Chương 10: Muốn quà gặp mặt

EDIT: HẠ

Lâm Duyên đoán không sai, Gloy xác thật đã đến căn cứ GH sớm hơn bọn họ một bước.

Lạc Mặc vừa ra cửa đã gửi tin nhắn wechat thúc giục hắn trở về, nhưng khi đó hắn đang lái xe, cho nên không nhận được.

Thời điểm Lâm Duyên cùng Cảnh Nguyên Châu vừa đẩy cửa đại sảnh tiến vào đã thấy được một thiếu niên có chút câu nệ đứng ở bên cạnh sô pha.

Thiếu niên diện mạo trắng nõn thanh tú, bên tai đeo một cái khuyên như ẩn như hiện, mái tóc uốn xoăn nhuộm màu xám bạc, toát ra một loại phản nghịch không hợp với thần thái ngoan ngoãn của cậu ta.

Tầm mắt đầu tiên của Gloy dừng lại trên người Lâm Duyên một lát, thời điểm ánh mắt dừng trên người Cảnh Nguyên Châu, rốt cuộc rời không ra.

Sau một lúc lâu cậu mới lắp bắp nói: “Lâm tổng, Cảnh, Cảnh Thần.”

Tuy rằng cậu chưa thấy qua Lâm Duyên, nhưng trước đó Lạc Mặc đã nói cho cậu ông chủ đã đi đón Titans, cho nên không khó để đoán ra đối phương là người nào.

Lâm Duyên biết Lạc Mặc đã chạy đi tổng bộ Liên Minh, vì thế chào một tiếng, rất tự nhiên bắt đầu tiếp đãi hai người, mang theo bọn họ đi ký túc xá để chọn phòng.

So sánh mới thấy, hành lý của Gloy nhiều hơn Cảnh Nguyên Châu nhiều, rương to rương nhỏ, xếp vào thành một đống lớn.

Cảnh Nguyên Châu uyển chuyển nhẹ nhàng cầm hành lý của mình chuẩn bị lên lầu, quay đầu nhìn lướt qua: “Cần tôi giúp một tay không?”

Gloy hơi hơi sửng sốt, cuống quít đem hành lý giấu ra phía sau, gắt gao ngăn trở: “Không cần, tôi tự làm là được!”

Cảnh Nguyên Châu gật gật đầu, cũng không khách khí, xoay người lên lầu.

Lâm Duyên từ phía sau chậm rì rì đi tới, nhìn thoáng qua đống rương chồng chất, cũng khách sáo hỏi: “Cần hỗ trợ không?”

Ánh mắt Gloy lập tức sáng lên, cơ hồ không chút do dự mà nói: “Được, cảm ơn Lâm tổng!”

Ý cười hòa ái trong mắt Lâm Duyên hơi hơi cứng lại: “….” Thao?!

Sau khi sắp xếp hành lý xong, Cảnh Nguyên Châu đi ra hành lang, vừa lúc nhìn thấy hai người đang thở hồng hộc kéo rương lên lầu.

Nhìn thoáng qua sắc mặt âm trầm của Lâm Duyên, Cảnh Nguyên Châu cố nén cười tiến lên hỗ trợ.

Cảnh Nguyên Châu cuối cùng vẫn lựa chọn gian phòng đối diện gian của Lâm Duyên, cửa đối cửa, chỉ cách một cái hành lang.

Dù sao một người là đội trưởng, một người là huấn luyện viên, sau này nếu cần trao đổi cũng sẽ tiện hơn.

Gloy ở giữa rụt rè và dụ hoặc bồi hồi rất lâu, rốt cuộc vẫn không ngăn được dụ hoặc làm mụ mị đầu óc, đem hành lý của mình kéo đến phòng bên cạnh phòng Cảnh Nguyên Châu.

Lâm Duyên dựa vào tường hành lang chờ bọn họ sắp xếp lại phòng ốc, cũng không vội thúc giục, chờ hai người đi ra, hắn mới nâng mắt: “Thu thập xong rồi?”

Cảnh Nguyên Châu: “Ừ, dù sao cũng không có bao nhiêu đồ.”

Gloy bên cạnh trầm mặc không nói.

Thật ra cậu còn rất nhiều đồ cần phải sửa sang lại, nhưng hôm nay là ngày đầu tiên gặp mặt, cần phải đuổi kịp bước chân của Titans mới được!

