Chương 6 (1)
Bắt đầu từ hơn một trăm năm trước, ngày có sương mù ở Luân Đôn kéo đến chín mươi ngày mỗi năm, đáng tiếc đây cũng không phải sương mù tự nhiên, mà là khói mù ô nhiễm, ô nhiễm công nghiệp, hơn nữa cư dân đốt than đá, bụi mù cùng sương mù pha lẫn thành vàng đen, sương khói khiến ngay cả xe chạy ban ngày cũng phải bật đèn, còn làm Luân Đôn gánh chịu một cái tiếng xấu "thành phố sương mù".
Về sau chính phủ ban bố "Dự luật không khí sạch", hiện giờ ngày có sương mù ở Luân Đôn đã giảm đến dưới năm ngày, chỉ có sáng sớm chạng vạng xuân thu, nhiệt độ chênh lệch lớn, trên sông Thames mới thỉnh thoảng có sương mù.
Cuộc sống càng lúc càng dễ chịu, Kelly hồi tưởng năm đó.
Ngồi dựa trên cửa sổ, hưởng thụ sáng sớm hoàn mỹ tầm nhìn trống trải, tùy ý nhìn phía dưới cửa sổ, mê cung hàng giậu với bụi hoa quay quanh trong vườn, tựa như một cái Mandala, chỉ cần xuyên thủng tầng tầng ma chướng tới điểm trung tâm là có thể biết được bí mật vũ trụ.
Y không có hứng thú với bí mật vũ trụ, lại thấy rõ mồn một chuyện xảy ra trong vườn hoa, bao gồm chuyện Myron bị Appleton dụ dỗ nói chuyện, và tin tức thú cưng ma quái của phù thủy bay tới truyền lại.
"Phải đề phòng phù thủy bắt cóc em trai đáng yêu của ta..." Liếʍ khóe môi, y lẩm bẩm.
"Nói gì thế?" Cô gái nũng nịu hỏi, hóa ra một chỗ khác của phòng khách còn người.
"Không có gì, Claire." Vẫy tay, như gọi thú cưng. "Đến nào, phải dùng bữa."
"Dạ, chủ nhân của em." Người đẹp tên Claire đứng dậy từ ghế ngà voi mạ vàng, khẩn thiết đi về phía thanh niên tuấn mỹ bên cửa sổ, đôi chân trắng nõn như ẩn như hiện theo áo trùm lụa ngắn.
Nói là dùng bữa, nhưng Kelly một chút cũng không tính đứng dậy từ cửa sổ, y biếng nhác mở rộng cơ thể, để Claire lấy tư thế bươm bướm mỹ lệ nhảy vào vòng tay, nàng chủ động hôn lên môi mỏng của Kelly, cảm thấy được nhiệt độ băng lãnh của đối phương, nhưng không kinh ngạc.
Kelly tình sắc vuốt ve mông to cùng chân dài khóa ngồi trên người, cô gái hoàn mỹ thuộc về tài sản của mình, là món ăn để y bất cứ lúc nào cũng có thể hưởng dụng, có gì cần khách sáo nữa? Y thích thú.
Hôn dường như chỉ là khúc dạo đầu của nghi thức, Claire biết kế tiếp sẽ có ân điển lớn hơn tới bên người, nàng hơi lui nửa người trên, vén vén tóc vàng đong đưa như sóng cuộn, khiến cái cổ trắng tinh mảnh nhỏ bày ra.
"Mời..." Người đẹp thầm thì cám dỗ ai có thể chống lại được? Kelly mỉm cười tiếp nhận lời mời, dù dung mạo y cùng Claire cũng không thể phân cao thấp.
Môi nhạt ấn lên cái cổ ấm áp, hút như tán tỉnh, cánh môi lạnh lẽo làm da Claire nổi lên run rẩy, nàng híp mắt lại, rêи ɾỉ mảnh nhỏ tràn ra từ môi mọng, thần trí nhanh chóng bay đến một quốc gia mê say cùng mộng ảo, đó là cảnh mộng cực lạc, đã đến một lần rồi, về sau ngày đêm mong nhớ, không muốn rời khỏi nữa.
"Chủ nhân... Hưởng dụng... Xin hưởng dụng..." Khó nhịn lắc lắc thân thể mềm nhẵn, mượn cái này kích động nhiều du͙© vọиɠ của Kelly hơn.
Kelly cười, toàn bộ biểu tình tựa như trúng thuốc phiện này của Claire đến từ nước bọt Vampire, khiến người ta tê liệt thành nghiện, có thể nháy mắt làm người hy sinh hoàn toàn bất chấp việc máu tươi trong cơ thể đang nhanh chóng trôi đi, vội vã hiến dâng bản thân cho răng nanh ma quỷ.
Chỉ cần cẩn thận nuôi dưỡng, Vampire vĩnh viễn không thiếu đồ ăn, đến nhiều hơn là tiền tài, địa vị, thậm chí là phụ nữ ái tình tới yêu thương nhung nhớ.
