Trái Táo Cám Dỗ

9.5/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ 2 Đắm Say Hệ Liệt
Người chưa từng nếm qua hương thơm trái táo đương nhiên không hiểu được mùi vị của nó. Cắn miếng đầu tiên liền biết, đó mới là thiên đường mình cần. Bởi vậy, say đắm quá sâu... Một nhát cuối cùng, là  …
Xem Thêm

Chương 7 (2)
Làm xong kiểm tra sức khỏe, Gerald trở về phòng ngủ đóng cửa lại, cửa sổ rộng mở hướng ra ngoài, nhìn mảnh xanh gần đó và nhà ở phía xa, sau đó lấy ra đồng hồ bỏ túi, mở nắp đồng hồ, hình ảnh đen trắng đơn giản càng làm y lưu luyến hơn trời xanh đất lục bên ngoài.

Y hôn hình, nhớ lại cái ôm hôn trên đường Lamb's Conduit chiều hôm qua, mà đối tượng ôm hôn hiện giờ đang nằm dưới đống kiến trúc này. Bây giờ y phải làm thế nào mới có thể không tiếc nuối?

Lúc đối mặt tương lai, tất cả mọi người là thằng hề mù mắt, mờ mịt sờ soạng đi tới, thủy triều thời gian liên tục đẩy xô lên, làm y không thể ngừng, cũng ngừng không được, nhưng y biết, nếu bất cẩn đạp sai một bước rơi vào vũng lầy, chỉ có tín ngưỡng mới có thể mang đến sức mạnh.

Dựa vào mép giường quỳ xuống, hai tay cầm đồng hồ nói lời nhỏ nhẹ, trong lòng yên lặng thành kính, người yêu chính là tín ngưỡng của y, y hướng tới cầu nguyện.

"Bông hồng lam độc nhất vô nhị của tôi, trong điều lệ kỵ sĩ có lời thề đệ nhất là vĩnh viễn không phản bội, tôi lại vì em mà phản bội Kỵ sĩ đoàn, tôi không hối hận."

Cho tình yêu tất cả, phục tùng trái tim em. Câu thơ của Emerson bỗng nhiên lướt qua biển lòng, y dựa theo mệnh lệnh hành động của trái tim, không hề hối hận.

"Chọn lựa giữa tình yêu cùng tình đồng đội, tôi không thể nghi ngờ sẽ chọn em, tôi biết cái giá phải trả cho việc phản bội, mà tôi cam tâm tình nguyện tiếp nhận, vì em. Từ phút giây nhìn thấy em, tôi liền nhìn thấy cánh đen tử vong không ngừng cười nhạo đuổi theo sau lưng. Nhưng dù thế nào tôi cũng không thể nhìn em chết đi trước mắt tôi!"

Không, chỉ là hình ảnh tưởng tượng cũng làm tim y như dao cắt, y không đành lòng, cũng không thể để nó xảy ra. Romeo và Juliet nếu chỉ cần chết một người là có thể giải quyết vấn đề, y sẽ uống chén đắng, để người kia được sống tiếp.

Lại hôn hình, không đành, lại phải cam tâm.

"Tôi phải làm một việc cuối cùng cho em, việc mà em chắc chắn sẽ hài lòng vui vẻ." Sau đó, có lẽ trong tháng năm vô tận Vampire sinh sống, sẽ bởi vậy mà nhớ đến y sâu hơn, càng sâu, sâu nồng đến tan không được.

Y cười, người tử vì đạo cam nguyện chịu đựng đau đớn cô độc cùng tử vong không được thấu hiểu, chính là vì phút giây kia.

Bỏ đồng hồ vào lại túi, y thần sắc tự nhiên rời khỏi phòng, đi đến phòng ngủ đặc biệt sắp xếp cho các Kỵ sĩ tổng quản trên lầu. Người ở phòng ngủ tầng trệt không nhiều lắm, ban ngày đều đi làm việc, mà chỗ y muốn đi đến, là phòng của thầy Victor Sayles.

Victor không có ở đó, cửa phòng cũng không khóa, vì không ai dám tùy tiện đi vào, Gerald xác nhận xong, lách người vào, cửa nhẹ khép lại.

Y từ thời niên thiếu đã theo Victor học võ, học tất cả đạo lý, Victor từng là thầy y, cũng là cha anh y, y thường không chút kiêng kỵ xông vào phòng Victor nói chuyện phiếm, nằm lòng bài trí bên trong, y thậm chí biết nơi Victor cho rằng thật sự tốt để che giấu bí mật, chẳng hạn như Victor luôn cất nhẫn quyền đại diện thân phận ở một nơi nào đó tự cho là ẩn mật.