Lâm Duyên cười như không cười nhìn thiếu niên có một mái đầu xám khói bắt mắt: “Vậy đi thôi, trước tiên đi ký hợp đồng.”

Đoàn người đi đến phòng họp.

Lâm Duyên lấy ra một tập hợp đồng dày trong túi văn kiện, đưa đến trước mặt hai người, nửa đùa nửa thật nói: “Bao gồm cả tư liệu về nền tảng phát sóng trực tiếp đều ở chỗ này, nhất định phải đọc rõ ràng rồi lại ký, đừng để sau này lại hối hận, nói tôi là ông chủ lòng dạ hiểm động hại hai người phí hoài thanh xuân.”

Hai người này một người vừa chuyển đội, một người là người chơi tự do, việc ký hợp đồng tuyển thủ cần bọn họ tự mình xem tự mình ký.

Phần hợp đồng của Cảnh Nguyên Châu, điều khoản cụ thể trước đó anh đã xem rồi, lúc này anh chỉ tùy tiện nhìn hai cái rồi đặt bút ký tên.

Quay đầu nhìn qua thấy Gloy đang bày ra vẻ mặt mờ mịt nhìn hợp đồng, khóe miệng anh cong lên vài phần: “Các điều khoản Lâm tổng đưa ra trong hợp đồng cực kỳ ưu đãi, yên tâm ký đi.”

Nghe Titans nói như vậy, Gloy cũng không có bất luận do dự nào, trực tiếp cầm bút ký xuống tên mình: Cố Lạc.

Lâm Duyên đối với việc hai tuyển thủ nhà mình ở chung hài hòa cực kỳ vừa lòng, hắn đem hợp đồng đặt vào túi văn kiện, sau đó thấy Gloy tựa hồ có chút thất thần, hắn thuận miệng hỏi thêm một câu: “Thế nào, có vấn đề gì sao?”

Gloy nhìn xung quanh, rốt cuộc hỏi ra nghi vấn trong lòng: “Lâm tổng, chị gái kim chủ hôm đó không tới sao?”

Đuôi lông mày Lâm Duyên hơi chọn: “Cậu nói xem?”

Cảnh Nguyên châu vốn ngồi bên cạnh lật xem tạp chí esport, nghe thấy lời này lập tức ngẩng đầu nhìn qua.

Gloy không phát hiện bầu không khí có hơi vi diệu, cậu chỉ cho rằng Lâm Duyên không biết cậu đang nói đến ai, lập tức giải thích nói: “Chính là chị gái đã tặng ngư lôi nước sâu trong phòng phát sóng trực tiếp của tôi, cũng nhờ cô ấy tôi mới có thể nhận thức được Cảnh Thần. Nhưng hôm nay tôi không thấy chị ấy trong căn cứ, chị ấy có việc nên không đến được sao?”

Nói tới đây, cậu tựa hồ cảm thấy có chút tiếc nuối: “Đợi khi nào có cơ hội gặp mặt, tôi muốn trực tiếp nói một câu cảm ơn với chị ấy.”

Dứt lời, chung quanh lâm vào một mảnh yên tĩnh.

Sau một lúc lâu, biểu tình của Lâm Duyên chết lặng mà “nga” một tiếng: “Tâm ý của cậu, đã thu được.”

Gloy mờ mịt chớp chớp mắt: “Hả?”

Cảnh Nguyên Châu ở bên cạnh nhịn không được cười ra tiếng: “Còn sững sờ ở đó làm gì, ‘chị gái’ của cậu không phải đã tiếp thu lòng biết ơn của cậu rồi sao?”

Gloy theo bản năng mà nhìn xung quanh một vòng, nhưng không tìm thấy thân ảnh người khác, sau đó, tầm mắt cậu ta lại từng chút từng chút dời trở về, xẹt qua Cảnh Nguyên Châu, dừng lại trên người Lâm Duyên, cẩn thận dò hỏi: “Lâm tổng, anh….”

Lâm Duyên cười lạnh một tiếng.

Sau khi hiểu được, Gloy mơ hồ cảm thấy có thứ gì đó đang rách nát.

Là âm thanh hình tượng sụp đổ.

Dưới tầm mắt chết lặng của thiếu niên, lâm Duyên cong cong khóe miệng, lộ ra một độ cong không hề có độ ấm: “Thế nào, tôi không xứng sử dụng ID kia, hay là tôi không đủ ôn nhu?”

