Chương 46

Cô chỉ là trưởng thành với dáng vẻ này, tuần trước đó, cũng chỉ là trùng hợp do gương mặt hấp dẫn mọi người chú ý mà thôi.

Mạnh Tư Duy nhìn bản thân đang tự chuyển từ nhiệt độ này sang nhiệt độ khác, từ em gái đáng yêu cần bảo vệ trong lòng bàn tay tự nhiên chuyển sang nữ anh hùng soái khí.

Cô còn tưởng những người đó nhìn thấy cô sẽ trốn chạy, cuối cũng những người này bây giờ lại kêu meo meo nói muốn cảnh sát Mạnh bảo vệ là sao?

Cô còn tưởng chương trình tập hai lần này sẽ tan hết sức nóng rồi, lại không ngờ rằng chương trình kỳ hai lần này như cất cánh bay lên.

Nhất thời, Mạnh Tư Duy có chút ngốc, trở về Weibo của mình lại phát hiện tên nick “Tưởng Tưởng Clever” của mình có số fans tăng lên.

Số fans là 67993 người.

Mạnh Tư Duy bị con số này làm choáng chẳng biết làm sao, còn tưởng hệ thống xảy ra chuyện gì nên đã buff cho cô nhiều fans như thế, kết quả cô lại quét một lần mới thấy, số fans đã tăng đến số 85223.

Bình luận trên blog với tin nhắn riêng chưa đọc ngày một tăng lên.

“Cuối cùng cũng tìm được!”

“Ấy thẻ cảnh sát Tiểu Mạnh này.”

“Chị gái đẹp trai lắm, em yêu chị nhất!”

Cuối cùng Mạnh Tư Duy cũng biết được blog của mình bị các dân mạng thần thông quảng đại nào đó tìm tới không tốn sức rồi.

Thỉnh thoảng cô hay đăng tus trên Weibo hằng ngày, cũng có vài tin định vị tại phân cục Trung Ninh, vì thế khi tìm đến Weibo của cô cũng chẳng phải chuyện khó khăn gì.

Mạnh Tư Duy nhìn thấy Chung Ý gửi tin nhắn đến cho mình.



“Cô gái, cậu hot ghê ta.”

“Ngay cả tớ liên quan đến cậu cũng tăng lên mấy trăm lượt fans nè.”

“Tôi đoán lượt fans của tớ chắc lên đến hơn một ngàn.”

“Cảm ơn cậu nhé ảnh nước mắt.”

“…”

Đột nhiên Mạnh Tư Duy bị Chung Ý quan tâm công khai như thế, cũng hài hước nhắn lại.

“Không cần khách sáo.” Cô gửi.

Ngoại trừ Weibo lượt fans lên đến hơn mười ngàn mấy thì những video công chiếu cho quần chúng trên Weibo cũng như thế, Mạnh Tư Duy đặt điện thoại xuống, thật ra cô cũng không có cảm giác liên quan gì đến “hot”.

Cô vẫn tên là Mạnh Tư Duy, là người dân bình thường có suy nghĩ muốn tiến vào đội hình sự của phân cục Trung Ninh của cục công an tại thành phố C, ở khu nhà nghèo tái đầu tư mà nhà đầu tư chậm chạp không trả phòng, bây giờ đang chen chúc chung thuê một phòng với người đàn ông mình đã từng đơn phương theo đuổi ở thời trung học phổ thông, bây giờ đã nước sông không phạm nước giếng.

Nhắc tới nam sinh từng bị cô đơn phương theo đuổi, đột nhiên Mạnh Tư Duy cảm nhận nhận được tiếng động từ chìa khóa ở cửa lớn vang lên.

Bùi Thầm đã về.

Mạnh Tư Duy liếc nhìn đồng hồ.

Cũng mười giờ rưỡi tối rồi.



Tan làm về nhà lúc này, thật đúng trở thành tiêu chuẩn 996 những nô ɭệ của công ty đi sớm về muộn, làm việc và nghỉ ngơi.

Thậm chí nô ɭệ công ty còn muốn thuê chung nhà với người khác.

Đúng là người đọc sách dù lợi hại cỡ nào cũng không chạy thoát được vận mệnh bị vùi dập trong đời thực.

Mạnh Tư Duy chỉ cảm thán một chút, đột nhiên Chung Ý lại gửi tin cho cô.

“Cậu nói xem Bùi Thầm giờ thảm như thế, nhìn thấy nữ sinh từng đơn phương theo đuổi mình không chỉ có năng lực, sự nghiệp thậm chí còn trở thành người nổi tiếng trên mạng, cậu ta có hối hận đến lộn ruột hay không?”

Khi Mạnh Tư Duy đọc xong tin nhắn WeChat của Chung Ý, cửa nhà đúng lúc được mở ra.

Cô nhanh chóng úp ngược điện thoại vào trước ngực, cả người có cảm giác chột dạ khó hiểu không biết từ đâu ra.

Dù thế nào đi nữa, bàn tán sau lưng người khác, thậm chí còn bởi vì lúc trước là học sinh giỏi top đầu, song hiện giờ lại giống như không được tốt như mọi người kỳ vọng mà cười nhạo người ta, tóm lại cũng không tốt lắm.

Có lẽ bởi vì chột dạ, tối nay Mạnh Tư Duy đột nhiên nói nhiều hơn bình thường, không hiểu sao bỗng nhiên thốt ra một câu: “Anh về rồi à.”

Sau đó ở lối vào, động tác thay giày của Bùi Thầm hơi dừng một chút, xoay người nhìn sang, ánh mắt mang theo vài phần tìm tòi nghiên cứu không rõ nguyên do.

Mạnh Tư Duy nói xong liền muốn tự khâu miệng mình lại.

Cô không biết Bùi Thầm có hối hận hay không, còn cô bây giờ đã bắt đầu hối hận đến xanh ruột rồi.

Vì vậy, để phá vỡ sự bối rối xấu hổ thình lình xuất hiện này, Mạnh Tư Duy chỉ còn cách bất chấp tất cả, bổ sung một câu: “Ý tôi là tôi định nấu một ít đồ ăn khuya, anh có muốn ăn một chút không?”

Sau khi hỏi cô liền chờ bị từ chối, thậm chí cô vốn chẳng có ý định nấu đồ ăn khuya.