Chương 20: Hắn không cho phép

Bởi vì ảnh hưởng từ cha mẹ, Lăng Nguyệt Hy rất kháng cự với việc thành hôn.

Năm đó Lăng thị vào Diêu gia ở rể, theo lý mà nói, Lăng Nguyệt Hy nên theo họ mẹ là họ Diêu mới đúng, nhưng nàng lại vẫn theo họ Lăng của cha.

Tất cả là bởi vì năm đó Diêu Uyển Nhu cảm thấy nếu như nữ nhi theo họ mẹ thì Lăng Thị sẽ bị mất mặt trước mặt đồng liêu, nên nàng nhất quyết thuyết phục cha mẹ để Lăng Nguyệt Hy theo họ cha.

Diêu Uyển Nhu lo lắng hết thảy cho Lăng Thị, tuy là ở rể, Diêu gia lại rất cho Lăng Thị mặt mũi.

Nhưng kết quả thì sao, lại là thu phiến gặp quyên, nàng không nhận lại được bất kỳ điều gì......

Lăng Nguyệt Hy còn nhớ rõ, năm đó vào khoảng thời gian Lăng Thị vừa mới tiếp hai mẹ con Lăng Minh Diệu vào phủ, dường như mỗi ngày Diêu Uyển Nhu đều lấy nước mắt rửa mặt.

Mỗi đêm nàng đều ngóng trông Lăng Thị sẽ đến, đêm khuya tịch mịch, nàng vẫn thắp đèn nhìn xung quanh, biết rõ hắn sẽ không tới, nàng lại vẫn không hề từ bỏ.

Mỗi lần Lăng Nguyệt Hy nhìn thấy Diêu Uyển Nhu như thế, đều sẽ sợ hãi tương lai mình cũng sẽ như vậy.

Cho nên Lăng Nguyệt Hy vốn không muốn lấy chồng, thế nhưng bây giờ nàng lại suy nghĩ, nàng muốn gả cho Hoắc Quyết, càng nhanh càng tốt......

Bởi vì Lăng Nguyệt Hy rất sợ, nàng sợ nếu nàng tiếp tục không định ra hôn sự, nàng thực sự sẽ phải gả cho Bình vương làm thϊếp.

Xuất giá hoặc xuất gia, dường như nàng không có con đường thứ ba để chọn......

Nếu nhất định phải gả, vậy vị hôn phu này, nàng nhất định phải tự mình chọn!

Nhưng Lăng Nguyệt Hy vốn cũng không biết bao nhiêu nam tử cùng tuổi với nàng mà chưa kết hôn, ngoại trừ Lăng Minh Diệu, nàng có thể nghĩ đến, cũng chỉ có Hoắc Quyết.

Có điều Lăng Nguyệt Hy cảm thấy gả cho Hoắc Quyết rất tốt, thay vì gả cho một người xa lạ không quen biết, hoặc là gả cho Bình vương làm thị thϊếp, gả cho Hoắc Quyết đã là lựa chọn tốt nhất hiện nay của nàng.

Chỉ là......

Chỉ là......

Chỉ là mặc dù nàng đối với Hoắc Quyết có ý, lại không xác định được đối phương có tình với nàng hay không......

Hơn nữa ngay từ đầu nàng tiếp cận hắn chỉ là vì lợi dụng hắn mà thôi…

Nghĩ tới những thứ này, Lăng Nguyệt Hy liền hối hận không thôi, nhưng bây giờ nàng cũng không có biện pháp tốt hơn, liền cầm bút đem tâm sự trình bày ở trên giấy, dự định đem Hoắc Quyết hẹn ra gặp gỡ nói chuyện rõ ràng.

Sau khi viết xong thư, Lăng Nguyệt Hy liền dặn dò nha hoàn: "Hạ Đào, đi giúp ta đem phong thư này đưa đến trong tay Hoắc công tử."

Nhưng Hạ Đào nghe vậy, nhưng lại không tiếp nhận phong thư này, mà là mặt lộ vẻ khó xử nói: "Cái này...... Tiểu thư, thế nhưng là lão gia nói......"

Nàng ta còn chưa dứt lời, liền bị Lăng Nguyệt Hy ngắt lời, "Không cần để ý cha ta nói những gì, ngươi là người của ta, ngươi nói, ngươi nghe theo ai?"

Hạ Đào vội nói: "Nô tỳ đương nhiên là nghe theo tiểu thư!"

"Vậy có phải tốt không, chờ sau khi chuyện thành công, ta mời ngươi ăn bánh hoa đào."

Dứt lời, Lăng Nguyệt Hy liền thúc giục Hạ Đào nhanh chóng đưa thư đến Hoắc phủ.

......

Bên kia sương phòng, trong khi Lăng Nguyệt Hy phân phó Hạ Đào đưa tin thì Lăng Minh Diệu đang tìm người điều tra vị Hoắc công tử kia đến tột cùng là thần thánh phương nào.

Nhớ lại giấc mộng hoang đường đêm qua, sắc mặt Lăng Minh Diệu liền ửng hồng, không khỏi cười ngây ngô, nhưng vừa nghĩ tới Lăng Nguyệt Hy có thể đã có người trong lòng, hắn liền cười không nổi.

Không được......

Hắn không cho phép...... Hắn không cho phép......