Chương 11

Đáng tiếc lần này tin nhắn cô vừa gửi đi, bên cạnh lập tức xuất hiện một dấm chấm than màu đỏ.

Gửi tin nhắn thất bại.

Loại trừ tình huống thiếu tiền điện thoại đi, có khả năng, chính là chủ nhân số điện thoại này đã cho cô vào danh sách đen rồi.

Mạnh Tư Duy nhìn dấm chấm than màu đỏ kia mà rơi vào suy tư.

Bùi Thầm đoán ra là cô gửi tin nhắn cho nên cho vào danh sách đen, hay chỉ là thuận tay cho một số lạ vào danh sách đen.

Mạnh Tư Duy suy tính rồi cho rằng chắc là vế sau rồi.

Từ nhỏ cô đã là người lạc quan.

… Buổi tối thứ năm, vòng đấu loại Bóng sàn của Trường trung học Trường Nghi và Trường trung học Thụ Dương tổ chức tại nhà thể chất của trường.

Do là trận đấu của đội nhà, cho nên có rất nhiều người đến xem, bên trong khán phòng còn có cả bạn trai của các nữ sinh trong đội thi đấu của trường, cố ý tới cổ vũ cho bạn gái.

Mạnh Tư Duy mở màn trước tiên, cầm gậy đánh bóng tìm kiếm khắp khán phòng, xem xem trong khán phòng có bóng dáng Bùi Thầm hay không.

Chung Ý nhìn bộ dáng tìm người Mạnh Tư Duy mà lắc lắc đầu, vỗ lên bả vai cô nhắc nhở: "Mau làm nóng người đi, đội trưởng Mạnh.”



Nơi này cũng không có bạn gái của anh ta, lại nhìn ra được học thần kia không thích xem náo nhiệt, cho nên sao có thể đến được… Chung Ý cũng không mở miệng nói ra.

Mạnh Tư Duy không thấy bóng dáng của Bùi Thầm, phồng phồng má, bắt đầu làm nóng người.

Trận đấu này đấu với Thụ Dương sẽ dữ dội hơn ba trận trước, trước kia đội trường Thụ Dương liệt vào đội yếu nhất, nhưng trong hai năm qua thực lực đột nhiên tăng mạnh, mấy đội viên trên sân cũng phải cao tầm 1m8, chỉ nhìn thôi đã khiến cho người ta cảm thấy áp lực rất mạnh, Mạnh Tư Duy nhìn mấy nữ sinh kia cũng phải hô một câu xinh gái.

Dù xinh gái có ưu thế của xinh gái, tuy nhiên lúc chơi Bóng sàn có tính đối kháng cao, nhưng không giống như bóng rổ dựa vào chiều cao và lực cánh tay là có thể chiếm được ưu thế tuyệt đối, Lão Hàn điều chỉnh chiến thuật để các đội viên nắm được ưu thế của bản thân, nếu nói nửa trận đầu mà thế lực của hai đội vẫn ngang nhau, vậy đợi nửa trận sau sẽ phân chia thắng bại.

Mạnh Tư Duy mặc cầu phục số 7, cả người giống như một quả bóng chạy linh hoạt trên sân bóng, một giây trước còn đang ở thế phòng thủ, một giây sau đã điều khiển cầu quấn ở đằng sau đối thủ, đến cả thủ môn cũng không phản ứng kịp, thì cầu đã bay vào khung thành phía đối diện rồi.

Có người chỉ là không muốn vào giờ tự học cho nên đến xem trận đấu lại không ngờ rằng trận đấu này phấn khích hơn bọn họ nghĩ rất nhiều, có người ban đầu còn dùng tiểu thuyết cầm trên tay quạt quạt, đến cuối cùng hai mắt đã nhìn chằm chằm vào cô gái mặc cầu phục màu xanh đen số 7 ở trên sân.

Tuy dáng người của cô nhỏ gầy, nhưng cả người đều tỏa ra một năng lượng đầy mạnh mẽ, mỗi một bước đi đều tràn đầy sức sống, làm cho người khác không nhìn ra được.

Chờ đến khi cô điều khiển cầu linh hoạt tiến vào trong phòng tuyến của đối phương lại còn bắn vào trong khung thành thành công, cả khán phòng vang lên tiếng vỗ tay khen ngợi.

Lão Hàn xem trận đấu kích động mà nắm chặt tay.

Cuối cùng trận tranh tài này Trường trung học Trường Nghi giành điểm số 2:1 đã chiến thắng Trường trung học Thụ Dương, thành tiểu tổ đầu tiên thăng cấp vào vòng tứ kết.



Sau khi đội thi đấu Trường Nghi tác chiến trên sân nhà chiến thắng Thụ Dương xong, tin tức đội thi được thăng cấp lập tức truyền khắp trường.

Năm ngoái đội thi đấu bị loại trong vòng đấu loại đã dập tắt một nửa nhiệt tình trong trường học, năm nay bọn họ không chỉ vượt qua vòng loại còn lọt vào vòng tứ kết đầu tiên, mức quan tâm lập tức được tăng lên không ít.

Trong đó bao gồm cả mức quan tâm của Mạnh Duy Tư, trên diễn đàn trường liên tục có bài hỏi số 7 trong trận tranh tài là ai, đội thi Trường Nghi năm nay có vẻ rất giỏi.

Nhưng cũng có mấy câu không phù hợp.

Tan học Mạnh Tư Duy nghe thấy Từ Đạt Long đang khoác lác giữa đám nam sinh.

“Ài có cái gì lợi hại chứ.”

“Còn không phải may mắn không bị chia vào tiểu tổ với Sùng Đức và Minh Anh, thắng đội xếp ngược mỗi năm như Thụ Dương có ích gì.”

“Không phải trước kia vẫn thua đấy thôi.”

Từ Đạt Long nhìn thấy Mạnh Tư Duy đến cũng không ngừng nói.

Mạnh Tư Duy lườm Từ Đạt Long một cái không thèm so đo với anh ta, cô tới tìm Bùi Thầm cơ.

Chỗ của Từ Đạt Long cách Bùi Thầm rất gần, cũng không biết vừa rồi Bùi Thầm có nghe thấy những lời Từ Đạt Long nói hay không.