Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trái Tim Thiếu Nữ

Chương 44

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc trước bị thổi phồng đến mức mạnh mẽ biết bao, thì đến khi quay lưng thì lại bị mắng chửi bấy nhiêu.

Dòng bình luận "Vừa thấy Tiểu Mạnh đã ngọt ngào như mối tình đầu" dần dần bị chèn ép đến các nhiều bình luận "Vậy chúc các người gặp nhiều tình huống gặp Mạnh Tư Duy".

Thậm chí chương trình còn chưa chiếu trên tivi xong thì dòng chữ tìm kiếm nóng nhất đứng đầu chính là #Bình hoa Mạnh Tư Duy, trên bình luận của phần tìm kiếm đầy những bài viết cười nhạo.

Ngay sau đó, số lượt xem online chương trình "Người bảo vệ" cũng lại bắt đầu tăng cao, thậm chí không ít người cố ý vào xem người mới tuần trước nhờ gương mặt trở thành điểm tìm kiếm nóng, tuần này đã vì mang trên người là nữ cảnh sát cộng thêm cái danh bình hoa phế vật vô dụng đến bao nhiêu đang trở thành dòng tìm kiếm sức nóng trên mạng.

Sau khi kỳ thứ hai của "Người bảo vệ" gửi sau mười mấy phút.

Trong mọi người còn đang tranh cãi trên bình luận, thì phần quen thuộc trong chương trình vang lên "Bạn có một cảnh báo gấp, mời kiểm tra và nhận", đây là cảnh báo gấp trong phần cuối của chương trình.

Cảnh báo lần này là ông chủ KTV báo cảnh sát nói là ở trong cửa hàng có khác gây sự.

Nhận được báo cáo này, cảnh sát nhân dân đang trực ban lập tức đuổi đến hiện trường để xử lý tình huống.

Một giây sau đó, màn ảnh xoay một cái, Cảnh Bằng, Chu Vũ An, với Mạng Tư Duy đã xuất hiện tại hiện trường của KTV.

Dường như mọi người lại không nghĩ chương trình sắp kết thúc, cô cảnh sát bình hoa nổi tiếng trên mạng này còn tranh cảnh quay với phân cục Trung Ninh.

Trong chương trình, Cảnh Bằng đưa đôi đến gặp ông chủ KTV để tìm hiểu rõ tình huống, nguyên nhân là vì hai nhóm khách hàng đều muốn dành đi thang máy trước nên cãi ầm lên, vừa rồi còn ra động tay động chân trong tiệm.

Hai bên cũng đã uống rất nhiều rượu, lúc này dù thấy cảnh sát cũng không có ý muốn ngừng lại, vẫn luôn ở đây chửi mắng nhau.



Mạn Tư Duy vẫn luôn đi theo Cảnh Bằng với Chu Vũ An đi vào, nhưng so với cảm giác đáng tin cậy và an toàn của Cảnh Bằng với Chu Vũ An, thì Mạnh Tư Duy xuất hiện lại giống như cảm giác sợ hãi và ngạc nhiên mang đến khách hàng lại có phần mong manh.

Trên bình luận: “Bình hoa thì đặt ở bên trong cục lâu chút được rồi, đi làm việc thì mang cô ta theo làm cái gì, đây không phải là tự kéo chân sao?”

“Mang đến để cướp công đấy, làm một người cảnh sát nhân dân làm sao không đi tuần được chứ :)”

“Có giống với trong tổ làm việc nhỏ của các người sẽ không có đồng nghiệp làm bình hoa sao.”

“Không cần nói nữa, tôi đợi lát nữa tổ cảnh sát Chu Cảnh phải đi bảo vệ cô ta.”

“Những người dùng nhan sắc này, lúc làm gì cũng dựa vào gương mặt, như thế làm gì cũng không được.”

Trên màn bình luận vẫn không ngừng nhảy lên, trong chương trình tại hiện trường những người kia vẫn cãi nhau kịch liệt, tình hình cực kỳ hỗn loạn.

Cảnh Bằng thấy những người say quá rồi nên không quan tâm đến cảnh sát nữa, thậm chí còn làm trò xô đẩy cả cảnh sát, vì thế anh ấy bắt đầu đếm ngược cảnh cáo.

Sau ba lần cảnh cáo mà không dừng lại, thì họ sẽ sử dụng nước ớt cay chuyên dụng cho ngành.

“Lần đầu tiên cảnh cáo!” Cảnh Bằng dựng thẳng ngón tay lên, dáng vẻ vô cùng uy nghiêm.

“Lần thứ hai cảnh cáo!”

Dù ngay lúc đó ở hiện trường, chương trình vẫn quay nhưng khi cảnh sát bắt đầu đếm ngược thì cũng đã một hồi nôn nóng, kí©h thí©ɧ hơn nữa mà lòng người xúc động.



Đôi mắt của mọi người theo câu đếm ngược của Cảnh Bằng, trong trường hợp hỗn loạn hình như cũng quên mất bình hoa trưng bày Mạnh Tư Duy trong miệng, thậm chí cũng không biết bây giờ cô đã chạy đi đâu rồi.

Trong bình luận: “A a a a, anh cảnh sát đẹp trai quá!”

“Nhóm người này chán sống rồi.”

“Cảnh sát dùng nước ớt cay rất khủng bố, dnsg vào mắt một ngày thì có muốn mở cũng không mở được.”

“Lần thứ ba cảnh… Rầm!”

Nhưng đúng lúc này, một tiếng nặng nề và trầm đυ.c rơi xuống đất, lúc này đột nhiên tất cả những tình hình hỗn loạn và nôn nóng kia “Rầm!”

Lần nữa có một tiếng trầm vang lên.

Cảnh Bằng dừng đếm ngược.

Hai bên đang tranh chấp cũng đừng việc xô đẩy lại.

Đột nhiên mọi người đều yên tĩnh lại, không hẹn mà đưa ánh mắt nhìn về nơi âm thanh phát ra đường như người bị mọi người quên mất, đã đi đến nơi không có người chú ý.

Chỉ thấy trên sàn nhà một người trung niên cơ thể cao to, giờ phút này đang nằm đau đớn, nhăn mặt.

Mà bên cạnh người này còn một người khác bị nằm bò trên mặt đất, hai tay bị bắt chéo ở sau lưng.
« Chương TrướcChương Tiếp »