*****
Giữa bãi biển xanh ngắt in mây trời, từng con sóng cuộn lăn vào bờ tung bọt trắng xoá, thân ảnh của người nam nhân đứng trên bãi cát lại trông cô độc vô cùng.
Cùng lúc này, 1 cô gái thân hình nóng bỏng chỉ mặc trên mình bộ bikini gợi cảm tiến lại chỗ nam nhân ấy nở 1 nụ cười:
- Xin chào, rất vui nếu có thể được làm quen với anh!
Nam nhân nghe vậy lại chỉ mỉm cười xã giao rồi lãnh đạm nói:
- Thật xin lỗi, vợ tôi không thích tôi cùng người phụ nữ khác kết thân.
- Chúng ta chỉ là trò chuyện, sẽ không đi quá hơn. Vợ anh chắc sẽ không ngăn cấm cả trò chuyện chứ?
- Vợ tôi không hề ngăn cấm tôi điều gì, tôi chỉ là không muốn cô ấy buồn vẫn nên tự giác thì hơn.
Cô gái kia nghe vậy biết không thể tiếp cận chỉ đành nuối tiếc rồi gặng hỏi thêm:
- Tôi thật ngưỡng mộ cô ấy lại có 1 người chồng tâm lý như anh, thật không biết có vinh hạnh được biết tên cô gái may mắn ấy không?
Nam nhân nghe vậy bờ môi lại khẽ mỉm cười dịu dàng, đôi mắt ngập tràn sự yêu thương nhìn ra phía biển xanh kia, cưng chiều nói:
- Lâm Tố Linh!
Cô gái nghe được câu trả lời cũng khẽ mỉm cười gật đầu rồi quay người đi.
Hắn đứng đấy 2 tay đút túi, dáng vẻ tự tại mà đón lấy hương biển, thanh âm nhẹ nhàng để gió thoảng cuốn đem đi về phía trời xa kia:
- Tố Linh, tôi sẽ tìm gặp em ở kiếp sau, kiếp sau và muôn vàn kiếp sau nữa để trả cho em món nợ nghĩa tình này.
Trời thổi đến những cơn gió mát lạnh xoay vòng lấy thân ảnh của nam nhân đấy, sóng biển từng đợt cuộn tròn đánh mạnh vào vách đá nhấp nhô rồi lăn tăn từng bọt sóng trắng trôi dạt đến chân hắn, đâu đó vang vọng 1 giọng nói thanh mảnh ở phía trời cực lạc:
- Hàn Cảnh Tuấn, em sẽ đợi anh, đợi ở kiếp sau, kiếp sau và muôn vàn kiếp sau nữa!
*****
Nền kinh tế Trung Quốc qua nhiều năm tháng đã ngày 1 phát triển lớn mạnh với nhiều toà cao ốc chọc trời, những khu trung tâm thương mại cao cấp với nhiều chuỗi khách sạn, nhà hàng 5 sao.
Con phố sầm uất với làn đường trải nhựa chen chúc xe cộ qua lại, người người đi bộ vội vã lướt qua nhau sau 1 ngày làm việc mệt mỏi.
Bỗng "bộp" tiếng va chạm của 2 cơ thể khiến những quyển sách trên tay của cô gái liền rơi xuống đất:
- Xin lỗi/Xin lỗi!
Thanh âm của cả 2 cùng vang lên khiến cô gái có chút ái ngại nhìn nam nhân trước mặt. Anh thấy vậy chỉ mỉm cười với cô rồi cúi xuống nhặt đồ lên đưa cho cô:
- Thật xin lỗi, là tôi vội quá không để ý người trước mặt.
Cô gái thấy vậy cũng đưa tay lên phân bua mà cười nhạt:
- Không sao, cũng là do tôi không để ý.
Nam nhân kia nghe vậy lại nhìn cô có chút si mê, trong lòng không hiểu sao lại có cảm giác gần gũi đến kỳ lạ, bất giác đưa bàn tay ra trước, nở 1 nụ cười ấm áp rồi dịu dàng nói:
- Tôi là Hàn Cảnh Tuấn, rất vui nếu được biết tên cô.
Cô gái thấy vậy cũng lịch sự bắt lấy tay anh, nở 1 nụ cười xinh đẹp:
- Tôi là Lâm Tố Linh!
Định mệnh đã quay vòng, số phận đưa đẩy nối tiếp rồi lại được trùng phùng.
Tôi tin nếu có hẹn ở kiếp trước, kiếp sau nhất định sẽ gặp lại!!!!!
THE END