Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trại Tập Hợp Của Ma Vương Thi Đấu Điện Tử

Chương 19-2: Cậu nói cái gì cũng đúng!

« Chương TrướcChương Tiếp »
EDIT: HẠ

Lâm Duyên vỗ vỗ bả vai BB: “Không phải chính cậu đã nói sao? Antifan cũng là fans, đều là một bước một dấu chân đi theo sau cậu, chân tình thật cảm đến bôi đen cậu! Nếu như vậy, vì sao fans nhan sắc không thể tính là fans? Tự tin một chút, mặc kệ là fan bạn gái hay fan bạn trai, bọn họ cũng chân thành tha thiết muốn cắn nhan sắc của các cậu không phải sao?”

Tất Diêu Hoa: “……..”

Đây vẫn là lần đầu tiên có người cổ vũ hắn phải tự tin lên.

Lâm Duyên tiếp tục rót ‘canh gà’: “Cho nên, mặc kệ bọn họ coi trọng là nhục thể vẫn là kỹ thuật của các cậu, không cần hoài nghi, tất cả đều là yêu!”

Tất Diêu Hoa trầm mặc một lát, hoàn toàn bị thuyết phục: “Huấn luyện viên anh nói thật là…. Quá mẹ nó có đạo lý!”

Lâm Duyên vừa lòng kết thúc buổi giáo dục của mình, dùng sức vỗ tay, hô: “Cho nên còn thất thần làm cái gì, vì các fans của chúng ta, nhanh chóng đi luyện tập đi!”

Mấy ngày này trợ lý huấn luyện viên và nhà phân tích số liệu đều đã đến, ngày thu của chương trình 《 Mảnh ghép Chích Nhiệt 》cũng càng lúc càng gần, thời gian để bọn họ huấn luyện thực sự không còn quá nhiều.

Trước đó mỗi người đều đã thu được kế hoạch huấn luyện của riêng từng người, nhưng bọn họ vẫn chưa có thời gian để tiến hành huấn luyện tập thể, lúc này từng người đều đăng nhập vào tài khoản của mình, nhanh chóng kéo nhau vào phòng chờ tổ đội.

ID mỗi người đã được đổi thành ID của chiến đội, thoạt nhìn rốt cuộc cũng giống một đội ngũ chính thức, sau này khi đã nổi tiếng hơn, chiến đội đã được tặng cho một cái tên phi thường bình dân ——Con đường về nhà.

Lâm Duyên đeo tai nghe trên cổ nhìn tình huống đối chiến trong trò chơi, trong tay như cũ cầm một quyển notebook, giúp hắn tùy thời tùy chỗ đều có thể tiến hành ghi chép.

Thông thường, một chiến đội muốn kết nối với nhau cần rất nhiều thời gian, bất quá một buổi trưa tiến hành đánh tổ đội, chiến đội GH trải qua phi thường thuận lợi.

Dù sao thực lực của mỗi người đều bày ra ở nơi này, hơn nữa chiến đội vừa mới thành lập, trình độ của đối thủ lại không cao, trong nháy mắt đã có thể thắng vài trận.

Chờ Lâm Duyên tuyên bố huấn luyện tập thể kết thúc, lúc này đã là 10 giờ tối, nhìn ra ngoài cửa sổ chỉ còn lại một mảng ánh đến loang lổ.

Tất Diêu Hoa ngồi ở vị trí của mình bắt đầu nới lỏng gân cốt, nhìn lịch sử đấu thắng liên tiếp tám trận của mình, nhịn không được cảm khái: “Thực lực đồng đội mạnh mẽ chính là thoải mái, toàn bộ hành trình đều giống như đang xắt rau, thật sự là lâu rồi không được hưởng thụ đãi ngộ mỗi trận đều đánh xuyên đường dưới như hiện tại.”

Cố Lạc ở bên cạnh thò đầu xem xét: “Đường giữa của tôi cũng đánh xuyên qua.”

