Chương 4: Trả Ơn Cứu Mạng

Tại biệt thự Lê gia. Tất cả mọi người giàu trẻ, lớn bé đều có mặt.

Ngồi chính giữa phòng khách chính là ông bà Lê, cả hai là cha mẹ của Minh Hoàng. Ông bà đều là người hiền lành và tốt bụng, tuy giàu có nhưng không hống hách hay tỏ vẻ kiêu căng.

Ngoài ra còn có hai cô gái song sinh xinh đẹp là Mỹ Anh và Mỹ Tiên là em gái của Minh Hoàng.

“ Nghe Vũ Huy nói con được một cô gái cứu sống đúng không?”: Mẹ Lê hỏi han.

“ Vâng”: Hắn đáp lời.

“ Chị ấy tốt bụng quá”: Mỹ Tiên lên tiếng.

“ Con hãy chọn thời điểm thích hợp mời cô gái đó đến nhà ta dùng bữa để cả nhà chúng ta cảm tạ ân tình”: Bố Lê nhắc nhở hắn.



Thế lực của Lê gia vô cùng lớn mạnh, là gia tộc lớn, hiển hách mà vô số các gia tộc lớn nhỏ khác muốn lấy lòng. Lê Minh Hoàng là con trai duy nhất của Ông bà Lê, biết con trai bị ám sát, cả gia đình vô cùng lo lắng, may mắn là Minh Hoàng đã trở về bình an.

Bây giờ là 6 giờ tối rồi, Hà Anh trở về phòng sau một ngày đi học.

Cô nhanh chóng phát hiện trong phòng không có ai. Có lẽ hắn ta đã được người nhà đưa đi rồi.

Cô vệ sinh cá nhân sạch sẽ, mặc bộ đồ mới mua. Chuẩn bị đến quán bar làm thêm.

Áo croptop màu trắng ngắn hơn rốn, quần short ngắn làm lộ đôi chân dài vừa thon vừa trắng của cô. Hà Anh xõa tóc ra, mái tóc dài ngang lưng, gọn gàng, cô đánh thêm một miếng son, trông cô giờ đây như một thiên thần giáng trần. Cô mỉm cười hài lòng và di chuyển đến chỗ làm. Công việc của cô bắt đầu lúc 6h30 tối vì thế cô không có thời gian nghỉ ngơi.

Hà Anh vừa bước vào quán bar, tất cả ánh mắt mọi người đều hướng vào cô, một nét đẹp thuần khiết làm say đắm lòng người. Cô mặc kệ mọi ánh mắt, nhanh chóng vào thay đồng phục.

Trên tầng 2 của quán, trong một căn phòng vip, một ánh mắt chim ưng như thể nhìn con mồi đang chăm chú nhìn Hà Anh kể từ khi cô vừa vào quán, không phải ai khác mà là Minh Hoàng.