Chương 8 (2)
Mấy phút sau, y tiến vào nhà thờ bên cạnh khu kiến trúc chính của Kỵ sĩ đoàn, ô cửa kẻ hình đơn thuần vuông góc theo phong cách Gothic thời kỳ cuối, bốn phía trên tường đều có kính màu tinh xảo, hình vẽ mỹ lệ miêu tả sự tích tông đồ cùng tình tiết thánh kinh, ánh sáng nhu hòa xuyên vào kính bảy màu, làm tường gạch đơn điệu có sắc thái cầu vồng.
Bên trong không một bóng người, y ngồi một góc bên dãy ghế cuối cùng, nhìn lên mái vòm hình quạt, chờ tâm tình bình lặng lại, y lại cúi đầu, lấy ra đồng hồ bỏ túi quý báu, chăm chú nhìn dung nhan phai màu kia.
Từ lần đầu tiên gặp gỡ bức hình này năm năm trước, tình yêu bắt đầu lấy hình thái chủ nghĩa thần bí vây lấy y, như tất cả hiện tượng chung của tôn giáo, mượn cầu nguyện, mượn suy ngẫm, mượn đơn độc, mượn mọi cách, linh hồn y cùng người trong hình hợp làm một.
Yêu là trải nghiệm thần bí không người ngoài nào có thể tham gia, yêu chính là một chuyện như vậy, không cần biết đối phương có đáp lại hay không, y tìm ra đối tượng quyết định phải cả đời quỳ lễ cùng ca ngợi, dù Chúa trời từng nói, không thể vì bản thân đắp nặn tượng thần, cũng không thể thờ phụng hầu hạ nó.
"Tôi biết tôi có tội, ngay từ đầu đã biết."
Tội lỗi ngọt ngào, được hái xuống từ cái cây trong Vườn Địa Đàng kia, ngọt như táo đỏ.
"... Tôi không biết mình sinh ra trên đời rốt cuộc là do ai quyết định, chỉ biết bất kể có nguyện ý hay không, tất cả mọi người đều bị trói buộc trong dòng sông thời gian này, nước chảy bèo trôi, đi theo ý định kẻ khác."
Lại hôn ảnh chụp, nhắm mắt, tưởng tượng đó là một cái ôm, cái ôm gửi vào toàn bộ tình cảm.
"Cho đến khi em xuất hiện, tôi giác ngộ ra, cuối cùng tôi sẽ có một ngày chết vì em, sau đó, tôi sẽ sống trong sinh mệnh của em." Mỉm cười. "Em vứt tôi không được!" Vì y là người sùng bái lãng mạn cuồng nhiệt.
Lúc này, kim đồng hồ trên đồng hồ bỏ túi hình thành góc độ y dự tính phải xuất phát, y đứng dậy muốn rời khỏi nhà thờ, hai vị chấp sự trẻ tuổi từ một cửa bên hông khác tiến vào, vừa đi vừa nhỏ giọng nói chuyện, không chú ý tới Gerald bên này.
"..... Tôi không nhìn nhầm, hẳn là toàn bộ bốn vị kỵ sĩ nhận nhiệm vụ tứ phương đều xuất hiện ở một cây số ngoài thị trấn..."
Gì? Gerald nghe thấy chuyện kỳ quái, tự nhiên lắng tai nghe.
Chấp sự khác giễu cợt. "Cậu chắc chắn nhìn nhầm, trừ khi có sự kiện khẩn cấp hay vào ngày lễ lớn, bảy vị kỵ sĩ mới có thể đồng thời hội tụ ở Kỵ sĩ đoàn... Lễ Giáng Sinh còn nửa tháng nữa!"
Gerald đi đến phía trước họ, trực tiếp hỏi. "Thấy bốn vị kỵ sĩ khác lúc nào?"