Giản Dã nhịn không được nhắc nhở bọn họ: “Đó là bởi vì có Cổn ca hộ giá hộ tống, các cậu mới có thể điên cuồng phát ra ở dưới háng của tôi.”

Vừa rồi vẫn luôn tiến hành nghiền ép toàn cục, đánh dã như Thần Vũ Thâm ngay cả cơ hội gank đều không có, cậu ta ở trong dã khu lang thang không có mục tiêu, cơ hồ sắp biến thành một u hồn.

Lúc này nghe bọn hắn thảo luận cũng chưa nói cái gì, chỉ có thể sâu kín thở dài.

Trong nháy mắt Lâm Duyên đã sửa sang lại bút ký, thấy bọn họ đang ngồi ở chỗ kia nói chuyện, hắn nhanh chóng làm ra quyết định: “Tôi biết các cậu còn chưa muốn đi ngủ, dù sao hiện tại cũng không có việc gì, tôi giao cho mọi người một hạng mục.”

Lâm Duyên nhìn thoáng qua thời gian: “Từ giờ trở đi, huấn luyện bổ binh hai giờ, đúng 12 giờ mọi người giải tán.”

Trong các hạng mục huấn luyện, luyện tập bổ binh không thể nghi ngờ là hạng mục khô khan nhạt nhẽo nhất, tưởng tượng phải cùng đám tiểu binh nắm tay nhau triền miên hai giờ đồng hồ, sắc mặt mọi người tức khắc đều suy sụp.

“Chiến đội chúng ta thành lập muộn, thời gian để huấn luyện không còn nhiều, mọi người đều lấy lại tinh thần cho tôi.” Ở phương diện sắp xếp nhiệm vụ, Lâm Duyên chưa bao giờ hàm hồ cho qua, hắn còn không quên cười nhắc nhở, “Nhớ rõ mở ghi hình, đến lúc đó tôi sẽ kiểm tra từng người một. Nếu phát hiện có ai huấn luyện thiếu một giây đồng hồ, ngày mai tiếp tục bổ binh thêm ba giờ.”

Vừa dứt lời, mọi người nhanh chóng ngồi lại máy tính của chính mình.

Giản Dã nghĩ nghĩ, vẫn nhịn không được hỏi: “Duyên ca, một phụ trợ như tôi cũng phải luyện sao?”

Lâm Duyên không thèm nâng mí mắt đáp: “Luyện, đương nhiên phải luyện, vạn nhất ngày nào đó gặp được đối thủ mạnh, xạ thủ nhà chúng ta bị ngược đến mức không phải đang chờ sống lại chính là đang trên đường chờ sống lại thì sao? Chủ lực phát ra chết tám chín mười lần, lượng kinh tế dư lại dành cho ai, đưa cho pháo binh của đối phương sao?”

Tất Diêu Hoa: “Vì cái gì lại lấy xạ thủ làm ví dụ? Làm một xạ thủ có thâm niên, tôi cảm thấy chính mình đang bị mạo phạm?”

Lâm Duyên cười cười: “Là vấn đề của tôi, vậy giả thuyết người chết thường xuyên chính là đường giữa.”

Cố Lạc nằm không cũng trúng đạn: “?”

“Khụ khụ, được rồi, nhanh huấn luyện đi.” Lâm Duyên nói, xoay người nhìn về phía Cảnh Nguyên Châu, “Cảnh đội, anh không cần luyện, cùng tôi đến phòng họp.”

Bốn người khác vừa nghe đến đây, nhịn không được ngẩng đầu hâm mộ nhìn qua.

Tầm mắt này, giống như đang nhìn một người được mở cửa sau.

Lâm Duyên liếc mắt nhìn bọn họ: “Đừng nhìn, chờ ngày nào đó các cậu cũng lấy được mấy cúp quán quân thế giới, tôi nhất định sẽ cho các cậu đặc quyền này.”

Mọi người: “….”

Còn có thể công kích nhân thân như vậy? Luyện bổ binh đi thôi, tạm biệt!

