Lý Nguyên Chu đặt đũa xuống, đứng lên đi ra ngoài.
Sở Nam Thi ngạc nhiên, đứng lên gọi: "Biểu ca sợ điểm tâm này có độc sao?"
Lý Nguyên Chu vừa đi vừa quay đầu lại nói: "Trẫm có việc gấp, muội ăn một mình đi!"
Sở Nam Thi cấp bách, đuổi theo nói: "Biểu ca có biết Ninh mỹ nhân và Nghiêm Vân Tòng từng quen nhau ở ngoài cung rồi không?"
Lý Nguyên Chu quay đầu nhìn Sở Nam Thi một chút nhưng bước chân không ngừng lại, rất nhanh liền không thấy bóng người.
Sở Nam Thi nhìn điểm tâm rơi dưới đất, nhìn lại mình từng tỉ mỉ trang trí mấy đĩa trái cây, không khỏi đỏ cả vành mắt.
Nàng ta cố gắng lấy lòng như vậy mà biểu ca một chút cũng không hề động tâm sao?
Lý Nguyên Chu chạy ra ngoài Thọ Xuân điện, vội ngồi lên ngự liễn, phân phó nói: "Bãi giá Cẩm Tú điện!"
Còn phải nhanh chóng đi dỗ dành xấu phi để ngăn cản nàng trừ điểm.
Có hệ thống trong đầu hoàng đế thật mệt mỏi!
Ninh Đoan Trang nghe được trong đầu "Đích đích", cấp tốc xem hệ thống bảng nhỏ, phát hiện thăng cấp hoàn tất, còn có thêm chức năng mới, cảm thấy cực kỳ hưng phấn.
Nàng đang muốn trừ điểm thù hệ thống nhắc nhở nói: Chú ý, chú ý! Vì phòng ngừa việc trừ điểm ác ý, trong mười hai canh giờ chỉ có thể đánh giá điểm một lần, mời cẩn thận lựa chọn người muốn đánh giá điểm để tránh ngày sau hối hận!
Bảng lựa chọn điểm số vẫn như trước, có năm hạng: Trừ hai điểm, trừ một điểm, không điểm, cộng một điểm, cộng hai điểm.
Ninh Đoan Trang: Cái gì, bây giờ trong một ngày chỉ có thể đánh giá điểm một lần? Cái hệ thống chết tiệt này thăng cấp lâu như vậy chỉ vì cái này sao?
Hệ thống tựa hồ nghe thấy chất vấn của nàng, ủy khuất hồi đáp: Còn có chức năng mới mà!
Ninh Đoan Trang nhìn tới nhìn lui, không phát hiện chức năng mới, không khỏi nghi ngờ.
Hệ thống giải thích lên: Có thêm chức năng trả lời bình luận đó!
Ninh Đoan Trang: Trả lời bình luận?
Nàng tạm thời bỏ qua cái hệ thống này, liền trừ Lý Nguyên Chu hai điểm, lời bình: Hoàng đế cặn bã vừa tâm sự vừa ăn điểm tâm với biểu muội có thấy thoải mái không?
Lý Nguyên Chu ngồi trên ngự liễn thấy Ninh Đoan Trang trừ điểm, không khỏi khẩn trương, lại nhìn lời bình, liền tự biện nói: Chỉ nói với biểu muội mấy câu thôi, điểm tâm còn chưa có ăn mà!
"Đinh" một tiếng, hệ thống phát ra âm thanh nói: Trả lời bình luận thành công!
Lý Nguyên Chu kinh ngạc, xem lại bảng nhỏ, lúc này mới phát hiện cái câu hắn vừa mới lẩm bẩm kia đã xuất hiện ở dưới bình luận của Ninh Đoan Trang.
Cho nên, đây chính là chức năng trả lời bình luận mà hệ thống nói sao?
Không thể thảo luận trực tiếp với xấu phi nhưng về sau khi nàng viết bình luận thì mình có thể trả lời bình luận sao?
Lý Nguyên Chu lập tức xem lời bình của Ninh Đoan Trang, mặc niệm nói: Ái phi, ái phi, trẫm biết sai rồi!
"Đinh" một tiếng, câu trả lời bình luận thứ hai xuất hiện.
Lý Nguyên Chu lật lời bình lên, thấy sau chỗ trừ điểm có câu: Ái phi, ái phi, trẫm biết sai rồi!
Ninh Đoan Trang nghe được bảng nhỏ phát ra "Đinh đinh", mở ra xem, được lắm, Lý Nguyên Chu nhanh như vậy đã học được cách trả lời bình luận rồi, cách nhận sai còn rất lưu loát!