Trong phòng có bàn sách, sách, giấy, văn phòng phẩm, tất cả đều được đặt chỉnh tề, bày ra cá tính cẩn thận tỉ mỉ ở phương diện nào đó của chủ nhân, Gerald thận trọng không làm mặt bàn lộn xộn, rút cả ngăn kéo chính giữa ra, tay luồn vào, đυ.ng đến một ngăn bí mật phía dưới.

Ngăn bí mật được làm rất cẩn thận, nếu chỉ sờ mó qua loa, sẽ kiếm không ra bí mật, năm nào đó lúc nhỏ từng lén thấy Victor giấu đồ, cho nên biết đó là thiết kế kiểu kéo đẩy, chỉ cần đẩy nhẹ tấm ngăn ra, có thể tìm được bí mật nấp trong đó, cũng chính là nhẫn quyền của Kỵ sĩ tổng quản.

"Thầy à, cá tính ngàn năm không đổi của thầy trái lại thuận lợi cho em!" Y nói.

Đeo nhẫn quyền vào, lại lật tủ quần áo tìm đồng phục Kỵ sĩ tổng quản mặc vào, đồng phục Kỵ sĩ tổng quản không khác đồ của Thần ngự Kỵ sĩ bao nhiêu, chỉ là trên vai thêm vạch kẻ màu đỏ vàng, trước ngực trái cài huy hiệu đại diện cấp bậc.

"Rất tốt... Để mình đoán xem thuật biến hình của các phù thủy là làm thế nào..."

Y kỳ thực đã sớm có chuẩn bị, đi đến phòng rửa mặt, lấy thuốc cao biến thân Victor dạy mình chế tác từ rất lâu trước kia ra, nguyên liệu điều chế ước chừng là hồi hương, hạt giống Datura, cây phụ tử, máu dơi và lọ bám trên nồi cổ, thành phẩm thật sự khó ngửi, còn phải đề phòng nguy cơ sản phẩm quá thời hạn, bôi lên tóc và mặt mình.

Dáng người và ngoại hình y không khác Victor lắm, cho nên chỉ cần thay đổi dung mạo và màu tóc là được. Nhìn chăm chăm gương phía trên bồn rửa mặt, miệng thì thào đọc chú, đó là một loại thần chú chỉ phù thủy mới có thể truyền lại với nhau.

Y cẩn thận quan sát biến hóa gương mặt, nghĩ đến tướng mạo Victor.

Khuyết điểm của thuốc cao biến thân phù thủy là hiệu quả chậm, thời gian duy trì hữu hạn, ước chừng mất nửa giờ, mặt y đã trở thành bộ dạng Victor, tóc xám chỉnh tề cẩn thận tỉ mỉ, nghiễm nhiên chính là ngài Kỵ sĩ tổng quản sinh động.

Xác nhận không có bất cứ sơ hở nào, y ra khỏi cửa phòng Victor, đi theo nhip chân trầm tĩnh đặc thù của thầy, xuyên qua hàng dãy hành lang nối liền, lúc đầu gặp nhân viên phục vụ hạ cấp và cảnh vệ tuần tra, những người này đối với Victor chỉ có kính sợ, sau khi kính lễ liền rời đi, cũng không ai chú ý xem y có phải giả mạo hay không.

Y biết càng tiếp cận trung tâm lầu, càng có thể gặp phải nhiều nhân vật lớn, cho nên chọn hành lang ít người, rẽ qua rẽ lại hướng đến kho chứa hồ sơ trên lầu. Mắt thấy cũng sắp tới phòng hồ sơ, phía sau xuất hiện tiếng bước chân cộc cộc, y giả vờ không nghe thấy, nhanh chóng đi về phía trước, người phía sau lại không buông tha, mở miệng gọi.

"Victor, người anh em!"

Mồ hôi lạnh trên lưng Gerald chảy ròng ròng, từ giọng nói cứng cáp hùng hậu nhận ra người nọ là Quân đoàn trưởng Giles Seeley qua lại thân thiết với Victor. Y điềm tĩnh xoay người, dùng nụ cười khiêm nhường và tiếng nói trầm thấp quen lối của Victor trả lời.

"Sao thế, Giles?"

"Anh không phải mới rời khỏi sao, sao lại trở về?" Nhíu mày, Giles tóc xám trắng, tinh thần lại khỏe mạnh nghi vấn.

"Tôi cần kiểm tra vài thông tin quan trọng, liên quan đến nhiệm vụ cho nên tạm thời quay trở lại." Nói không chút hoang mang.

Giles gật đầu, vỗ vỗ vai y, nhỏ giọng nói. "Cần phải cẩn thận để ý! Kế hoạch lần này mặc dù bất đồng với lúc đầu, lại là cơ hội tốt Chúa ban cho chúng ta, chắc chắn có thể làm các huyết tộc kiêu ngạo thiệt hại nặng, đuổi chúng ra khỏi Luân Đôn."