Lâm Duyên đem Cảnh Nguyên Châu đến phòng họp, hắn mở ra máy chiếu, lấy tốc độ nhanh nhất xem bảng đánh giá các trận đấu, sau đó hỏi: “Phát hiện cái gì không?”

Cảnh Nguyên Châu không cần nghĩ ngợi đáp: “Bọn họ rất mạnh.”

Có thể nhận được đánh giá này từ Titans, không thể nghi ngờ đây là một đánh giá rất cao, nhưng biểu tình của anh thoạt nhìn lại không nhẹ nhàng như vậy.

Anh hơi hơi nhíu mày, lại nói: “Như vậy rất khó sắp xếp.”

Trong ấn tượng của công chúng, bọn họ luôn hy vọng các tuyển thủ trong chiến đội sẽ có thực lực mạnh mẽ, nhưng không phải chiến đội đỉnh cấp nào cũng cần tất cả thành viên đều mạnh.

Nguyên nhân của việc này, cũng không phải vì khuyết thiếu tài chính, mà là vấn đề phân phối tài nguyên trong trận đấu.

Căn cứ vào trung tâm đội hình của từng chiến đội, cách phân chia tài nguyên cũng sẽ bất đồng, tỷ như chiến đội BK Cảnh Nguyên Châu từng đánh trước kia, chiến thuật của họ đều xoay chung quanh đường biên do Cảnh Nguyên Châu đảm nhiệm.

Tuyển thủ thực lực yếu kém sẽ nhường kinh tế cho tuyển thủ đỉnh cấp, đây là một chuyện hết sức bình thường, nhưng nếu toàn bộ thành viên đều mạnh mẽ, như vậy hiển nhiên rất khó để cân bằng được đội hình.

Dù sao, không có tuyển thủ nào dưới tình huống bản thân có năng lực tuyệt đối lại nguyện ý làm nền cho người khác.

Mỗi năm đến kỳ chuyển nhóm, có rất nhiều tuyển thủ bởi vì không thỏa mãn đãi ngộ mình nhận được trong đội, mà lựa chọn treo biển hành nghề.

Lấy tình huống trước mắt của GH, những đội được xếp trận ngẫu nhiên với bọn họ đều là đội ngũ yếu kém, như vậy bọn họ hoàn toàn có thể tiến hành nghiền ép trận đấu, nhưng nếu gặp đội ngũ hơi mạnh một chút thì sao? Khi kinh tế toàn thể trong trạng thái hoàn toàn cân bằng, như vậy rất dễ dàng bại lộ ra vấn đề.

Lúc này, việc có một trung tâm đội hình là một chuyện rất quan trọng.

Lâm Duyên cùng Cảnh Nguyên Châu hiểu rất rõ điểm này, nhưng bọn họ cũng biết, muốn hy sinh kinh tế của một người để thỏa mãn đoàn đội, đối với một tuyển thủ có thiên phú mà nói, là một sự kiện tàn khốc cỡ nào.

Những đội viên trẻ tuổi này đều do bọn họ lựa chọn kỹ càng mới có được, cho nên, bọn họ càng không muốn cướp đi cơ hội thể hiện bản thân của đám thiếu niên này.

Lâm Duyên là một người tích tài, cho nên suốt buổi tối, hắn đều nghiêm túc tự hỏi vấn đề này.

Mà hiện tại, hắn hiển nhiên đã có ý tưởng.

Lúc này nghe Cảnh Nguyên Châu nói xong, hắn chỉ hơi cong khóe môi: “Nếu không gặp phải nan đề, vậy còn cần huấn luyện viên như tôi làm gì?”

Nói xong, hắn lấy ra notebook, mở ra một trang trong đó, đẩy đến trước mặt Cảnh Nguyên Châu: “Nhìn cái này.”

Cảnh Nguyên Châu liếc mắt nhìn mười phương án được ghi chi chít trên mặt giấy, hơi hơi sửng sốt: “Những thứ này đều là tối nay mới nghĩ ra?”