Nàng hừ một tiếng, trả lời Lý Nguyên Chu: Sai ở đâu?
Lý Nguyên Chu sửng sốt một chút, trẫm làm sai chỗ nào? Đây không phải là bị buộc phải nhận sai sao?
Suy nghĩ của hắn vừa lóe lên, hệ thống nhắc nhở: Trả lời bình luận thành công!
Lý Nguyên Chu giật mình, trẫm vừa mới nghĩ câu này, cũng không phải là muốn trả lời, mau bỏ đi câu đấy đi!
Hệ thống trả lời: Hệ thống A Tấn là hệ thống nghiêm túc, không thể rút về!
Lý Nguyên Chu: . . .
Ninh Đoan Trang nhìn lời của Lý Nguyên Chu, không khỏi tức cười, được lắm, tên hoàng đế này quả nhiên quá cặn bã, nếu như không phải sợ bị trừ điểm thì còn không biết tên hoàng đế này còn bắt nạt ta như thế nào nữa?
Đáng tiếc bây giờ trong một ngày chỉ có thể đánh giá điểm một lần, bằng không ta nhất định phải cho hắn đẹp mặt.
Lý Nguyên Chu chạy vào Cẩm Tú điện, cho mọi người lui xuống, tiến lên ôm Ninh Đoan Trang nói: "Ái phi, trẫm sai rồi!"
"Sai ở đâu?" Ninh Đoan Trang hừ lạnh, không đẩy Lý Nguyên Chu ra, mặc cho hắn ôm.
Lý Nguyên Chu thành khẩn chân thành nói: "Sai ở chỗ đã cùng biểu muội ăn điểm tâm!"
Ninh Đoan Trang: "Chỉ có cái này?"
Lý Nguyên Chu: Trẫm cũng không biết còn có sai lầm khác!
Thái độ của hắn rất thành khẩn, tiếp tục nhận sai nói: "Trẫm sai rất nhiều nên nhất thời không nói hết, trẫm sẽ cố gắng sửa lại mà!"
Hắn một bên nhận sai, một bên rót trà, lấy điểm tâm.
Dây dưa mãi, trời bắt đầu tối dần, người của Cẩm Tú điện bắt đầu mang bữa tối lên.
Dùng bữa tối xong, Lý Nguyên Chu ôm Ninh Đoan Trang đi tắm.
Lúc nghỉ ngơi trên giường, hắn nhẹ nhàng hỏi "Ái phi, trẫm để nàng bắt nạt lại vẫn không được sao?"
Ninh Đoan Trang quẳng tay hắn ra "Tìm biểu muội đi!"
Lý Nguyên Chu quấn lấy nàng "Trẫm chỉ cần ái phi!"
Ninh Đoan Trang: . . .
Cẩu hoàng đế thật đúng là không cần mặt mũi nữa mà!
Lý Nguyên Chu: Trẫm nhất định có thể dỗ được nàng, nếu không ngày mai nàng sẽ lại trừ điểm mất!
Đêm nay, Lý Nguyên Chu nghỉ tại Cẩm Tú điện, làm Ninh Đoan Trang một lần lại một lần, cho đến khi Ninh Đoan Trang bất lực cầu xin tha thứ thì mới buông tha nàng.
Sáng sớm hôm sau, Lý Nguyên Chu thần thanh khí sảng đi vào triều sớm, đột nhiên nghĩ không biết xấu phi đã dậy chưa? Tỉnh dậy có tiếp tục trừ điểm không?
Sau khi tảo triều, Dương Toại tiến cung mật báo: "Hoàng thượng, không hay rồi, mật thám theo dõi sứ giả Tần quốc đã mất liên lạc rồi, thần đã phái người khẩn cấp xuất phát, chỉ sợ nhóm người đầu tiên đã có sơ xuất, bị rơi vào tay sứ giả Tần quốc mất rồi, đến lúc đó miệng không tốn sức mà nói, bước thứ hai của kế hoạch là phải thay đổi."
Lý Nguyên Chu nghe xong, mặt trầm xuống, nghiêm nghị nói: "Nếu mật thám rơi vào tay sứ giả Tần quốc, thì phải gϊếŧ toàn bộ người giả trang quân đội Trần quốc và mật thám để không lộ ra vết tích. Chuyện kích động Tần quốc nội loạn tạm thời gác lại đã."