Gerald không hiểu lắm, y cho rằng nhiệm vụ hiện giờ của thầy hẳn là đuổi bắt Appleton vượt ngục mới đúng, nhưng đối chiếu biểu tình tràn đầy tự tin của Giles, lẽ nào huyết tộc thật sự thu nhận Appleton, cho nên Kỵ sĩ đoàn muốn mượn cái này làm lý do tiêu diệt?

Đối mặt với ánh mắt ký thác kỳ vọng cao của Giles, y cũng chỉ có thể nói. "Tôi sẽ toàn lực ứng phó."

Bỏ được Giles, y vội vàng hướng đến mục tiêu của mình.

Thần ngự Kỵ sĩ đoàn là một tổ chức cổ xưa, tư liệu cất giữ rất nhiều, trong đó, phòng hồ sơ tối mật là nơi đặt vật chứng quan trọng của những vụ án bao năm qua, còn có thông tin không thể tiết lộ ra ngoài, có thể đi vào tra tài liệu chỉ có người từ cấp Kỵ sĩ tổng quản trở lên, Thần ngự Kỵ sĩ muốn vào cũng phải có giấy phép của Kỵ sĩ tổng quản mới được tiến vào.

Cho nên, y mới giả dạng làm thầy.

Cửa gỗ cổ kính dùng pháp thuật cổ xưa kiểm soát ra vào, Gerald cởi nhẫn quyền trên tay, ấn mặt nhẫn nhô ra như tiền xu vào lỗ nhỏ chính giữa cửa, mấy giây sau đó, lỗ nhỏ mở rộng thành một cái hang lớn, y bước vào hang bóng tối, như giẫm vào một khối bùn lầy, tiếp theo có hai tinh linh cánh mỏng nhỏ hiện thân trước mặt.

"Khách thăm muốn đi vào phòng hồ sơ tối mật, trước tiên xin báo họ tên và mục đích đến."

"Victor Sayles, tổng quản Kỵ sĩ đoàn, tôi phụng mệnh Mục sư trưởng, đến đây lấy vật chứng trong hồ sơ huyết tộc cung cấp cho kiểm tra pháp y." Vừa trả lời, vừa làm hai chân lấy được cân bằng trong cảm giác bùn nhão.

"Loại vật chứng nào?" Tinh linh hữu nghị làm tròn bổn phận hỏi tiếp.

".... Một sợi dây chuyền thánh giá thuộc về gia tộc Telsen, phía trên có nạm ngọc lam."

Tinh linh bừng tỉnh hiểu ra. "Ba ngày trước, Kỵ sĩ Mây xanh mới mang lệnh viết tay của ngài đến kiểm tra hồ sơ gia tộc Telsen, lúc ấy còn cầm thánh giá nhìn rất lâu, hiện tại ngài muốn mượn, thật sự là làm chuyện thừa! Xin chờ!"

Martina đến kiểm tra hồ sơ nhà Telsen? Tại sao? Đây có liên quan đến chuyện cô ấy bắt Myron không?

Tầng tầng nghi ngờ nảy lên trong lòng, lúc này huỳnh quang màu lam tím trên người tinh linh đột ngột phóng đại, nháy mắt quét qua thân thể Gerald, lúc hào quang chạm tới nhẫn quyền và huân chương trên y phục, tiếng đinh đinh tương ứng vang lên, y không dám nghĩ nhiều nữa, vội hoàn hồn.

"Victor Sayles... Thân thể ngài không giống lắm..." Tinh linh đột ngột nói như vậy.

Nháy mắt này Gerald có chút căng thẳng, thuật biến hình tuy thay đổi ngoại hình y, nhưng không thể hoàn toàn thay đổi thể chất, nếu tinh linh nổi lên nghi ngờ, đánh chuông báo động, y chỉ sợ phải lập tức trốn chết.

"... Cô nói làm tôi không rõ lắm." Y cẩn thận đáp.

Tinh linh nhìn lên mặt y, ngừng trong chốc lát mới nói. "Thân thể ngài trở nên có sức sống hơn ngày trước, chúc mừng, đây chứng tỏ điều dưỡng thích hợp."

"Đúng, tuổi tôi dần cao, tương đối chú trọng thể năng." Y ngầm thở ra một hơi, có thể vì trong Kỵ sĩ đoàn đã có mấy chục năm không xảy ra việc lớn kinh thiên động địa, cảnh giới của tinh linh cũng thấp xuống.