“Ừ, mới chỉ là một phần nhỏ, sau khi trở về tôi lại cẩn thận sắp xếp một chút.” Lâm Duyên cầm bút lên, nhanh chóng vòng mấy vòng trên quyển sổ, “Tôi cảm thấy lấy tình hình hiện tại, ba phương án này là thích hợp nhất.”

Ở tư thế này, sợi tóc của hắn hơi hơi rũ xuống vài phần, tươi cười trên mặt càng thêm tùy ý trương dương: “Đâu ai quy định một chiến đội nhất định phải có người đi hy sinh chính mình đúng không? Nếu mỗi người đều có thực lực đảm nhận được vị trí trung tâm, vậy, để mỗi người đều trở thành trung tâm của GH là được rồi. Cảnh đội, anh cảm thấy thế nào?”

Ngữ điệu chậm rãi lại kéo dài, thần sắc dưới đáy mắt Cảnh Nguyên Châu hơi hơi dao động.

Không thể không nói, ý tưởng như vậy có thể nói là cực kỳ phi thực tế, nhưng nếu thật sự thực hiện được, không thể nghi ngờ chính là chân chính đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Điên cuồng, nhưng đủ khiến người ta sôi trào nhiệt huyết.

Sau một phút trầm mặc ngắn ngủi, khóe miệng Cảnh Nguyên Châu không kiềm chế được mà gợi lên vài phần: “Ừ, cậu nói cái gì cũng đúng.”

Không biết vì sao, Lâm Duyên cảm thấy cực kỳ hưởng thụ với thái độ thấp giọng hống người như vậy, hắn cúi đầu nghiêm túc viết xuống mấy câu ghi chú: “Quyết định như vậy đi, tối hôm nay tôi sẽ trở về chế định ra phương án huấn luyện cụ thể, thừa dịp tiết mục còn chưa bắt đầu thu, ít nhất có thể để bọn họ làm quen với lối chơi này.”

Cảnh Nguyên Châu nhắc nhở nói: “Không còn bao nhiêu thời gian.”

Lâm Duyên vẫy vẫy tay: “Yên tâm đi, sẽ luôn có thời gian. Đều là người trẻ tuổi, thể lực tốt lại đang tuổi tràn trề sinh lực, đến lúc đó tôi sẽ để Lạc Mặc chú ý bổ sung dinh dưỡng, hẳn là không bị lăn lộn hỏng.”

Cảnh Nguyên Châu nghĩ nghĩ, gật đầu: “Cũng đúng, vậy tôi cũng tận lực để thỏa mãn cậu.”

Lâm Duyên nhướng mày nhìn lại.

Cảnh Nguyên Châu cười nhẹ một tiếng: “….. Sắp xếp của cậu.”

-

Ai cũng không nghĩ tới, lần đầu câu lạc bộ GH tiến hành phong bế huấn luyện, cư nhiên bắt đầu không hề báo trước.

Thời điểm nhận được thông báo của tổ tiết mục《 Mảnh ghép Chích Nhiệt 》đã là chuyện của một tuần sau, lúc này, cửa lớn căn cứ câu lạc bộ GH mới mở ra lần nữa.

Sáng sớm cùng ngày, tổ tiết mục đã sắp xếp một nhóm nhân viên quay chụp chờ ở cửa câu lạc bộ GH.

Một lát sau, xa xa có thể nhìn thấy mấy thân ảnh phiêu phiêu đang tiến vào phạm vi tầm mắt.

Giản Dã có chút mê ly ngẩng đầu nhìn trời: “A, thì ra ánh mặt trời có hương vị này…..”

Mặt Thần Vũ Thâm thoạt nhìn càng lạnh lẽo: “Buồn ngủ.”

Thân mình Cố Lạc hơi hơi lảo đảo: “Tôi cảm thấy hiện tại chính mình giống như một quả khí cầu…. Các cậu có loại cảm giác này không?”

Tất Diêu Hoa thấp giọng mắng một tiếng: “Mẹ nó, tôi cảm thấy trải qua mấy ngày này, tôi đã giảm đi mười năm tuổi thọ!”

