Chương 7: Chuyện kí©h thí©ɧ- Cọ xát phía ngoài

Sau khoảng một thời gian tiếp túc Phó Thần không chỉ có thiện cảm mà còn có hứng thú với cơ thể của Mẫn Nhu.

Tần suất những hình ảnh vυ" lớn của cô, hay thậm chí cái miệng nhỏ của cô hiện lên ngày càng nhiều. Mỗi lúc như thế Phó Thần một bên thấy bản thân mình có chút quá phận một phần anh cảm thấy Mẫn Nhu coi trọng anh như vậy, anh cũng không nên suy như vậy. Nhưng hôm qua anh thực sự đã suy nghĩ quá điên rồ.

Hôm qua, Tô Lâm và Ninh Ninh về nhà ngoại Phó Thần cũng đi ngủ sớm nhưng hôm qua vậy mà anh lại mộng xuân. Trong mơ anh thấy hình ảnh Mẫn Nhu mặc chiếc áo sơ mi của anh, mở hai cúc đầu, phía dưới là chiếc quần lọt khe, để hở trọn vẹn cái l*n với một cái lông đen xoăn lại, trong dâʍ đãиɠ vô cùng. Cô ngồi trên bàn làm việc của anh, vừa banh l*n cho anh chiêm ngưỡng, tay còn mò xuống xoa nắn hộŧ ɭε, rêи ɾỉ cầu anh đυ. cô. Anh đứng đối diện cô, dùng tay loát dươиɠ ѵậŧ, hai người nhìn đối phương tự thủ da^ʍ rồi cùng lên cao trào. Khi tỉnh dậy, anh vậy mà đã xuất tinh, trong đầu toàn hình ảnh Mẫn Nhu cầu xin anh đυ. mình.

Phó Thần cứ vậy mà thất thần, đến khi ra thang máy cũng vừa vặn gặp Mẫn Nhu cũng đang chuẩn bị đi làm. Không biết tại sao hôm nay thang máy lại đông hơn so với thường ngày.

Hai người vào thang máy đầu tiên nên bị đẩy ra phía sau, Mẫn Nhu đứng trước mặt đưa lưng về phía Phó Thần. Mẫn Nhu ở trước bày ra vẻ mặt sợ hãi, cô đưa túi xách lên trước ngực sợ hãi người khác tiếp xúc cơ thể với mình。

Lại xuống một tầng, thêm vài người bước vào, Mẫn Nhu lại lùi tiếp về phía sau, suýt chút nữa vấp ngã. May có Phó Thần đứng sau đưa tay kịp đỡ cô. Bàn tay Phó Thần đặt trên eo Kiều Nhu kéo cô lùi lại phía sau đứng sát về phía mình, có thể hai người lúc này cách nhau chưa đầy 3cm.

"Cảm ơn anh rể, may có anh không chút nữa em ngã rồi"

Phó Thầm không nói gì chỉ bình tĩnh mà đem tay mình khỏi eo thon của cô

Lần này cửa thang máy tiếp tục mở ra lại có thêm hai người nữa bước vào, người đàn ông phía trước Mẫn Nhu vì đột nhiên bị đẩy lại khiến cô giật mình, Phó Thần tiếp tục kéo sát cô vào hơn nữa.

Lúc này cặp mông to tròn của Mẫn Nhu đứng sát vào háng Phó Thần, dươиɠ ѵậŧ sau lớp quần tây vừa vặn đặt vào khe mông của cô, kí©h thí©ɧ non mềm đột nhiên xuất hiện khiến Phó Thần không nhịn được mà thở ra một hơi, giấc mơ đêm qua như có như không lại xuất hiện. Anh cố gắng không nghĩ đến cô nữa nếu không anh thật sự quản không nổi cái phía dưới của mình

Nhưng Phó Thần thật sự không nghĩ đến cô gái phía trước lại đột nhiên di chuyển mông, cọ xát lên xuống dươиɠ ѵậŧ của anh, mà Mẫn Nhu bên này cũng không nghĩ nhanh như vậy hai người đã có thể chạm hạ bộ của nhau nhanh như vậy

Cho dù cách lớp vải nhưng cô vẫn cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ vừa to vừa nóng của anh đang đặt ở khẽ mông mình.

Dâʍ ŧᏂủy̠ lập tức chảy ra, cô không nhịn được mà cọ xát dươиɠ ѵậŧ anh một chút để giảm ngứa, vừa cọ xát vừa ngọ nguậy người, quay đầu về phía sau làm ra bộ đáng thương, nhẹ giọng nức nở

"Nhiều người như vậy, sắp đè chết em rồi, muốn xoay người lại cũng không thể"