Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trái Tim Rung Động

Chương 14

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vũ vẫn bị bịt mắt, nhưng mùi nơi tư mật của Phương vô cùng hấp dẫn nên hắn không nhìn cũng có thể chính xác đặt nó vào miệng mình. Nơi đang chảy nước này hắn quen thuộc. Dùng miệng hai lần, sờ lại sờ nhiều lần nên lưỡi hắn tìm ngay điểm nhạy cảm nhất mà ấn vào.

Mặt Phương nhầy nhụa tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhưng chưa kịp hết ngẩn ngơ đã bị con người kia phản kháng đến giật nảy mình. Cô mới làm chủ được có mấy phút, người kia đã không yên cướp lại quyền.

Phương cố nén tiếng rêи ɾỉ, nói ngắt quãng:

- Ah... Anh... Anh nói... ư...ah... cho em quyền chủ ...động...ah...

Nghe lời nhắc nhở của Phương, Vũ không cam tâm nhưng cũng phải rút lưỡi ra khỏi âʍ đa͙σ. Đặt mông cô trở lại ngực của mình rồi nói:

- Được! Vẫn là em làm chủ. Nhưng em phải lau sạch chỗ nước em để lại trên người tôi... bằng miệng.

Vũ chậm rãi nói hai từ đó khiến Phương lại đỏ mặt. Nhưng cô quyết không chịu thua. Phương xuống khỏi người Vũ, nhìn hai nơi đã ướt nhẹp của Vũ là ngực và mặt, liền không do dự làm sạch mặt hắn trước. Phương như con mèo nhỏ để lộ chiếc lưỡi phấn nộn, thơm tho quét qua từng nơi chất dịch của mình để lại. Trước kia Hương kể chuyện vợ chồng cô ấy ân ái làm ola sεメ. Hương đã nhiều lần uống no căng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chồng cũng như dâʍ ŧᏂủy̠ của mình, Phương nghe được nhưng không hề tin. Tuy nhiên, từ khi gặp Vũ, cô mới biết không gì là không thể. Cô cũng biết được hóa ra mùi vị của mình, và người mình yêu lại ngọt mát đến vậy.

Phương ngoan ngoãn hôn, liếʍ xung quanh mặt Vũ. Nhưng con hồ ly như hắn lại không để cô chủ động hoàn toàn.

Thỉnh thoảng hắn cũng đưa lưỡi ra liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt cô. Rồi giữ lại trong khoang miệng, đợi tới lúc Phương tiến đến gần khóe môi, hắn liền dụ dỗ cô hôn môi, rồi đẩy những thứ trong miệng sang, ép cô nuốt hết.

Phương ngây thơ bị uống hỗn dịch nước bọt và tϊиɧ ɖϊ©h͙ tới lần thứ ba mới biết mình bị Vũ lừa, cô đấm nhẹ vào vai hắn:

- Anh...anh ngồi im!

Vũ mỉm cười thỏa mãn rồi tiếp tục thưởng thức kɧoáı ©ảʍ. Phương không muốn bị người đàn ông này mị hoặc thêm nên hôn xuống phía dưới. Ban đầu chỉ là bị dụ dỗ muốn liếʍ hết khoảng ngực có dâʍ ŧᏂủy̠, nhưng không ngờ vị mồ hôi của Vũ cũng là cực phẩm khiến Phương bị nhấn chìm trong ngọt ngào.

Nói là Phương làm chủ, nhưng cô lại hoàn toàn ngây ngốc hành động theo bản năng. Cô hôn nếm, thưởng thức mùi vị khắp người Vũ. Nhẹ nhàng mơn man như hắn là một báu vật hiếm có.

Phương hôn đến cẳng chân Vũ, thì hai chân cô bị cánh tay rắn chắc của hắn bắt được. Hắn kéo cô lại, liếʍ qua gót chân hồng hồng, ấn lưỡi vào hõm chân, hơi thở nóng rực của hắn lan từ lòng bàn chân lên đến tận đỉnh đầu của Phương.

Cả người Phương nằm đè lên người Vũ, hai bàn chân bị hắn nắm giữ cuồng liền liếʍ láp hôn hit.

