Chương 7: Nụ hôn đầu tiên

Những lời nàng nói với Lăng Minh Diệu bên trong Phật Đường đương nhiên không phải lời thật lòng.

Vừa rồi nàng không phải thật sự khóc, chỉ là giấu một miếng gừng vào trong tay áo, lặng lẽ dùng gừng lau mắt cho mình, sau đó mới khóc.

Kết quả hắn lại bị lừa, thật là một cái ngu xuẩn.

Bất quá ngu một chút mới tốt, như vậy, nàng mới có thể làm cho hắn xảy ra chút chuyện "Ngoài ý muốn" .

Lăng Nguyệt Hy không rõ, vì sao mẹ nàng một mực tại nhằm vào Liễu thị, nàng nghĩ,

diệt trừ một cái Liễu thị, vẫn sẽ có thêm kế tiếp Liễu thị, tiếp theo tiếp theo nữa.

Nhưng nhi tử cũng không phải có thể sinh ra như vậy, cho nên chỉ cần Lăng Minh Diệu chết, Liễu thị căn bản không tạo được chút uy hϊếp nào đối với mẹ của nàng

Nhưng nếu muốn để Lăng Minh Diệu xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, đầu tiên nàng phải có cơ hội tiếp cận hắn mới được......

Cho nên, nàng vừa mới có thể nói ra những lời kia......

Ác chi dục chết, vậy nàng liền dự định biến lời nói này thành hành động.

......

Trong nháy mắt, đã hơn một tháng trôi qua, cuối cùng Lăng Nguyệt Hy cũng tìm được cơ hội động thủ.

Gần nhất Lăng Thị có công vụ cần làm, nên rời đi kinh kỳ một chuyến, hai đến ba tháng sợ chưa về được.

Bởi vì gần đây thái độ của nàng với Lăng Minh Diệu hòa hoãn không ít, Lăng Minh Diệu đã có thể ở chung với nàng một cách hòa thuận, tuy không nhiều thân cận, nhưng cuối cùng nàng cũng có cô hội để thể tiếp cận hắn.

Mà trải qua hơn một tháng qua quan sát, Lăng Nguyệt Hy phát hiện Lăng Minh Diệu luôn có thói quen ngủ trưa, mà tại khoảng thời gian hắn ngủ trưa, trong hậu viện của hắn sẽ không có hạ nhân đi lại.

Cho nên hôm nay, Lăng Nguyệt Hy đã lặng lẽ chạy vào trong phòng Lăng Minh Diệu, nàng dự định thừa dịp Lăng Minh Diệu đang ngủ, bóp chết hắn!

Lúc này là Cổ Nguyệt, trời đông lạnh cóng giá rét, trong phòng luôn có một đống lửa than đốt.

Mà Lăng Minh Diệu ngủ trưa, trong phòng nhất định sẽ có chút lửa than.

Cho lên sau khi nàng bóp chết Lăng Minh Diệu rồi rời đi nơi này, nàng sẽ đóng kín tất cả các cửa, giả vờ tạo thành Lăng Minh Diệu bởi vì ngủ trong phòng không có thông gió mà nín chết......

Sẽ không có người phát hiện...... Coi như hoài nghi, cho dù tra cũng không được tra được đến trên người nàng, mẫu thân hôm nay đi dự tiệc, vậy càng là không trách được lên người mẫu thân......

Ở trong lòng thầm lẩm bẩm vô số lần sẽ không có người phát hiện, rốt cuộc Lăng Nguyệt Hy mới lấy được dũng khí, rón rén đi đến gần bên giường Lăng Minh Diệu.

Nhưng trong lòng Lăng Nguyệt Hy vẫn còn lo sợ, liền nhẹ giọng hỏi câu: "A diệu...... Ngươi ngủ thϊếp đi sao?"

Gặp Lăng Minh Diệu vẫn hai mắt nhắm chặt, không có tỉnh lại, Lăng Nguyệt Hy lúc này mới thở nhẹ ra một hơi.

Sau đó, Lăng Nguyệt Hy liền đem bàn tay hướng về phía cổ Lăng Minh Diệu, nhưng tay của nàng vừa mới đυ.ng vào cổ Lăng Minh Diệu, hắn liền đột nhiên mở hai mắt ra.

Lăng Nguyệt Hy đến cùng vẫn chỉ là đứa trẻ, thời điểm mới quyết định động thủ nàng đã có chút sợ hãi, hiện tại lại thấy Lăng Minh Diệu tỉnh lại, nàng càng là dọa đến toàn thân đều cứng đờ.

"A tỷ, ngươi đây là......?"

Nhìn thấy Lăng Nguyệt Hy ở hắn trong phòng, Lăng Minh Diệu có chút hoang mang, liền mở miệng hỏi ra.

Nhưng hắn lời còn chưa nói hết, Lăng Nguyệt Hy liền đem hai tay đặt ở trên cổ hắn đi lên dời đi lời khác, bưng lấy mặt của hắn, liền cúi đầu hôn lên môi của hắn......