cô. Tuy nhiên, lần này bà không nghe thấy ý nghĩ xấu nào nữa, nụ cười của bà càng tươi sáng hơn.

Bùi Thủ Nghiệp gọi Khương Tri vào vườn sau, trong mắt đầy lo lắng, "Tri Tri, sau khi mẹ con từ Hoắc gia trở về tối qua, buổi sáng có mấy gia đình Huyền Môn đã gọi điện tới, mời chúng ta tham gia các hoạt động cùng bọn họ."

Bùi Thủ Nghiệp là một thương nhân bình thường, người cao nhất anh có thể lấy được từ gia tộc Huyền Môn chính là gia tộc họ Phó, tuy nhiên, khi anh kết hôn với mẹ của Bùi Kim Tịch, gia tộc họ Phó đã suy tàn và bị gạt ra ngoài lề xã hội, hiện tại, nhiều gia tộc lớn tự mình gọi điện thoại tới ôn chuyện làm anh cảm thấy sợ hãi.

Anh ấy đặc biệt có ý thức về bản thân, mọi người đột nhiên trở nên nhiệt tình như vậy, là vì Tri Tri mới xuất hiện gần đây.

Sự tiếp đón nồng nhiệt này khiến anh có chút lo lắng: "Chú biết bọn họ đề nghị như vậy đều là do đêm qua con đã đánh bay sự kiêu ngạo của bọn họ. Bọn họ đều là xem ở mặt mũi của con mới như vậy. Con nói chú có thể đi lại với những gia đình quý tộc này sao?"

Khương Tri thật sự khinh thường những gia tộc Huyền Môn này, nói: “Trong những gia tộc này, chỉ có tài cắt người giấy của Bạch gia là có thể thấy được, chú có thể đi lại cùng Bạch gia, còn những gia tộc khác liền thôi đi, lãng phí thời gian."

Bùi Thủ Nghiệp:... Đó là Huyền Môn, một sự tồn tại nằm ngoài tầm với của người thường, Tri Tri lại nhẹ nhàng bâng quơ thể hiện sự khinh miệt với mấy gia tộc đó ở trên mặt.

Anh nói: “Bạch gia là Huyền Môn đứng đầu, bọn họ sao có thể chủ động liên lạc với chú, nhưng buổi tối Hoắc gia lại mời chú tới yến tiệc.”

Khương Tri không thích sự kiêu ngạo của Huyền môn, "Không liên hệ thì thôi, chúng ta còn chướng mắt họ đấy chứ. Chờ con mở rộng nghiệp vụ, kinh doanh trạm chuyển phát nhanh lớn hơn nữa, con sẽ giới thiệu cho chú nhiều khách hàng hơn."

Bùi Thủ Nghiệp không khỏi hưng phấn, “Đừng sốt ruột, đừng sốt ruột, chú không muốn làm ăn với bọn họ, chỉ sợ nếu họ đã đưa ra thiện chí đối với chúng ta, mà chú lại từ chối thì sẽ đắc tội với họ."

"Điều đó sẽ không xảy ra. Nếu họ thực sự lợi hại như vậy, họ sẽ không nhờ con đi cứu Hoắc Thập. Chú không cần phải sợ họ."

Bùi Thủ Nghiệp vừa kiêu ngạo vừa tự hào nói: “Được rồi hãy quên mấy gia đình quý tộc này đi, Bùi Nhất Đao vào buổi sáng đã đích thân gọi điện cho chú và nói rằng em gái con có thể tham gia kỳ thi tuyển sinh vào Huyền học viện năm nay. Chú đã thảo luận điều này với mẹ con, chú muốn nghe ý kiến

của con, dù sao Bùi gia thật sự không dễ đắc tội."

Khương Tri suy nghĩ một chút, Bùi Nhất Đao vẫn là có chút tài năng, biết tiến lui, bố cô cũng nói người đó cũng không tệ lắm.

Cô nói: “Mẹ ruột của Kim Tịch đến từ một gia đình Huyền Môn. Em ấy có kế thừa một chút huyết mạch thuật sĩ, tuy rằng không có thành tựu gì to lớn. Nhưng nếu bồi dưỡng tốt, cô ấy miễn cưỡng có thể lấy được bằng tốt nghiệp của Huyền học viện. Nhưng bằng tốt nghiệp của Huyền học viện, bên ngoài không nhận, không giúp ích cho cô ấy tìm được việc làm, con chỉ khách quan phân tích, chú có thể giúp cô ấy kiểm tra chi tiết cụ thể và đưa ra gợi ý cho cô ấy.”

Khi Bùi Thủ Nghiệp nghe nói con gái mình được thừa hưởng huyết mạch thuật sĩ , anh kích động nhéo đốt ngón tay và nghĩ thầm, người bình thường không thể tưởng tượng Huyền học viện mạnh đến mức nào, tỷ lệ bỏ học hàng năm đạt tới 20%. Nếu có thể tốt nghiệp, sẽ được coi là người chiến thắng. Ví dụ, khi anh ấy trang trí biệt thự này đã chi 500.000 nhân dân tệ để thuê người từ Huyền Môn trang trí theo phong thủy. Đó vẫn là một gia đình Huyền Môn nửa vời. Một gia đình Huyền Môn nghiêm túc căn bản khinh thường doanh nhân bình thường như anh.

Hơn nữa, Huyền Môn còn có rất nhiều doanh nghiệp của riêng mình trên khắp thế giới, cho dù Kim Tịch khó tìm được việc làm, cô vẫn có thể đến công ty của gia đình để giúp đỡ.

Trong lòng anh đã quyết định rằng nếu con gái anh chịu tham gia kỳ thi tuyển sinh vào Huyền học viện thì anh sẽ ủng hộ.