Phương vùi đầu giữa hai khe cẳng chân hắn thở hổn hển. Thỉnh thoảng ý chí cô thức tỉnh một chút cũng hôn cổ chân và mu chân hắn. Nhưng cô ngắn hơn Vũ đương nhiên không thể làm được thoải mái như hắn. Mà lòng bàn chân con người là nơi so với nơi tư mật cũng nhạy cảm như nhau, nên cơ thể Phương chỉ có thể bất động và đón nhận kɧoáı ©ảʍ.

Tiểu đệ của Vũ đã ngóc dậy lần nữa, thúc dục hắn nhanh giải phóng chính mình. Vũ động người kéo toàn thân lên trên, Phương vừa vặn rơi xuống giường trong tư thế nằm sấp. Cô đang định kháng nghị thì từ lòng bàn chân lại truyền lên một trận tê tê. Phương cong người rêи ɾỉ.

Vũ hài lòng liền tiến lên trên. Từ lòng bàn chân đến đỉnh mông căng tròn, anh đều dùng lưỡi liếʍ, không bỏ qua một tấc da thịt ngon nào. Vũ còn cố nhấn nhá ở đỉnh mông một chút rồi mới đi lên trên hôn tấm lưng đẹp của cô. Cùng với hai tay thành thạo xoa nắn, mát xa, Vũ làm cho người phía dưới thống khoái.

Phương là con mèo lười luôn thích được phục vụ. Cô cong người theo từng nụ hôn của Vũ, phát ra những tiếng “ ư...ah" trong cổ họng. Trên người cô những nơi đầu lưỡi đi qua đều tan chảy.

Khi đã hôn hết một lượt từ dưới lên trên, Vũ hôn ngược lại. Hơi thở nóng ấm chậm rãi đi xuống dưới. Nhưng lần này hắn không đi hết con đường mà dừng lại ở rừng rậm âm u. Vũ muốn làm nốt công việc ban nãy còn làm dang dở.

Vũ nhấc mông Phương lên cao, sao hắn tiện hành động, cũng như để lộ ra rõ ràng nhất hai cánh hồng đẹp mê hồn. Vũ cúi xuống ban đầu là hít sâu mùi hương đặc trưng làm hắn ngây ngất của cô, sau đó là phả hơi thở chiếm hữu của mình vào trong đó.

Cảm giác nhồn nhột, hơi thở quá nóng, quá bá đạo khiến Phương muốn cong người trốn tránh, nhưng bị người bên dưới giữa lại.

Vũ đưa răng, cắn nhẹ vào cánh lớn phấn hồng của cô. Toàn thân Phương co rút. Lực cắn không đau nhiều, nhưng Phương lại bị kích động nặng nề. Cô hét lên một tiếng thống khoái. Vũ hài lòng với biểu hiện đó của cô. Hắn liền thả cánh lớn, chạy một đường lưỡi dài hết cánh nhỏ, Phương lại nén tiếng rêи ɾỉ đón nhận. Cuối cùng Vũ lấy hai tay banh rộng nơi tư mật, để lộ khoang nhỏ hồng hồng ra. Hắn đặt môi vào thành, vừa đủ che khuất, vừa hút một cái thật mạnh và thật dài. Phương cong người co rút, một dòng nước từ bên trong không kiềm chế được mà phóng ra. Vũ như một đứa trẻ đói ăn đứng chờ ở cửa hang, liến láp, đón nhận hết dòng nước ngọt ngào.

Ba đường cơ bản Phương đã lêи đỉиɦ khiến hắn vơi đi nỗi buồn bực chưa đầy mười phút đã xuất tinh trước đó.

Phương thở hổn hển nằm xụi lơ, nhưng nghỉ ngơi chưa được hai phút đã bị Vũ lật lai. Hắn hôn cô, đẩy nước bọt cùng dâʍ ŧᏂủy̠ còn sót lại trong miệng sang cho cô. Sau đó banh rộng hai chân Phương ra, đặt vật to lớn của mình vào, chuẩn bị tiến công. Phương mơ màng nhưng vẫn còn ý thức liền nũng nịu:

- Anh đã nói cho em làm chủ...

