Có thêm bài thơ này, Mạnh Tư Duy cảm thấy thư tình mình viết thật sự quá hoàn hảo.
Cô bỏ thư tình vào phong bì màu hồng phấn có xức nước hoa, nhét vào ngăn bàn của Bùi Thầm trước buổi huấn luyện buổi sáng, háo hức chờ mong anh phát hiện.
Trong thời gian huấn luyện buổi sáng, Mạnh Tư Duy cứ luôn cười, huấn luyện khả năng thể chất 1500 mét cũng không thở dốc chút nào. Cô đã viết số điện thoại và số QQ của bản thân ở trong thư tình, nói không chừng tối nay trở về sẽ nhận được một tin nhắn hoặc là một yêu cầu kết bạn QQ mới cũng nên.
Lão Hàn để ý thấy huấn luyện buổi sáng hôm nay Mạnh Tư Duy cứ luôn cười, ông vừa dùng bút ghi lại thành tích chạy đường dài đáng khen của cô, vừa trêu ghẹo: “Mạnh Tư Duy, hôm nay có chuyện gì mà cười vui vẻ thế, nhặt được tiền à?”
Mọi người xung quanh rất phối hợp mà vang lên vài tiếng cười.
Lúc này Mạnh Tư Duy mới hoàn hồn, phát hiện mọi người đều đang nhìn mình, có chút xấu hổ thu lại nụ cười, cũng may lão Hàn không hỏi nhiều, bắt đầu tổ chức huấn luyện đội bóng.
Huấn luyện buổi sáng kết thúc, Mạnh Tư Duy và Chung Ý cùng nhau quay về lớp học.
Chung Ý biết sáng nay Mạnh Tư Duy đã nhét bức thư tình mà cô vắt hết óc viết ra vào ngăn bàn Bùi Thầm, cô không hiểu lắm hành vi thay đổi cách thức tỏ tình này của Mạnh Tư Duy, liền hỏi: “Mạnh Tư Duy, cậu muốn yêu sớm như vậy cơ à?”
Có quỷ mới biết Trần Xuân Hồng bắt mấy vụ yêu sớm này nghiêm khắc nhường nào, người có thành tích tốt bị bắt được khả năng còn dễ nói chuyện, người giống Mạnh Tư Duy như này để bị bắt được, chắc chắn là tự tìm đường chết.
Sau khi Mạnh Tư Duy bị hỏi, nghiêm túc ngẫm nghĩ.
Nhìn chung, con gái trong đội huấn luyện thể chất không nhiệt tình ham học như các học sinh nữ khác, có người điều kiện gia đình rất khá, bạn trai bên người đổi hết người này đến người khác. Thỉnh thoảng Mạnh Tư Duy nhìn thấy bọn họ ngọt ngào thân mật, đi đi lại lại có đôi có cặp, song trong lòng không quá hâm mộ ước ao, dù sao học sinh nam bên cạnh mấy người đấy muốn đổi ai cũng chẳng sao, chỉ cần là một người bạn trai để yêu đương là được.
Mạnh Tư Duy cảm thấy mình không phải người như vậy.
Cô không phải bởi vì muốn yêu sớm nên ngồi viết bức thư tình kia, cô là bởi vì thích Bùi Thầm nên mới viết.
Không phải yêu sớm, chỉ là người kia vừa khéo xuất hiện vào độ tuổi hiện tại này của cô mà thôi.
Chung Ý lắc đầu bất lực trước bộ dạng xuất thần của Mạnh Tư Duy, cô thừa nhận ngoại hình Bùi Thầm rất đẹp trai, đáng tiếc tính tình người này cũng cao không thể với như thành tích của cậu ta vậy, chẳng biết trong thời gian hai tuần kia bị bỏ bùa mê thuốc lú gì mà khiến một Mạnh Tư Duy trước giờ chỉ biết ăn cơm, huấn luyện và luyện bóng, bây giờ trong lòng đã có thêm một bạn học nam rồi.
Hai người quay lại lớp học, Mạnh Tư Duy luôn ngồi ở hàng ghế cuối cùng, cô phát hiện lúc này, có một nhóm học sinh nam đang vây quanh chỗ thùng rác, dường như bọn họ tụ tập lại xem cái gì đó, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng cười kỳ lạ.
Mạnh Tư Duy nghe được tiếng ai đó lẩm bẩm giữa tràng tiếng cười quái dị: “Chào cậu Bùi Thầm, tớ là Mạnh Tư Duy, không biết cậu có nhớ không, học kỳ trước chúng ta là bạn cùng bàn trong hai tuần. Nếu cậu không nhớ cũng không sao, mục đích tớ viết lá thư này là để nói cho cậu biết, tớ thích cậu…… Ha ha ha ha ha ha ha ha!”
Trong lớp học, tiếng cười và tiếng la hét của đám học sinh nam nghe cực kỳ chói tai , cũng rất rõ ràng.
Mạnh Tư Duy dừng bước chân lại.
Từ Đạt Long cầm trong tay trang giấy viết thư đã bị nhàu nát dúm dó, anh ta đè cổ họng đọc nội dung trên giấy theo kiểu móc mỉa châm chọc, sau khi đọc được hai câu lại bắt đầu ôm bụng cười lớn rất lố cùng một đám người khác.
Những người khác trong lớp nhìn thì giống như đang nói chuyện phiếm, nhưng thật ra sự chú ý đều dồn cả về phía cuối lớp, đợi Từ Đạt Long đọc nội dung kế tiếp.
Giống như một nhóm tụ tập lại nghe một câu chuyện cười thú vị.
Không ai phát hiện ra Mạnh Tư Duy đã đứng ở cửa sau lớp học.
Chung Ý là người đầu tiên phản ứng lại, xông lên đoạt lấy lá thư kia: “Từ Đạt Long cậu có biết xấu hổ không hả!”
Mạnh Tư Duy đứng im không nhúc nhích, Chung Ý tức giận tới mức cả người giống như con sư tử bị giẫm phải đuôi: “Đám người các cậu có thấy ghê tởm không!”
Người Từ Đạt Long gầy, vóc dáng lùn, Chung Ý dễ như trở bàn tay đoạt về được thư tình của Mạnh Tư Duy, chỉ là tay hai người đều dùng lực, trong khi tranh đoạt, bức thư tình được xức nước hoa kia bị xé thành hai nửa.