Sau khi Dương Toại cáo lui, Lý Nguyên Chu chắp tay dạo bước, có chút lo lắng.
Một lúc sau, hắn theo thói quen kéo bảng nhỏ ra, thấy phía trên hiện âm sáu điểm, không khỏi thở dài.
Hôm qua xấu phi trừ điểm, hôm nay mật thám liền mất đi liên lạc, nếu hôm nay lại trừ điểm như nàng nói, quả thực khó mà tưởng tượng nổi.
Không được, không thể để nàng lại trừ điểm.
Nhưng mà phải làm gì để ngăn cản?
Lý Nguyên Chu hồi tưởng lại lúc ở cùng Ninh Đoan Trang, trong lòng nói: Trẫm chỉ cần cố gắng lấy lòng, lại giả bộ đáng thương, xấu phi nhất định sẽ mềm lòng.
Vậy lần này phải giả bộ đáng thương như thế nào?
Kỳ thật, tình cảnh bây giờ của trẫm thực sự rất thảm.
Lý Nguyên Chu suy nghĩ cả nửa ngày, mở bảng nhỏ ra, viết bình luận dưới lời của Ninh Đoan Trang hôm qua, kể lại chuyện mật thám mất đi liên lạc khiến mình rất phiền lòng, thêm chút mắm muối vào, cuối cùng nói hiện tại mình đang sứt đầu mẻ trán, vân vân.
Ninh Đoan Trang ngủ đến giữa trưa mới tỉnh lại, vốn đang định trừ điểm thì nhìn thấy lời của Lý Nguyên Chu, nhất thời dừng tay lại.
Hoàng đế cặn bã xác thực thật không dễ dàng!
Lý Nguyên Chu ăn trưa xong, kéo bảng nhỏ ra thấy hôm nay Ninh Đoan Trang chưa chấm điểm, hắn trước thở phào, sau đó gọi Trần Trung hỏi: "Ninh mỹ nhân dậy chưa?"
Trần Trung đáp: "Tiểu công công của Cẩm Tú điện đến báo, nói Ninh mỹ nhân đã dậy ạ."
Lý Nguyên Chu: Tỉnh rồi thì sao còn chưa chấm điểm? Có phải nhìn thấy lời của trẫm nên mềm lòng, định cộng điểm cho trẫm không?
Lúc xế chiều, Lý Nguyên Chu triệu kiến Nghiêm Vân Tòng và các đại thần tâm phúc, thương nghị xong chuyện quan trọng, liền giữ Nghiêm Vân Tòng lại, hàn huyên vài câu, như vô ý nói: "Nghe nói trước đó ái khanh từng gặp Ninh mỹ nhân?"
Nghiêm Vân Tòng sững sờ, lập tức nói: "Lần đầu tiên thần nhìn thấy Ninh mỹ nhân là ở trong cung, trước đó chưa hề có quen biết."
Lý Nguyên Chu đột nhiên nói: "Ái khanh cảm thấy giữa Ninh mỹ nhân và Sở Nam Thi thì ai đẹp hơn?"
Nghiêm Vân Tòng sợ hãi nói: "Thần không dám bình luận về ái phi và biểu muội của hoàng thượng!"
Lý Nguyên Chu khoát tay "Ái khanh cứ nói không cần sợ."
Nghiêm Vân Tòng đành nói: "Tướng mạo khó phân trên dưới nhưng Ninh mỹ nhân vừa xinh đẹp lại vừa có tài!"
Lý Nguyên Chu: "Ý của ái khanh là Ninh mỹ nhân tốt hơn?"
Nghiêm Vân Tòng đành phải gật đầu.
Lý Nguyên Chu: Còn nói trước đó không biết Ninh mỹ nhân? Không biết ngươi còn bất công, còn cho rằng Ninh mỹ nhân hơn Sở Nam Thi?
Nghiêm Vân Tòng không hiểu ánh mắt như dao đang lườm hắn của Lý Nguyên Chu, lại ngẩng đầu nhìn, nhưng lại phát hiện sắc mặt Lý Nguyên Chu đã bình thường, ánh mắt cũng bình thường.
Ra khỏi cung, Nghiêm Vân Tòng lên kiệu, nghĩ đến lời Lý Nguyên Chu hỏi, không khỏi lắc đầu.
Lý Nguyên Chu phê xong tấu chương, lại kéo bảng nhỏ ra viết lời bình: Ái phi, nàng đã dậy chưa? Tối hôm qua ngủ ngon không? Trẫm vừa mới viết mấy câu, nàng đã xem chưa? Có phải cảm giác trẫm không dễ dàng không?