Vũ ngẩn người, rồi như không có việc gì, dỗ dành:

- Ừ! Vẫn do em làm chủ.

Hắn bế cô lên, hôn hít một nồi rồi chính mình nằm xuống. Phương được đặt ngồi lên eo hắn. Vũ nói:

- Em làm chủ đi. Tôi, nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©, ngựa đực thuần chủng của em sẵn sàng phục vụ.

Thấy Phương vẫn chưa biết làm gì, Vũ cười cười dẫn dắt Phương chạm tay vào vật cứng rắn, nóng bỏng sau đó mới buông tay, đứng ở ngoài xem trò vui.

Bây giờ, nếu Phương không hiểu ý của hắn thì đúng là kẻ ngốc. Chật vật một hồi Phương mới nâng mông, một tay cầm dươиɠ ѵậŧ, một tay banh rộng hai cánh cửa mình ra, đẩy mông dần đi xuống. Dươиɠ ѵậŧ đi đến đâu, âʍ đa͙σ co rút đến đấy. Lần đầu tiên Phương cảm nhận được từng kí©h thí©ɧ nhỏ nhất trên từng centimet. Đến khi đỉnh qυყ đầυ chạm vào nơi sâu nhất, tay Phương vẫn còn sờ thấy một đoạn nhỏ của dươиɠ ѵậŧ bên ngoài.

Phía dưới căng tức dữ dội Phương liên tục há mồm hít những ngụm khí lạnh. Cô thấy người bên dưới vặn vẹo, hơi thở hỗn độn:

- Phương động đi em... động đi nào. Trà đạp tôi đi nào Phương...

Phương lần đầu tiên chủ động mà không cần tay Vũ phối hợp. Mông cô nhấc lên, đặt xuống rất nhịp nhàng. Đầu tiên là chậm rãi, sau đó là nhanh, rồi lại chậm vì chỉ động vài chục cái là mồ hôi cô đã chạy dòng dòng.

Vũ không chấp nhận khi bị đối xử như vậy nên bắt lấy hông cô, đưa lên đưa xuống, ngang dọc xoắn vặn hay quay tròn đều rất nhanh.

Phương vừa thỏa mãn rêи ɾỉ vừa hổn hển nói:

- Vũ... Vũ... là em làm chủ...

- Ừ! Là em làm chủ mà...

Cánh tay rắn chắc của Vũ vẫn nhịp nhàng lên xuống, nhưng không giống Phương chậm dần mà tốc độ ngày càng nhanh. Cho đến khi cả hai cùng hét lên một tiếng đưa nhau lêи đỉиɦ mới dừng lại.

Phương nằm trên người Vũ nghỉ ngơi cũng chưa được hai phút lại bị người phía dưới phá đám.

Vũ đưa tay cầm hai bên hông Phương nâng lên đặt xuống nhịp nhàng. Con quái vật của Vũ vẫn còn trong người Phương lại tiếp tục căng to.

Phương cất tiếng yếu ớt:

- Vũ em phải làm chủ...

- Em vẫn đang làm chủ mà!

Vũ đưa cả hai ngồi bật dậy. Phương ngồi trên được hắn bế như một đứa trẻ cần xi tè, quay lưng lại với hắn. Hai nơi dù thay đổi tư thế một cách khó khăn cũng luôn cắm rễ, mυ"ŧ chặt lấy nhau không rời.

Phương bị người phía dưới đặt vào tư thế xấu hổ chưa từng có, liền cố nén tiếng rêи ɾỉ, cố chấp nói:

- Vũ... em...

- Em vẫn ở trên ư... ở trên là làm chủ rồi mà...

Nói Phương làm chủ coi như miễn cưỡng. Vì cô ở phía trên nhưng tất cả đều là hành sự theo chỉ đạo của Vũ.

Vũ nói, nếu không được thỏa mãn sẽ làm cho Phương không xuống được khỏi giường, căn bản một đêm này hắn vô cùng thỏa mãn nhưng hôm sau, Phương cũng vẫn không tài nào xuống khỏi giường, khiến cô cả ngày chỉ nằm ấm ức khóc.
« Chương TrướcChương Tiếp »