"A, Kỵ sĩ Bầu trời." Các chấp sự nhìn thấy y, lập tức cung kính hành lễ, chấp sự thứ nhất trả lời. "Một tiếng trước tôi đến thăm khu dân cư, thấy hẳn là bốn vị kỵ sĩ đóng quân ở nước ngoài chờ ở ven đường..."
"Con đường nào?"
"Hướng về phía tây, sát hướng đường cao tốc số bốn."
Gerald biết việc này rất bất thường, như nghi vấn của các chấp sự, nếu có việc lớn thế nào cũng phải khẩn cấp triệu tập Thần ngự Kỵ sĩ khu khác trở về, cũng là Thần ngự Kỵ sĩ, mình sao có thể không biết, tại sao lại giấu mình?
Đột ngột nhớ tới lời nói kỳ quái của Quân đoàn trưởng Giles Seeley hôm qua: Cần phải cẩn thận để ý! Kế hoạch lần này mặc dù bất đồng với lúc đầu, lại là cơ hội tốt Chúa ban cho chúng ta, chắc chắn có thể làm các huyết tộc kiêu ngạo thiệt hại nặng, đuổi chúng ra khỏi Luân Đôn.
Cái gì gọi là kế hoạch bất đồng với ban đầu? Rồi thế nào làm các huyết tộc kiêu ngạo thiệt hại nặng?
Gerald nhất thời suy nghĩ hỗn loạn, y trầm tư ngồi trở lại ghế dựa, hai chấp sự thấy y vẻ mặt nghiêm túc, cũng không dám cãi vã quấy nhiễu, im lặng rời khỏi nhà thờ.
Gerald lại nghĩ tới chuyện tinh linh bảo hộ đã đề cập trong phòng hồ sơ tối mật, tinh linh nói Martina từ mấy ngày trước cầm thư viết tay của Victor đi kiểm tra hồ sơ gia tộc Telsen, còn đặc biệt có hứng thú với thánh giá của Myron...
Nếu họ sớm đã biết huyết tộc tóc bạc bắt được chính là Jean Telsen bảy mươi lăm năm trước, cũng chính là Myron năm năm trước...
Trên lưng ứa ra mồ hôi lạnh.
Một khi bắt được trọng điểm, rất nhiều chuyện kỳ quái đều có thể giải đáp. Chẳng hạn như, vô duyên vô cớ muốn mình đến trung tâm điều trị kiểm tra thân thể, mục đích chính là muốn để mình phát hiện Myron bị bắt, họ chắc chắn suy đoán từ quan hệ không bình thường của mình và Myron, cho nên muốn mượn cái này để mình mật báo cho gia tộc Telsen.
Suy luận đến đây lại cảm thấy kỳ quái, thể chất khác thường như Myron là cái Trung tâm nghiên cứu Alpha cần, nếu làm gia tộc Telsen biết được tuyến đường vận chuyển, họ chắc chắn trăm phương nghìn kế cứu người về, tại sao Victor làm thế?
—— lại là cơ hội tốt Chúa ban cho chúng ta, chắc chắn có thể làm các huyết tộc kiêu ngạo thiệt hại nặng, đuổi chúng ra khỏi Luân Đôn.
Gerald chợt cười.
"... Thì ra là thế, thưa thầy."
Hóa ra là muốn lấy người yêu dấu của y làm mồi, dụ dỗ các chủ nhân gia tộc Telsen đi cứu viện, đến lúc đó lấy lý do huyết tộc chủ động tấn công Thần ngự Kỵ sĩ, hạn chế tự do của huyết tộc, lại áp chế nhuệ khí huyết tộc.
Đây cũng là lý do cần tập trung tất cả Thần ngự Kỵ sĩ ngoại trừ mình, vì chỉ dựa vào hai người Martina và Kyle, không nhất định có thể thuận lợi đồng thời bắt giữ đám người Kelly, mà Thần ngự Kỵ sĩ phân tán khắp thế giới, không thể trong vòng một ngày đến Luân Đôn toàn bộ, cho nên hành động mới kéo dài tới hôm nay.