Sau đó Lý Nguyên Chu nghe thấy hệ thống nhắc nhở Ninh Đoan Trang trả lời, hưng phấn mở bảng nhỏ ra, thấy Ninh Đoan Trang chỉ hồi đáp một chữ "Ừm".
Xấu phi, trẫm viết nhiều như vậy, nàng lại chỉ cho một chữ "Ừm"!
Tới chạng vạng tối, Lý Nguyên Chu cẩn thận từng li từng tí xem bảng nhỏ, rất tốt, Ninh Đoan Trang chưa chấm điểm.
Chỉ cần nàng còn chưa chấm, trẫm liền có cơ hội được cộng điểm.
Lý Nguyên Chu chỉnh lại vạt áo, duỗi chân, nói: "Bãi giá Cẩm Tú điện!"
Phi tần trong cung luôn nghe ngóng động tĩnh của Lý Nguyên Chu, vậy nên liền nghe được hắn lại đi Cẩm Tú điện, không khỏi tức giận đến vò nát khăn tay.
Sở Nam Thi cũng tức giận đến ném vỡ mấy cái cốc, tối qua biểu ca ngủ tại Cẩm Tú điện, đêm nay lại đi? Không sợ hỏng thân thể sao?
Cho nên nói, Ninh mỹ nhân chính là một yêu phi quyến rũ hoàng đế, không diệt trừ nàng thì Sở quốc sẽ diệt vong!
Sở Nam Thi nói với Như Họa: "Tô tài nhân còn bị cấm túc phải không? Ngươi lặng lẽ thay ta đi thăm nàng một chút!"
Như Họa nhỏ giọng nói: "Cô nương, Tô tài nhân không được sủng ái, hiện nay còn bị cấm túc, sao lại đi trêu chọc nàng ta?"
Sở Nam Thi nói: "Cái này thì ngươi sao mà hiểu được! Phụ thân Tô tài nhân là Trấn Võ tướng quân, một khi có chiến sự, hoàng thượng nhất định sẽ trọng dụng Tô Chính Sơ, đến lúc đó Tô tài nhân sẽ có chỗ dùng."
Như Họa từ nhỏ đã đi theo Sở Nam Thi, cũng biết được mấy chữ, hiểu được cách phân tích tình thế của cô nương, lập tức nói: "Đợi trời tối, nô tỳ sẽ lặng lẽ đi thăm Tô tài nhân, chỉ là cô nương có lời gì muốn truyền đạt cho nàng ta?"
Sở Nam Thi liền nói thầm vào tai mấy câu.
Như Họa gật đầu nói: "Dù sao nàng ta vốn có thù với Ninh mỹ nhân, chỉ cần có cơ hội thì nhất định sẽ vu cáo."
Bên trong Cẩm Tú điện, Lý Nguyên Chu đang cố gắng dỗ dành Ninh Đoan Trang, cuối cùng lại ôm nàng đến giường.
Ninh Đoan Trang giãy giụa nói: "Toàn thân thần thϊếp đau nhức, hoàng thượng tha cho thần thϊếp mấy ngày đi mà!"
Lý Nguyên Chu nói: "Trẫm giúp ái phi xoa bóp lưng, bảo đảm đau nhức sẽ tiêu tán."
Hắn nói xong liền giở trò.
Ninh Đoan Trang bị quấy rối đến không có cách nào, đành phải từ bỏ chống cự.
Lý Nguyên Chu nhớ tới thoại bản của Ninh Đoan Trang, liền lấy lòng nói: "Ái phi muốn ở trên không? Trẫm bảo đảm không phản kháng!"
Ninh Đoan Trang: . . .
Tên hoàng đế cặn bã thật không biết xấu hổ!
Lý Nguyên Chu đang định nói tiếp.
Ninh Đoan Trang rốt cục không chịu được, "Đinh" một tiếng, trừ của hắn hai điểm, lời bình: Đồ hoàng đế bất chính!
Lý Nguyên Chu trợn tròn mắt, trẫm bỏ công như vậy, xấu phi sao lại trừ điểm?
Hắn nhìn lời bình, suy nghĩ lóe lên, hệ thống nhắc nhở hồi bình thành công, sau một khắc, hắn liền thấy hồi bình xuất hiện "Trẫm bỏ công như vậy, xấu phi sao lại trừ điểm?"
Lý Nguyên Chu: Xong, xong rồi! Ngày mai nhất định sẽ lại bị trừ điểm, rất khó cứu vãn!