Chương 2

Mạnh Tư Duy thấy bất ngờ với vòng tròn đỏ quanh tên mình, thuận tiện nhìn hộ Chung Ý, sau tên cậu ấy ghi một chữ “bổ” biểu thị cho thành viên dự bị.

Lão Hàn cầm cốc nước quay trở về văn phòng, thấy Mạnh Tư Duy chăm chăm nhìn vào danh sách đã được sắp xếp, ngồi xuống nói: “Nhìn thấy rồi chứ, năm nay em làm đội trưởng, nhớ dẫn dắt toàn đội tập luyện cho tốt, chúng ta tranh thủ cơ hội tiến vào chung kết một lần.”

Mạnh Tư Duy nhìn vào danh sách mà suy tư, cũng biết mục tiêu này đối với một đội bóng khiêm tốn như của trường mà nói thì không phải là dễ.

Bóng sàn là một môn thể thao khá kém phổ biến, theo như tên gọi thì có thể hiểu là khúc côn cầu được chơi trên sàn gỗ. So với khúc côn cầu trên băng, môn thể thao này dễ thực hiện hơn, yêu cầu về vị trí thi đấu không khắt khe bằng, giá thiết bị cũng rẻ hơn. Giống như khúc côn cầu trên băng, bóng sàn cũng không kém phần gay cấn, cường độ luyện tập thường xuyên cùng yêu cầu về thể lực rất cao với mỗi người chơi. Tương tự, xung đột về thể lực trên sân cũng là rất dễ xảy ra.

Mặc dù nói bóng sàn không phổ biến trong nước, nhưng bộ môn này ở thành phố C phát triển cũng không tệ, gần như trường học nào cũng đều sẽ có sân bóng sàn riêng.

Thành tích tốt nhất của đội bóng trường Trường Nghị là lọt vào top 4 giải đấu trung học thành phố C, suýt chút nữa là không vào được chung kết.

Mạnh Tư Duy im lặng không lên tiếng, nhưng dường như Lão Hàn lại rất có tự tin với mục tiêu này.

Mạnh Tư Duy là học sinh do một tay ông ấy dẫn dắt ra. Ban đầu, ông ấy là thấy Mạnh Tư Duy có nền tảng tốt nên muốn để cô ấy tập điền kinh, kết quả là sự chăm chỉ liều mình trong lúc luyện tập của cô gái này lại khiến không ít chàng trai trong đội phải hít bụi thua xa, khiến ông nhanh chóng đưa ra quyết định, từ luyện tập điền kinh chuyên nghiệp trở thành phụ trợ, để cô ấy chuyên tâm tập luyện bóng sàn.

Quả nhiên, trong trận bóng mang tính đối kháng như thế này, gân cốt của Mạnh Tư Duy được phát huy hết sức mạnh, biểu hiện trong trận đấu cứ như một chú bê nhỏ hoang dã, cứ trực tiếp xông lên, trong mắt chỉ có ghi bàn.

Mạnh Tư Duy không biết vị trí của cô trong Lão Hàn như một chú bê nhỏ, cô chỉ biết, năm nay làm thành viên chủ công cường độ tập luyện nhất định sẽ nặng hơn. Nếu như làm đội trưởng sẽ còn phải tốn thêm nhiều công sức bên ngoài nữa.



Mạnh Tư Duy trầm tư một lúc, đột nhiên ngẩng đầu hỏi Lão Hàn: “Thầy Hàn, liệu có ảnh hưởng đến việc học không ạ?”

Vẻ mặt Lão Hàn nhất thời cứng lại.

“Việc học của em có chỗ để bị ảnh hưởng à?” Lão Hàn nhớ lại kết quả thi cuối kì học trước của Mạnh Tư Duy, thầm nghĩ câu trả lời đầu tiên chính là như vậy.

Có điều ông ấy không nói câu đó ra, bởi ông cũng mơ hồ biết được điểm trung bình mỗi lần thi của Tư Duy đều kéo thành tích của cả lớp xuống, giáo viên chủ nhiệm bình thường cũng không thích cô lắm.

Lão Hàn rất thích Mạnh Tư Duy, cũng biết rõ rằng với chế độ giáo dục hiện hành, đến quán quân thế vận hội Olympic cũng phải thi qua môn các môn văn hóa, nếu chỉ dựa vào thành tích thể thao thì không lên nổi đại học.

“Các thầy chắc chắc sẽ quy định thời gian luyện tập, không chiếm dụng thời gian lên lớp của các em, việc học đối với các em cũng rất quan trọng. Thầy cũng hy vọng các môn văn hóa em có thể thi được điểm cao, sau này tốt nghiệp không chỉ thi thể dục, còn phải thi các môn văn hóa nữa mà.” Lão Hàn nói.

Mạnh Tư Duy nghe xong gật gật đầu, cũng không hỏi gì thêm, tiếp nhận thân phận mới thành viên chủ công kiêm đội trưởng của mình trong kì học mới.

Hôm nay buổi tập kết thúc sớm, lúc mọi người từ sân thể dục xuống canteen, bên khu dạy học còn chưa hết tiết. Lão Hàn nghĩ rằng giáo viên chủ nhiệm không thích Tư Duy nên mới gọi cô lại nói chuyện học hành, nhưng Chung Ý vừa mới nghe được ở ngoài cửa, biết được Tư Duy hỏi câu hỏi thuần túy như vậy đều là vì Bùi Thầm.

Bùi Thầm gần cuối kỳ học trước mới chuyển đến trường Trường Nghi, sau đó kết quả thi cuối kỳ không chỉ giành được top 1 toàn khối, điểm tổng còn cao nhất trong tất cả các trường trong khu vực, đưa mình vào nhóm học sinh giỏi hàng đầu trong các trường trung học trọng điểm.

Chuyện Mạnh Tư Duy thích Bùi Thầm không còn là bí mật với bạn bè nữa. Học kỳ trước, với tư cách là học sinh mới chuyển đến, Bùi Thầm cùng Mạnh Tư Duy làm bạn cùng bạn 2 tuần ở bàn cuối, đến cuối kì sau khi thi được hạng 1, giáo viên chủ nhiệm liền lập tức chuyển anh lên hàng đầu.