Dù là như vậy, nội tâm Gerald vẫn tầng tầng nghi vấn, nếu thân phận Myron sớm đã bị vạch trần, tại sao Victor cùng Martina không tố giác mình, ngược lại liên thủ diễn xuất một vở kịch khó hiểu?
"Thầy à, em không biết làm sao thầy phát giác anh ta không chết, nhưng thầy vẫn tính sót một việc." Gerald thả đồng hồ vào lại trong túi. "Em sớm đã tính hôm nay phải giúp đỡ gia tộc Telsen đi cứu người, em cũng sớm đã quyết định, hôm nay chính là ngày lành để tử vì đạo."
Vỗ vỗ chỗ tim mình, y lại thành kính nói. "Aphrodite sẽ phù hộ em mọi thứ thuận lợi, bởi vì em yêu người đó!"
Y lại thay đổi tín ngưỡng vốn có cũng là chuyện rất bình thường, các tông đồ trong kính màu cũng không xinh đẹp bằng nữ thần tình yêu sinh ra trên biển Aegean.
Trên đường từ Luân Đôn đến Bays, Kyle lái xe qua từng thị trấn, cảnh sắc nông thôn đơn điệu nhàm chán cơ bản giống như các nơi khác của Anh quốc, cừu bò tự do chăn thả trên thảo nguyên, thỉnh thoảng sẽ có mấy chiếc xe buýt tham quan chạy qua bên cạnh, đều là du khách muốn đến Bays và vòng đá Stonehenge gần đó.
Một chiếc xe vận tải lớn đột ngột chạy nhanh qua bên cạnh họ, tốc độ xe vượt quá vận tốc cao nhất luật giao thông quy định.
"Xảy ra tình huống!" Kyle nói với Martina phía sau.
Mới nói xong, xe vận tải đột ngột xoay ngang chắn chính giữa đường, bánh xe lúc rẽ gấp cạo ra tạp âm chói tai cùng bụi xám, quấy nhiễu đám cừu gần đó, mà hai chiếc xe của bọn Kyle phía sau cũng khẩn cấp phanh lại, tránh va chạm.
Cửa thùng xe vận tải đột nhiên mở ra, mười mấy người bịt mặt cầm súng tự động MP5 nhảy xuống, không phân trần liền bắn phá hai chiếc xe van, trong tiếng súng pháo cùng thủy tinh vỡ vụn kịch liệt, lốp xe cùng thép tấm đều bị đánh thành tổ ong, lại khéo léo tránh được bộ phận thùng xe sau của chiếc xe van thứ nhất.
Kyle, Martina và người trên một chiếc xe van khác nhanh chóng nhảy xuống xe, không chút sợ hãi đối mặt côn đồ khủng bố súng ống hiện đại, họ rút thánh kiếm sau lưng ra cùng hét lớn.
"Phụng ân điển cùng lòng cảm thương của Chúa ta, Thần ngự Kỵ sĩ mang ý chỉ người đến mặt đất!"
Sáu người gấp gáp hướng về phía trước, côn đồ cướp xe chỉa họng súng bắn về phía họ, nhưng động tác Thần ngự Kỵ sĩ lại nhanh hơn, thánh kiếm được thiên sứ chúc thánh có độ cứng dẻo đặc thù, cũng có thể chắn đạn kim loại, họ lật trở kiếm, đạn va chạm thân kiếm chấn ra từng đợt sương khói, đạn biến dạng toàn bộ rơi xuống đất.
Trên xe vận tải lại xuống hai người, thân hình cao và tao nhã bọc trong áo choàng dài chống gió, nón liền áo che lấp màu tóc, đúng là Blake cùng Kelly trong anh em Telsen, họ dù phải giả dạng thành kẻ cướp xe, cũng vẫn tương đối chú ý quần áo, giấu không được xa hoa che đậy.