Gloy hiển nhiên vẫn còn đang đắm chìm trong chấn động khi hình tượng chị gái nhỏ bị đánh vỡ, bị tầm mắt của Lâm Duyên đảo qua, hai má cậu lập tức nóng lên, theo bản năng duỗi tay bưng kín mặt: “Tôi…. Tôi không có ý này.”

Lâm Duyên không nhanh không chậm thu lại túi văn kiện, không chút để ý dời đề tài: “Được rồi, ngồi xuống trước đi. Lời cảm tạ này tôi đã thu được rồi, hôm nay là ngày đầu tiên cậu đến GH, tôi đã chuẩn bị một phần lễ gặp mặt, cậu đến đây xem đi.”

Gloy đang muốn tìm một cái lỗ để chui xuống, nghe lời này mặt càng đỏ lên: “Cảm ơn Lâm tổng.”

Lâm Duyên dùng notebook trong tay nhẹ nhàng gõ lên đầu cậu một cái, sửa đúng: “Về sau gọi tôi là huấn luyện viên Lâm.”

Gloy sửng sốt một chút: “Vâng, huấn luyện viên Lâm.”

Lâm Duyên lấy ra một cái điều khiển từ ngăn kéo bên cạnh, hắn đùa nghịch một lúc, hình ảnh trò chơi quen thuộc lập tức xuất hiện trên màn hình lớn.

Liếc mắt có thể nhận ra, bản đồ đối chiến đang sử dụng trong trận 5v5 này là bản đồ vực sâu hẻm núi.

Đợi đến khi thấy rõ ID trò chơi trên đỉnh đầu nhân vật, Gloy sửng sốt một chút.

Cậu hiển nhiên cũng không nghĩ tới, cái Lâm Duyên gọi là lễ gặp mặt, cư nhiên là video phục bàn trận thi đấu xếp hạng của cậu.

Theo thời gian trôi qua, một âm thanh lười biếng lại quen thuộc truyền đến: “Vừa bắt đầu ván đấu, vào lúc 1 phút 22 giây, chọn vị trí đứng không đúng, dẫn đến khoảng cách giữa hai kỹ năng không đủ, không thể nhanh chóng last hit* một con lính. Nếu không có sai lầm này, ở thời điểm 1 phút 45 giây trước khi đánh dã đối phương tới gank ở đường giữa, cậu đã có thể xử lý con cua ngang sông, không đến mức bởi vì một kỹ năng chưa kịp hồi chiêu, để mất cơ hội tiêu diệt đường giữa của đối phương, để hắn đào thoát.”

*last hit: Đòn đánh cuối cùng kết liễu lính hoặc tướng địch.

Lâm Duyên đã tìm một cái ghế dựa ngồi xuống, sau đó không nhanh không chậm bổ sung một câu: “Nếu người đang đối chiến là Titans, hắn tuyệt đối sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp này.”

Cảnh Nguyên Châu quay đầu lại, thần sắc không rõ nhìn thoáng qua.

Phục bàn vẫn đang tiếp tục.

“Trận đoàn chiến xảy ra lúc 7 phút, mở giao tranh quá sớm, khiến đường giữa đối thủ cảnh giác lui lại phía sau, không thể đoàn diệt đối phương.”

Lâm Duyên: “Nếu là Titans, tuyệt đối không mắc phải sai lầm cấp thấp này.”

“9 phút 2 giây…..”

Lâm Duyên: “Nếu là Titans, tuyệt đối không xuất hiện sai lầm cấp thấp như vậy.”

“10 phút 23 giây…”

Lâm Duyên: “Nếu là Titans, tuyệt đối không xuất hiện sai lầm cấp thấp như vậy.”

Thời gian từng phút từng giây trôi qua.

Thực tế hôm đó bọn họ chỉ đánh đôi năm sáu trận, nhưng trải qua chỉ ra và phân tích các lỗi sai, trận phục bàn này đã kéo dài hai tiếng đồng hồ.

Có thể nói, cơ hồ đã đem toàn bộ những lỗi sai lớn nhỏ của Gloy trong trận đấu hôm đó đều bày ra.

Đây cũng chỉ là giải thích các chi tiết đã được ghi chú trong video.

Thời điểm Lâm Duyên biên tập video đã tiêu tốn hết bao nhiêu thời gian cùng tinh lực cũng có thể nghĩ.