Đại ca camera nháy mắt đã nhấc lên máy quay, thời điểm màn ảnh nhắm về phía này, lập tức bọn họ đã bị quầng thâm mắt của đám người GH làm cho hoảng sợ.

Còn chưa kịp hồi phục tinh thần, Tất Diêu Hoa đi đầu đã bước từng bước phù phiếm tiến đến, tặng cho anh ta một cái ôm thật sâu: “Cảm ơn tổ tiết mục đã đến cứu vớt chúng tôi khỏi biển khổ, các anh quả thực là ân nhân cứu mạng của chúng tôi!”

Nói xong, lập tức thu tay lại, nâng bước lên xe, trực tiếp ngã vào ghế liền ngủ.

Ngay sau đó, những người khác cũng mang theo ánh mắt trống rỗng đi lên xe.

Chỉ sau vài giây, mơ hồ có thể nghe được từng đợt tiếng ngáy truyền đến.

Đại ca camera bị hình ảnh quỷ dị này làm cho đứng hình tại chỗ, trong lúc nhất thời không biết nên quay chụp cái gì.

Lúc này Cảnh Nguyên Châu đã đi tới, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai anh ta: “Vất vả rồi, đội viên của chúng tôi mới kết thúc đợt huấn luyện phong bế, mọi người đều mệt mỏi, nếu như cần sau này có thể quay bổ sung.”

Đại ca camera: “Hả? À…. Được.”

Chậm rãi thu hồi máy quay, anh ta không khỏi sợ hãi trong lòng, liếc mắt nhìn thoáng qua đám người đang ngủ say như chết ở trong xe.

Đây là vừa mới kết thúc huấn luyện? Rốt cuộc là huấn luyện ma quỷ gì mới có thể đem người ta lăn lộn thành như vậy!

Lâm Duyên là người cuối cùng lên xe, theo cửa xe đóng lại, xe thương vụ bắt đầu khởi động.

Hắn ngồi bên cạnh ghế lái, thông qua kính chiếu hậu, hắn có thể nhìn thấy một ‘biển thi thể’, bất đắc dĩ lắc lắc đầu: “Vẫn là quá yếu! Thể lực này là không được, đang lúc tuổi trẻ như vậy, anh nói xem sao bọn họ lại yếu ớt như thế?”

Cảnh Nguyên Châu là người duy nhất còn bảo trì trạng thái tốt đẹp, nghe được lời này, anh cười một tiếng: “Lần đầu tiên kéo dài quá lâu, hẳn là bọn họ còn chưa thích ứng, về sau làm nhiều vài lần sẽ thành thói quen.”

Lâm Duyên xem như miễn cưỡng đồng ý cách nói này, nghiêng mắt nhìn về phía Cảnh Nguyên Châu, nói lời từ đáy lòng: “Không thể không nói, Titans, sau khi thử qua mới biết, vẫn là thể lực của anh tốt nhất.”

Cảnh Nguyên Châu: “Ừ, cậu vừa lòng là được.”

Tài xế trên ghế điều khiển nguyên bản nhìn thẳng về phía trước, khi nghe lời này dưới chân không nhịn được run lên, thiếu chút nữa dẫm phải chân ga.

Bên trong câu lạc bộ GH kí©h thí©ɧ như vậy sao, bọn họ không định đi thu tiết mục sao?

-

Tổ tiết mục sắp xếp cho mọi người ở trong một khách sạn 5 sao, đãi ngộ có thể nói là cực kỳ tốt.

Mọi người GH còn đang buồn ngủ đứng ở hầm để xe, xa xa liền nhìn thấy một nhân viên công tác chạy tới, nhìn về phía đám người: “Chào mọi người, xin hỏi, ai sẽ cùng tôi đi nhận phòng?”

Lâm Duyên liếc mắt nhìn đám người người không ra người quỷ không ra quỷ trước mặt, thở dài: “Để tôi đi.”

Những người khác nghe vậy, vội vàng lấy ra chứng minh thư của mình.

Đến phiên Cảnh Nguyên Châu, anh nghĩ nghĩ: “Tôi đi cùng cậu.”