Kelly chú ý tới sáu người phía địch đều mặc đồng phục đặc thù của Thần ngự Kỵ sĩ, không khỏi ưu mày. "Lúc kỵ sĩ heo đi ra, chúng ta rõ ràng xác nhận năm người xe phía sau là kỵ sĩ thực tập, sao lại biến thành Thần ngự Kỵ sĩ? Heo Bầu trời lừa chúng ta?"
"Bất kể thế nào, trước xác nhận Myron có trên xe hay không!" Blake nói xong, lấy tốc độ quỷ mị xông lên trước.
Các Thần ngự Kỵ sĩ nhảy qua, trường kiếm vung lên, mấy cây súng tự động đều bị cắt thành hai đoạn, động tác họ không ngừng, sau khi phá hủy vũ khí gϊếŧ người lại khua trường kiếm về, vài huyết tộc rút đi không kịp, ngực bị mũi kiếm đâm thủng, vừa mới nức nở rêи ɾỉ, thân thể cũng nháy mắt phân giải thành mấy ngàn mấy triệu hạt bụi, trở về với không khí.
"Quả thật là Vampire!" Kyle la lớn với đồng đội, cũng là một loại tuyên chiến với kẻ địch. "Hôm nay là các ngươi chủ động khıêυ khí©h, muốn chúng ta vào chỗ chết, chúng ta liền không khách khí diệt cỏ tận gốc!"
Tiếng súng lại vang lên, sát qua vành tai Kyle, đốt tóc Kyle cháy sém, là Blake lấy súng lục bắn. Huyết tộc không trải qua huấn luyện thân thể khắc nghiệt như các kỵ sĩ, phương diện quyền thuật không phải đối thủ của kỵ sĩ, cho nên họ từ rất sớm đã học sử dụng vũ khí nhân loại phát minh, chẳng hạn như súng, lấy thuật bắn súng bù đắp khiếm khuyết kỹ thuật cơ thể.
Các huyết tộc khác tuy súng tự động trong tay đều bị chém đứt, nhưng đã dùng súng lục mang theo, sau khi Blake – một trong các chủ nhân gia nhập, tinh thần phấn khởi, kéo ra khoảng cách với kỵ sĩ, lấy đạn liên tục bắn họ.
Kelly đánh hơi thấy nơi này không ổn, lấy bộ đàm liên lạc với Ryan trốn gần đó.
"Nơi này có sáu con heo kỵ sĩ, Ryan, anh lập tức đến trợ giúp!"
Ryan lập tức hành động, bỏ lại hai huyết tộc và Appleton trông coi chiếc xe dùng để rút lui, bản thân thì dẫn mười mấy người khác cầm súng tự động đến hiện trường, Kelly cũng gia nhập chiến cuộc tiếp theo.
Tuy nói mỗi Thần ngự Kỵ sĩ có thể một chắn một trăm, nhưng huyết tộc nhiều hơn mấy lần, hơn nữa động tác mỗi người như hồn ma cũng không phải dễ đối phó. Ba anh em Telsen lại là người xuất sắc trong huyết tộc, thân phận đã bại lộ, cũng không khách khí, toàn bộ đều bày ra tướng mạo sẵn có của Vampire.
Bản tính tàn sát làm bọn họ lúc chiến đấu càng có thể phát huy sức mạnh giống như Chiến binh Cuồng loạn, không quan tâm an nguy bản thân, chỉ muốn dồn đối phương vào chỗ chết. Đây có thể làm người công kích phát huy sức mạnh hơn một trăm phần trăm, khiến kẻ địch đỡ trái hở phải.
Tiếng súng kiếm cùng xuất hiện làm vùng quê yên tĩnh tung lên khói lửa, may mà nơi đây hẻo lánh, nên chưa kinh động đến cơ quan chấp pháp nhân loại, bất quá ba anh em Telsen đều biết huyết tộc chống chịu không được bao lâu nữa, người bị thương cũng càng ngày càng nhiều, Thần ngự Kỵ sĩ từng đánh trăm trận sẽ nhanh chóng gϊếŧ sạch kẻ yếu, đến lúc đó tập trung đối phó họ, ai cũng trốn không thoát.