Thân là đội trưởng cũ của chiến đội BK, Cảnh Nguyên Châu đương nhiên biết thông thường, các chiến đội chuyên nghiệp sẽ dạy dỗ người mới một khóa, nhưng anh không nghĩ tới, vì để dạy dỗ người mới, Lâm Duyên lại liều mạng như vậy.

Chiều hôm đó thời điểm hai người đánh đôi anh cũng ở bên cạnh, toàn bộ hành trình, thao tác của Gloy đều đáng giá thưởng thức, tất cả các trận đều thắng, hơn nữa mỗi trận MVP đều là Gloy, cho dù là tuyển thủ chuyên nghiệp cũng chưa chắc có thể đảm bảo sẽ phát huy ổn định khi đánh với người qua đường như vậy.

Nhưng Lâm Duyên lại có thể mạnh mẽ nhìn ra gần trăm lỗ hổng thao tác trong một trận đấu cơ hồ có thể coi là hoàn mỹ như vậy.

Bình quân mỗi trận có hơn 20 sai lầm, trên cơ bản đã phê phán biểu hiện của Gloy đến không đáng một đồng.

Càng đừng nói sau mỗi lần chỉ ra sai lầm, hắn còn lợi dụng việc Gloy sùng bái Titans mà cho cậu thêm một kích.

Tuy rằng có yếu tố quan báo tư thù, nhưng bị phê phán trắng ra ngay trước mặt Cảnh Nguyên Châu như vậy, nếu năng lực thừa nhận của Gloy yếu ớt một chút, có lẽ đã trực tiếp tự bế tại chỗ rồi.

Nhưng so với những thứ này, càng làm cho Cảnh Nguyên Châu để ý chính là —— trong video này, có rất nhiều chi tiết nếu Lâm Duyên không chỉ ra, ngay cả anh cũng không chú ý tới.

Ánh mắt người này, xảo quyệt đến đáng sợ.

Nếu là Titans, tuyệt đối sẽ không xuất hiện sai lầm cấp thấp như vậy? Lời này cũng chưa chắc.

Mỗi lần thấy chi tiết sai lầm của mình xuất hiện trong video phục bàn, đầu gloy không tránh khỏi càng chôn càng thấp, mà Lâm Duyên ngồi bên cạnh tựa hồ có chút mệt mỏi, thật sâu mà ngáp một cái.

Cuối cùng video cũng kết thúc, toàn bộ màn hình đều tối đen.

Phòng hội nghị lâm vào một mảnh yên tĩnh.

Lâm Duyên hoạt động gân cốt một chút, từ trên ghế đứng lên, đi qua lấy lại USB, vẻ mặt đạm nhiên đưa đến trước mặt Gloy: “Phần lễ vật này đã tiêu tốn không ít tâm tư của tôi, nhớ phải trân trọng cho tốt.”

Trái tim pha lê của Gloy đã vỡ đầy đất, cậu run run đầu ngón tay, duỗi tay nhận lấy: “…. Cảm ơn huấn luyện viên.”

Lâm Duyên lộ ra một nụ cười vừa lòng: “Tôi biết cậu sẽ thích.”

Nói xong, lại nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Gloy, ngữ điệu vô cùng ôn nhu dễ thân: “Thừa dịp hiện tại còn chưa chính thức huấn luyện, có thời gian rảnh nhớ xem nhiều vài lần.”

Lưng Gloy theo bản năng chấn động, mái đầu xám khói tựa hồ càng thêm tang thương: “Tôi… sẽ.”

Nhìn thiếu niên mơ màng hồ đồ rời đi, khóe miệng Lâm Duyên cong thêm mấy phần, thời điểm xoay người, mới phát hiện người đang ngồi cách đó không xa đang nhìn chằm chằm hắn.

Hắn hơi hơi sửng sốt: “Làm sao vậy?”

Cảnh Nguyên Châu dựa lưng vào ghế, nghiêng mắt nhìn chằm chằm hắn, thanh âm bình tĩnh lại đạm nhiên: “Nếu tôi nhớ không lầm, hôm nay hình như là ngày đầu tiên tôi chính thức gia nhập GH đúng không, huấn luyện viên Lâm?”

Lâm Duyên : “…..”

Người đàn ông này, chỉ thiếu không trực tiếp đem bốn chữ “Muốn quà gặp mặt” viết trên mặt.