Mở miệng, hai cái răng nanh đang muốn biến dài, người hầu lại đi vào phòng khách.
"Ngài Appleton Irons yêu cầu gặp ngài, xin hỏi ngài là tiếp tục dùng bữa hay để hắn chờ?"
Kelly dừng động tác, khiến Claire trên người có chút bất mãn, cố ý dụi dụi y, muốn gợi lên du͙© vọиɠ tiếp tục hút của y.
"Cưng yêu, đừng nóng vội..." Kelly trấn an cô gái trên người, quay đầu nói với người hầu. "Để hắn vào đi, dù hắn vừa già vừa xấu, vẫn chưa ảnh hưởng đến sự ngon miệng của ta."
Người hầu thối lui, dẫn Appleton đến.
Cảnh tượng trước mắt làm mắt lam xám của Appleton tối như bụi đặc, mặt Kelly dán vào ngực mềm trắng nõn nửa lộ của Claire, mắt xanh lục tươi đẹp sinh động do tim đập sau khi thấy da thịt đối phương.
Đó là màu xanh lục độc dược, Appleton bình tĩnh đọc chú giải trong lòng, nhưng vẫn chằm chằm nhìn động tác tình sắc của quý công tử Vampire tao nhã bên cửa sổ, trầm lặng không nói.
"Chờ một chút... Tôi sắp dùng bữa xong..." Y lấy tiếng nói mị hoặc trầm thấp nói với khách đến. "... Tùy ý ngồi..."
Appleton không ngồi, vẻ mặt hờ hững, gã biết Vampire nháy mắt vừa mới nói chuyện kia có sử dụng thuật quyến rũ với mình, Kelly lại làm như vậy, là để bảo đảm mình trung thành và tận tâm với y, không đến mức làm ra hành vi nguy hại gia tộc Telsen.
Gã hiểu rõ, từ xưa đến nay để tự bảo vệ mình và hấp dẫn thức ăn nhân loại chủ động tiếp cận, Vampire tiến hóa vẻ ngoài tuyệt mỹ cùng phong thái giơ tay nhấc chân khiến người ta say đắm, dù tim trong ngực thiếu chút nữa mất nhịp theo động tác đối phương, cũng vẫn bị gã kiềm chế lại.
Trong đầu thầm đọc bùa thánh đặc biệt khắc chế cám dỗ, ngầm cười lạnh: Kelly quá coi thường gã.
Đầu lưỡi hồng phấn trơn ướt lúc này từ ngực Claire hướng lên bả vai, lưu lại một vết cắn đủ để thấm máu ở đó, động tác như vậy làm cô gái liên tục thở gấp, không thể tự chế ngửa đầu ra sau.
"Chủ nhân... Xin ngài..."
Kelly thuận miệng lên tiếng đáp, liếc nghiêng vị khách đứng thẳng, vì có người đang nhìn, người dùng bữa đặc biệt chú ý lễ nghi cùng động tác, tao nhã tình sắc hơn ngày thường.
"Ngài biết máu có vị ngon nhất trên đời tồn tại ở nơi nào không?" Kelly dịu dàng cắn cổ trắng Claire, đối tượng của câu hỏi lại là Appleton.
Appleton lắc đầu. "Tôi đối với nghiên cứu máu chỉ giới hạn trong phạm vi pháp thuật, còn cái khác thì hoàn toàn không biết."
Kelly cười khẽ, kẻ vốn là ma quỷ lại mê người như tinh linh.
"Là luyến ái.... Thiếu nữ trong luyến ái... Máu này thơm ngọt như hương hoa hồng, sức sống thì mãnh liệt như lửa lòng đất..." Ngón tay thon dài trắng xanh vỗ về gò má hoa mỹ của Claire, y hỏi. "Em yêu ta không?"
"Yêu.... Không cần hoài nghi." Cô gái chìm sâu trong sự âu yếm của Vampire run rẩy đáp.
Răng nanh nhô ra, tìm chỗ máu lưu động trên cổ Claire, đâm vào, động tác này làm nàng giật một cái, lập tức vui sướиɠ thở dài run rẩy, tóc vàng gợn sóng nhảy múa trong ánh sáng cửa sổ, thần sắc hút thuốc phiện phủ kín khuôn mặt, linh hồn của nàng sa đọa trong hư tình giả ái mà Vampire ban tặng, nàng có tinh thần tử vì đạo, kính dâng mọi thứ của tín đồ cuồng nhiệt cam tâm.
Đây là tình yêu của nàng, tình yêu nɧu͙© ɖu͙©, mà tình yêu như vậy làm máu của nàng càng phù hợp khẩu vị Kelly hơn.