Kelly thừa dịp hỗn chiến, càng lúc càng tiếp cận chiếc xe để quan tài, Blake cùng Ryan cũng mười phần ăn ý yểm trợ, y từ sau thùng xe chui vào, đang muốn phá hỏng quan tài, tay chạm một cái, điện quang màu lam lập tức quấn lên tay y, y la to một tiếng từ trên xe ngã xuống, lăn trên đất co giật.
"Sao thế?" Blake cùng Ryan đồng thanh kinh ngạc hỏi.
Martina đang chiến đấu kịch liệt cùng Ryan lạnh lùng đáp. "Pháp thuật phòng ngự chuyên khắc chế ma quỷ đê tiện, muốn cứu người, phải có giác ngộ chết."
"Ta gϊếŧ đám heo các ngươi, dùng xương cốt các ngươi làm búa, chắc chắn có thể phá quan tài!" Ryan gầm lên, lại nặng nề lâm vào chiến đấu giằng co kịch liệt.
Kelly chờ đau đớn trên tay giảm bớt, cầm lấy máy bộ đàm, đây chính là lúc triệu hồi phù thủy đen đi theo.
"Appleton, mở quan tài giúp tôi!"
Appleton từ trong rừng cây xuất hiện, lấy tốc độ cực nhanh tiếp cận chỗ hỗn chiến, Ryan thấy gã một món vũ khí phòng thân trong tay cũng không có, trong đầu thầm mắng phù thủy này trước, sau đó ngăn cản kỵ sĩ trước mặt, rút dao găm trên đai lưng mình ném cho gã.
"Đi giúp Kelly!"
Appleton tiếp nhận, nhanh chóng đến bên cạnh Kelly muốn nâng y dậy, người nọ chống thân đứng lên, đột nhiên, bị Appleton từ sau đầu chế ngự, dao găm của Ryan lại đặt trên cổ.
"Kelly Telsen, ngươi yên tâm, ta sẽ một đao khiến ngươi chết thoải mái ——"
Biến cố đột ngột làm Kelly nhất thời không biết gì, nhưng dao cắt vào trong cổ, đau đớn máu thịt phân tách làm y nhanh chóng bình tĩnh, hai anh y lại bởi vậy mà kinh hãi quá mức.
"Appleton, ngươi phản bội bọn ta!"
Appleton không nói gì, huyết tộc bởi vậy lại bị chấn động, các Thần ngự Kỵ sĩ trong nháy mắt lại gϊếŧ thêm mấy người, kết quả địch thủ càng ít, có nghĩa là các kỵ sĩ dần chiếm thế thượng phong. Tức khắc, Blake và Ryan phải một người nghênh chiến hai kỵ sĩ, hai kỵ sĩ khác đối phó những người còn lại đã là dư dả.
"Tại sao làm như thế?" Kelly bình tĩnh hỏi người phía sau.
"Vì hòa bình thế giới, vì để quốc gia của Chúa đến trước thời hạn." Appleton đáp, từ đáy lòng tin tưởng như thế, chỉ cần ma quỷ trên thế giới biến mất, thiên đường sẽ hạ xuống mặt đất.
Kelly thầm mắng mình hồ đồ, nhưng cũng vô dụng, Thần ngự Kỵ sĩ liên hợp Appleton bày ra bẫy sập, y dẫn theo các anh ngu ngốc nhảy vào.
Người khởi xướng chỉ sợ là Gerald Winter, y quỷ tha ma bắt tin kẻ đó thật sự nguyện ý vì Myron mà đào tim moi phổi!
"Appleton, ta chỉ hỏi ngươi một câu cuối cùng: em trai ta có trong đó không?" Y nhìn quan tài trong xe, hỏi.
"Hắn ở đó! Máu hắn quý giá hơn các ngươi, Alpha sẽ đối xử tử tế với hắn!"