Tinh linh nói xong lập tức biến mất dạng, Gerald bước ra lỗ đen, giẫm lên sàn nhà lót đá hoa cương chuyển tới từ Châu Á, lỗ đen phía sau biến mất, cửa gỗ khôi phục nguyên trạng.

Đập vào tầm mắt chính là tầng tầng tủ hồ sơ, chạy thẳng đến trần nhà, y biết thời gian của mình không nhiều lắm, lập tức tìm mấy tầng tủ chữ K, K đại diện cho huyết tộc, từ trong đó tìm ra hồ sơ có liên quan tới Myron.

Tìm đến ngăn kéo ghi Myron Telsen, kéo ra, một chồng hồ sơ mở ra, dây chuyền thánh giá quen thuộc lẻ loi nằm trên đó, y cầm lấy kỷ vật nho nhỏ từng bên người người yêu không rời, thứ này sau năm năm rốt cuộc lại quay về tay y.

Tâm tình có một loại vui sướиɠ nói không nên lời, năm đó y đứt gan đứt ruột giao ra vật này, giống như đưa đi một phần của người yêu, một phần tim thịt của mình cũng cắt đi theo, hiện giờ cầm lại thánh giá, y cũng đầy đủ trở lại, cuộc đời này không tiếc nuối nữa. Y thậm chí đã tưởng tượng ra, lúc Myron cầm được thứ này, lúm đồng tiền như hoa hồng nở rộ.

Nếu được, y mong muốn có thể chứng kiến, đáng tiếc...

Đang muốn đóng ngăn kéo lại, vài chữ trên hồ sơ lại khiến y chú ý. Đó không phải thứ thư ký vốn ghi lên, mà là một ai khác, chữ màu đỏ xem ra là vô tình, chỉ nghĩ đến gì đó rồi tiện tay viết lên.

Ba chữ : A.W.W. ghi bên cạnh tên Myron Telsen.

Gerald vốn không hứng thú với A.W.W., nhưng nếu có liên quan tới người yêu, y liền mẫn cảm. Đóng ngăn kéo lại, chuyển qua tìm khu hồ sơ chữ A, cao thấp lật nửa ngày, không tìm được tư liệu liên quan, y nghĩ nghĩ, lại trở lại khu chữ K, tìm phần Ám Đế.

Tư liệu Ám Đế phong phú một đống, những sự kiện này đối với Gerald mà nói kỳ thực nghe nhiều nên thuộc, y nhanh chóng lật xem, mắt tốt làm y tìm được vài nét ghi chép liên quan đến A.W.W. trong một đống chữ nghĩa.

Một trăm năm trước, Ám Đế chặt đứt cánh thiên sứ, làm thiên sứ không quay về thiên đường được nữa, sau đó không có ghi chép liên quan về thiên sứ, tiếp theo một người tên A.W.W. xuất hiện, đề nghị đừng xử tử Ám Đế, mà uy máu kỵ sĩ định kỳ, làm hắn vĩnh viễn ngủ say, như thế có thể khống chế nhân số 'tân sinh' huyết tộc, Trung tâm nghiên cứu Alpha bất cứ lúc nào cũng có thể lấy máu hắn, làm nghiên cứu trường sinh bất lão.

Lúc ấy, Đại đoàn trưởng Kỵ sĩ đoàn cảm thấy không ổn, vì Ám Đế là tộc trưởng huyết tộc, huyết tộc chắc chắn sẽ đem hết toàn lực tới cứu hắn trở về, A.W.W. bởi vậy xung phong nhận việc, muốn phụ trách che giấu thân thể Ám Đế, cứ vài năm đổi nơi ở, khiến huyết tộc không truy được manh mối hành tung.

Gerald nhìn tới chỗ này, lại cảm thấy bội phục A.W.W., đây có nghĩa là A.W.W. phải từ bỏ cuộc sống bản thân, vĩnh viễn sống trốn tránh, cai ngục tuy có chìa khóa gông xiềng, nhưng bản thân cũng đồng thời bị trói ngoài nhà ngục, ai cũng không tự do hơn ai.

Tiếp tục hướng xuống lật đến dòng ghi chép cuối cùng, là ba năm trước, một địa chỉ đơn giản.

Đến bây giờ, Gerald vẫn không nhìn ra A.W.W. cùng Myron có bất cứ liên quan gì, cuối cùng y cất hồ sơ lại, tính thời gian, hiệu lực thuốc biến hình còn không đến một giờ, y phải rời khỏi.

Trở lại cạnh cửa, ấn nhẫn quyền lên lỗ nhỏ, lỗ đen lại hiện ra, tinh linh lại xuất hiện đưa đi, y gật đầu, lấy tốc độ nhanh nhất ra khỏi phòng hồ sơ.

Thêm Bình Luận