Kelly tham lam hút máu, một giọt cũng không tha, dù là hành vi ăn tươi nuốt sống dã thú, lực hấp dẫn đáng sợ lộ ra vẫn khiến người ta không thể chuyển mắt đi, Appleton cảm thấy cổ họng khát lên, gã kinh ngạc, hai mắt gắt gao chằm chằm nhìn mục tiêu, cũng không phải người đẹp đắm chìm trong hy sinh vui sướиɠ, mà là ma quỷ mắt lục.
Muốn chống lại độc dược Vampire, chỉ có thể trấn thủ bằng tín ngưỡng thâm căn cố đế, bất cứ cách chống đỡ ma quỷ nào, cũng hoàn toàn dựa trên mức độ tín ngưỡng cá nhân, tín ngưỡng này không nhất định là với Chúa, có khi chỉ một câu nói bình thường cũng đã đủ đánh lui ma quỷ trong tim.
Trong lòng Appleton thầm đọc lời kinh thánh.
Mấy phút sau đó, Claire nhắm mắt lại, tái nhợt như hoa huệ trên lễ tang, Kelly buông người ra, lay chuông gọi người hầu ôm cô gái hôn mê trở về phòng nghỉ ngơi, y uống xong máu đã không thèm liếc mắt tới người đẹp.
"Cách thức dùng bữa kinh hãi của ngài quả thực thích hợp để thưởng thức trong buổi sáng, khiến tinh thần người ta chấn động." Appleton nói.
Kelly cầm lấy khăn ăn chà lau vết máu bên khóe miệng, đáp. "Thay vì bàn luận cách thức dùng bữa của tôi, còn không bằng nói xem sáng sớm ngài đến quấy rầy tôi là vì chuyện gì."
Giơ giơ cuộn giấy trong tay. "Tôi chỉ muốn chứng minh với ngài, mình cũng không phải thực khách ăn không ngồi rồi. Về A.W.W., ba năm trước hắn ở làng Roslin, Edinburgh, chỗ đó có người thấy Đại đoàn trưởng Kỵ sĩ đoàn từng đến thăm hỏi, cùng ngày A.W.W. liền mang quan tài rời đi."
Kelly ngắm nghía tóc màu trắng bạc, y như thế lại có chút ý vị trẻ con.
"Làng Roslin... Uhm, là nơi tốt, tương đối yên tĩnh... Đương nhiên, cũng thích hợp để trốn..." Mỉm cười, trong nét cười lại có một chút ác độc quét qua. "Tôi đương nhiên cũng từng có tin tức này, lúc đuổi đến đã là người đi nhà trống... Ngài Irons, cái tôi cần là thông tin đúng thời điểm."
"Tôi bất quá là muốn chứng minh với ngài, tức khắc sẽ có thể cho ngài nơi đặt chân mới nhất của A.W.W, ngài nhất định phải tin tưởng tôi!" Đáp không chút hoang mang.
Kelly gật đầu, đáy lòng y thật sự có chút kinh ngạc, tin tức mình lúc trước lao tâm khổ tứ mới có được, Appleton cư nhiên trong bảy ngày ngắn ngủi liền truy ra, quả thực không đơn giản, mạo hiểm với nguy hiểm đối địch Thánh Ma bạch hội, thu nhận tù vượt ngục này quả nhiên đáng giá.
"Vậy rất tốt, tôi hy vọng có thể mau chóng có được tin tốt tiếp theo của ngài."
Appleton cúi chào đáp. "Ngài sẽ không thất vọng."
Báo cáo xong, Appleton đang muốn rời khỏi phòng khách, Kelly đột ngột từ trên cửa sổ đuổi theo, vỗ nhẹ vai gã, hương máu hỗn tạp thể vị đặc thù của y hướng thẳng đến, bất ngờ, mùi này vẫn chưa làm Appleton phản cảm.
"Ngài còn gì căn dặn?" Appleton hỏi.
Kelly tiếp cận gã, con ngươi xanh lá lại nhắc nhở vị khách, đây cùng cấp với nấm mốc lục sinh ra sau khi đồ ăn thối rữa, là sắc thái độc dược. "Đừng có hứng thú với em trai tôi, Appleton Irons, đây là cảnh cáo của tôi."
Appleton lắc đầu. "Tôi vừa già vừa xấu, mặc dù không ảnh hưởng đến sự ngon miệng, trong máu lại không thể chứa sức mạnh luyến ái, tin chắc không hợp khẩu vị của ngài hay em ngài."
Hóa ra gã ban nãy ở ngoài phòng khách nghe được bình luận của Kelly với mình.
"Tôi thích người tự biết mình." Kelly hào phóng nói, đi đầu rời khỏi phòng khách.
Appleton quay đầu lại nhìn cửa sổ, gã đã sớm biết chủ nhân biệt thự từ lầu sáu phía trên ngóng xuống vườn hoa.
"Để bảo vệ em trai, cư nhiên lại dụ dỗ ta." Gã lẩm bẩm. "Còn khó giải quyết hơn trong tưởng tượng..."
Thật sự khó giải quyết, nhất là khi đối thủ là Vampire.