Kelly yên tâm, y quyết định phải chủ động làm lưỡi dao chặt đứt cổ mình, kết thúc sinh mệnh bản thân, vì muốn gϊếŧ chết Vampire, ngoại trừ đâm thủng tim ra, đầu thân hoàn toàn phân cách cũng là một phương pháp. Phải chết, cũng phải chết có tôn nghiêm, Blake cùng Ryan chặt đứt lo lắng với y, chắc chắn có thể nghĩ cách chạy thoát, ngày sau báo thù cho mình.
Dùng hết toàn lực nghiêng thân về phía trước, cảm thấy lưỡi dao lại sâu thêm mấy phần, Appleton đột ngột nhận thấy được ý đồ của y, hừ một tiếng thu hồi lưỡi dao, xoay người đẩy ngã, nhào lên, một tay áp chế người, tay kia giơ dao lên muốn đâm thủng tim người dưới thân, làm y cũng trở thành cát bụi.
Từ dưới nhìn lên mũi dao nhọn, sắc mặt Kelly trắng như tượng thạch cao trong phòng học mỹ thuật, khóe miệng lại kéo ra một nụ cười khıêυ khí©h. "Đều là chết thôi, để ta chủ động cắt cổ cùng ngươi đâm thủng tim ta, có gì bất đồng?"
Sắc mặt Appleton lãnh khốc, không trả lời vấn đề này, tay lại giơ cao một chút, điểm cao nhất mũi dao treo trên tay có thể đạt được, phảng phất như làm thế càng có thể dứt khoát hạ một đao đâm thủng tim Kelly, nhưng, tiêu điểm mắt Appleton lại không kiềm được từ chỗ tim người dưới thân chuyển đến gương mặt tinh xảo không tỳ vết.
Đồng tử xanh lục ẩn chứa độc tính cơ hồ đóng đinh ý chí gã, mà gã rõ ràng biết, chỉ cần thả tay hạ xuống, ma quỷ tà ác sẽ tan thành mây khói.
Tay vẫn giơ lên cao, hung khí chậm chạp chưa xuống ——
Cách đó không xa truyền đến tiếng brừm brừm, nghe ra là tiếng bô xe máy, âm thanh kia càng lúc càng gần, không chút cố kỵ xông vào nơi hỗn chiến.
"Chú ý!" Appleton hô to.
Vừa mới hô xong, một chiếc Harley-Davidson phân khối lớn đã đến, kỵ sĩ trên xe một thân áo da đen, giày ống cao bồi dài và kính râm, trang phục dân lái xe Harley-Davidson tiêu chuẩn, hình tay dài cong lái xe, động cơ kiêu ngạo vang rung trời, y nhấn chân ga hết mức, tốc độ càng lúc càng nhanh ——
Martina quyết định thật nhanh, từ bỏ Ryan chém tới kỵ sĩ, kỵ sĩ không chút né tránh, từ sau lưng rút trường kiếm ra, tựa như kỵ sĩ cổ đại đối chiến trên ngựa, hai thanh kiếm cùng bổ vào nhau phát ra hoa lửa, Martina không địch lại xung lực xe máy, ngã ra phía sau, Bích vân kiếm rời tay bay ra.
Tốc độ xe chưa giảm, kỵ sĩ lại từ trên xe nhảy ra, mà hướng xe lao tới lại là chiếc xe van thứ hai, cũng không biết xe máy có bị kỵ sĩ động tay động chân gì không, ầm một tiếng, va chạm cực đại như sấm gầm vang lên bầu trời sáng sủa, ngọn lửa bốc tận mây xanh, nhiệt khí từ vụ nổ sinh ra xung chấn cực đại, Appleton gần đó đứng không vững lảo đảo một cái.
Kelly phát hiện tận dụng thời cơ, móng vuốt còn sắc bén hơn dao đột nhiên hướng lên trên, đâm vào cổ tay kẻ phản bội, người nọ ăn đau, tay lập tức lỏng lại, Vampire thừa cơ đẩy đối phương ra, Appleton còn muốn bắt người trở lại, kỵ sĩ cách đó không xa tháo nón bảo hiểm trên đầu xuống, ném vào Appleton.