Lâm Duyên đối với việc này không có ý kiến gì, gật gật đầu, để Lạc Mặc mang mấy người đi phòng nghỉ trước, chính mình cùng Cảnh Nguyên Châu sẽ đi xử lý thủ tục vào ở.

Hôm nay vừa vặn là ngày tập hợp của các chiến đội tham gia tiết mục, một đường này, bọn họ gặp không ít các tuyển thủ ăn mặc các loại đồng phục khác nhau.

Lâm Duyên dù sao cũng là người ngoài vòng, những người khác không quen biết hắn, nhưng Cảnh Nguyên Châu đi cùng hắn nghiễm nhiên trở thành biển hiệu di động, có thể nói là cực kỳ thu hút ánh mắt người khác.

Các tuyển thủ thuộc đội ngũ thứ cấp mỗi ngày đều mong ngóng có cơ hội lộ diện, rất nhiều người tự nhiên đều đem tuyển thủ đỉnh cấp trở thành thần tượng của mình, từ trước đến nay đều cực kỳ chú ý đến hướng đi của thần tượng.

Lúc này nhìn thấy Cảnh Nguyên Châu, tuy rằng không ai dám tùy tiện đi lên chào hỏi, nhưng bọn họ cũng không nhịn được mà hưng phấn nghị luận nho nhỏ với nhau.

Thường thường sẽ có mấy câu chui vào tai, đương nhiên cũng có không ít người ghen ghét trong lòng, âm thầm nói ra mấy lời khắc nghiệt.

Lâm Duyên nhíu mày, nhịn không được quay đầu liếc Cảnh Nguyên Châu, sau một lúc lâu, lại liếc mắt một cái nữa.

Cảnh Nguyên Châu thấy động tác của hắn, buồn cười hỏi: “Nhìn cái gì?”

Lâm Duyên cười: “Thấy anh đẹp.”

Cảnh Nguyên Châu cũng cười cười, vân đạm phong khinh khách sáo một tiếng: “Ừ, cậu cũng đẹp.”

Hai người làm thủ tục xong xuôi, đi về phía phòng nghỉ của GH.

Bởi vì mọi người vừa kết thúc đợt huấn luyện ma quỷ, Lâm Duyên suy xét đến trạng thái tinh thần của toàn đội, để đảm bảo quay tiết mục thuận lợi, hắn đề nghị nói: “Anh nói xem, mấy ngày hôm trước có phải tôi đã bức họ quá tàn nhẫn không? Nếu không, tối hôm nay mang bọn họ ra ngoài thả lỏng một chút?”

Cảnh Nguyên Châu: “Tôi cảm thấy bọn họ càng muốn ở trong phòng để ngủ.”

Lâm Duyên mỉm cười: “Cũng đúng.”

Thời điểm nói chuyện, hai người vừa mới đi qua chỗ rẽ.

Trong lúc vô ý ngẩng đầu nhìn thoáng qua, bước chân Lâm Duyên hơi hơi dừng lại: “Cổn nhãi con với Abyss? Bọn họ ở chỗ này làm gì?”

Cảnh Nguyên Châu nương theo tầm mắt của hắn nhìn lại: “Đồng phục của đội đối diện, hình như là người của chiến đội ZX.”

Từ góc độ này, có thể nhìn thấy hai đám người đang đứng ở giữa hành lang, hẳn là trong lúc vô ý gặp được.

Tuy rằng bọn họ rất muốn lý giải thành người quen gặp nhau, nhưng bầu không khí ở hiện trường, hiển nhiên mang theo cảm giác giương cung bạt kiếm.

Đúng lúc này, chỉ nghe một người bên trong chiến đội ZX cười nhẹ một tiếng: “Abyss? Thật trùng hợp, không nghĩ tới có thể gặp được cậu ở chỗ này. Nếu tôi nhớ không lầm, chúng ta đã không gặp mặt hai năm rồi nhỉ?”

Sắc mặt Thần Vũ Thâm trong nháy mắt trầm xuống đáy cốc.
« Chương TrướcChương Tiếp »