Appleton chặn lại, vừa kinh ngạc vừa tức giận, mắng chửi. "Gerald, cậu!"
Kỵ sĩ đúng là Gerald, y lại không biết Appleton, kinh ngạc, người mặt mày đầy râu này là ai? Thấy đối phương xoay người nhặt Bích vân kiếm lên, nhảy đến hướng mình, kiếm trong tay vung lên một góc độ quỷ dị trên không trung, nhắm thẳng mặt Gerald bổ tới.
Kiểu giơ kiếm quen thuộc, Gerald sửng sốt, né qua bên cạnh, hô. "Thầy? Là thầy!"
Kiếm Appleton không bổ trúng người, lưỡi kiếm chém xuống đất, lại là một trận khói bụi tung lên. Hắn rút kiếm về, biết bộ mặt thật đã bị xuyên thấu, thẳng thắn kéo râu xám đen hỗn tạp trên mặt xuống, người đàn ông dung mạo khôn khéo dũng mãnh hiện rõ dưới khói bụi, thân thể lại dùng lực căng, một tầng vật chất như sáp ong vỡ thành từng mảnh bong tróc, lộ ra da thịt màu đồng cổ.
Là một người hoàn toàn bất đồng với Appleton, là Kỵ sĩ tổng quản của Kỵ sĩ đoàn Victor Sayles.
"Tôi cho rằng cậu sẽ không đến, cậu vẫn đến... Tại sao?" Hắn chằm chằm nhìn học trò cưng.
"Thầy tính sót quá nhiều!"
Tính sót, y không chỉ hy vọng người yêu có thể được bình an cứu về, cũng hy vọng đồng đội sẽ không bởi vậy mà bị huyết tộc gây thương tích, dù y phản bội tín ngưỡng ban đầu, nguyện ý hy sinh bản thân vì tình yêu, nhưng cũng không muốn lôi những người khác chôn cùng.
Kelly cũng bị chấn động vì thân phận thật của Appleton, y thoát khỏi phạm vi bắt giữ của Victor, căn cứ cuộc đối thoại của hai người kia, xác nhận Gerald đứng phía mình, lập tức hô to. "Cứu Myron trước!"
Chỉ cần thả Myron ra, sức chiến đấu bên ta lập tức có thể tăng cường, dù Myron không chiến đấu được, khiêng người cũng dễ chạy hơn khiêng quan tài.
Gerald hiểu ý, kéo quan tài từ xe ra, đang muốn mở quan tài, Martina kêu to ngăn cản.
"Gerald, đừng! Anh còn cơ hội quay về Kỵ sĩ đoàn! Tôi sẽ giúp anh, chúng tôi sẽ giúp anh che giấu, không cho giáo đoàn chỉ trích!"
Không còn kịp rồi, Gerald nghĩ, đặt hết tâm tư phía trên quan tài.
Quan tài tuy có cấm chú khắc ma, với y lại hoàn toàn vô dụng, đẩy nắp quan tài ra, Martina vẫn chưa từ bỏ ý định cảnh báo, tiếng nói thật sự thê lương.
"Không được! Không thể mở ra, hắn ——"
Ánh sáng sáng ngời xuyên thấu mi mắt mỏng như giấy, kích động võng mạc, người trong quan tài bởi vậy mở to mắt.
"Người yêu dấu..." Gerald dịu dàng gọi nhẹ.
Nhìn thấy người gọi, Myron đột ngột thẳng tắp ngồi dậy, màu mực tức khắc nhiễm lên hai mắt, răng nanh cùng đầu ngón tay cũng bỗng chốc dài ra, hình thể thiên sứ thoáng cái hóa thành hình thái ma quỷ.
Đau đớn, chỗ tim Gerald.
Y cúi đầu, thấy móng tay dài nhọn như vuốt quỷ đâm vào l*иg ngực, ở ngay thời khắc vui mừng thấy người yêu không việc gì, cho nên y mất cảnh giác nhất.
Myron mặt không chút biểu tình, u tối trong mắt nhanh chóng tán đi, đồng thời con ngươi hồi phục xanh trong, hắn cũng phát hiện hành động của mình, kinh ngạc, lập tức thu hồi tay, máu tươi từ mấy điểm vết thương nhỏ phun ra tung toé, nhiễm lên ngón tay trắng nõn cùng tóc màu bạc của hắn.
"Tôi ——" Hoảng loạn bất lực toàn bộ viết lên khuôn mặt yếu ớt, hắn không biết tại sao lại vô thức làm ra chuyện này.
Gerald mỉm cười, quay đầu lại, phát hiện mọi người đình chỉ hỗn chiến vì bất ngờ.
Y hỏi Victor. "Đây là chiêu thầy sắp xếp?"
Victor hờ hững, vẻ mặt khẳng định mọi thứ.
Gerald xoay người, nhìn Myron vẫn chưa rõ tình hình, thấp giọng thì thầm, nói ra lời yêu thương hẳn là cuối cùng trong đời y.
".... Đừng yêu người khác nữa!" Mỉm cười. "Đừng để tôi ở địa ngục rồi, còn phải chịu ghen tị tra tấn!"
"Cậu ——"
Myron muốn hỏi y rốt cuộc chuyện gì xảy ra, nhưng người đã bị Gerald kéo khỏi quan tài ném về phía Kelly. Kelly vững vàng tiếp được, thét to bảo huyết tộc còn lại rút lui, toàn thể lấy tốc độ nhanh nhất tháo chạy tới xe tải.
Victor không muốn mất cơ hội gϊếŧ ba anh em Telsen, nhấc tay muốn các kỵ sĩ khác truy đuổi, Gerald giơ kiếm chắn chính giữa đường, máu tươi trước ngực cuồn cuộn chảy ra.
Các kỵ sĩ nghi vấn khó xử, tình nghĩa mấy chục năm qua cũng không phải giả, nhưng thái độ của Gerald chính là tuyên bố: muốn truy đuổi người, giẫm lên xác y qua.
Victor đến trước mặt y, lạnh lùng nói. "Để bù đắp sai lầm cậu phạm, tôi khổ tâm sắp xếp tất cả những thứ này, hiện tại tránh ra, cậu còn cơ hội trở về đường ngay nẻo chính, cậu vẫn là học trò tốt nhất của tôi!"
"Phiền thầy có lòng, đáng tiếc, em phải phụ lòng tốt của thầy một phen."
"U mê không tỉnh ngộ sẽ chỉ làm cậu đi đến tử lộ!"
"Em biết!"
"Vậy đừng trách chúng tôi. Gerald, dù cậu từng là một phần tử của kỵ sĩ, chúng tôi cũng sẽ không hạ thủ lưu tình!"
Victor nói xong liền dẫn đầu tấn công tới, các kỵ sĩ khác thấy thế cũng chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh cấp trên, toàn lực ứng phó.
Gerald cầm kiếm chuẩn bị chiến đấu, khi Bích vân kiếm chém ngang đến, y lại đột ngột buông tay, toàn ngực mở rộng ra, lại muốn mặc thánh kiếm chém gϊếŧ.
Y đến, chỉ để chịu chết.
Tình yêu vẫn chưa làm y mù quáng, kiếm của y không phải để đâm thủng thân thể đồng đội, lúc tình yêu cùng tình nghĩa anh em mâu thuẫn, y liền đứng chính giữa góc khốc liệt nhất làm tấm đệm, mặc bản thân vỡ nát.
Đây là tội y phạm, phản bội lời thề trung thành với Kỵ sĩ đoàn lúc trước, y cam tâm tình nguyện tiếp nhận hình phạt, hình phạt tử vong.
Vì y yêu người đó.