Chương 4: Đến nhà ăn cơm

Tô Lâm thấy Phó Thần đang ngồi trong phòng khách liền nói "Phó Thần, giới thiệu với anh một chút. Đây là Mẫn Nhu, cô ấy sống ở đối diện nhà chúng ta, hôm nay mới từ nước ngoài về; vừa rồi cô ấy có giúp em nên em liền mời cô ấy về ăn cơm với chúng ta"

Phó Thần theo lời giới thiệu của vợ mà nhìn sang cô gái đối diện, cô mặc một chiếc áo phông cổ trễ và một chiếc quần tây ống rộng, đúng là phong cách tối giản của những cô gái phương Tây, dáng người cô rất đẹp đặc biệt là bộ ngữ cao vυ"t ẩn hiện; nhưng khuôn mặt cô hết sức ngây thơ, đôi mắt lấp lánh, hai má ửng đỏ ngại ngùng vì lần đầu làm phiền gia đình người khác. Phó Thần không nói gì chỉ nhẹ nhàng gật đầu với cô một cái rồi tiếp tục làm việc.

Tô Lâm thấy anh như vậy cũng không nói gì chỉ cười với Mẫn Nhu nói "Anh ấy là như vậy đấy, ít nói. Mẫn Nhu, em cứ ngồi đây chơi với Ninh Ninh và nói chuyện với anh ấy, chị vào bếp làm chút đồ ăn"

"Okey chị, em ở đây chơi với Ninh Ninh"

Tô Lâm vừa đi Mẫn Nhu liền đến chỗ Ninh Ninh chơi đùa với cậu bé nhưng thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn sang Phó Thần ngồi bên cạnh đánh giá anh. Người đàn ông này nhìn trầm ổn, thành thục, Mẫn Nhu quả thực tò mò khuôn mặt lúc anh làʍ t̠ìиɦ liệu có nghiêm túc được như vậy không.

Bên này Phó Thần cũng thỉnh thoảng nhìn sang cô gái đang ngồi chơi với con trai anh, không hiểu sao vυ" của cô cứ ẩn hiện, mập mờ, càng nhìn phía dươиɠ ѵậŧ anh lại nảy lên cảm giác cương cứng. Thật muốn đem cái vυ" to kia chà đạp một lần cho đã. Quả thực Phó Thần cũng là đàn ông, hơn nữa còn là loại đàn ông hoang dã, từ khi lấy Tô Lâm anh tiết chế rất nhiều, vì căn bản tình cảm của hai người cũng không có, chỉ đơn giản là sống với nhau tương kính như tân nên khó thấy anh một mặt này của anh. Mà cô gái Mẫn Nhu kia quả thật là mẫu người khiến mọi đàn ông phát điên lên, tất nhiên là sẽ bao gồm cả anh.

Trong phòng khách hai người một nam một nữ, tuy mới gặp nhau lần đầu nhưng trong đầu họ lúc này lại đều có những suy nghĩ rất điên cuồng về nhau, mỗi người đều mang một suy tư riêng duy chỉ có ánh mắt trong sáng của câu bé Ninh Ninh nhỏ là đẹp đẽ nhất.

Bữa cơm tại gia đình Tô Lâm cũng coi như trôi qua có chút vui vẻ, trong bữa cơm Phó Thần cũng nói chuyện nhiều hơn với Mẫn Nhu, Tô Lâm và Ngọc Kỳ càng không nói, qua bữa cơm liền coi Mẫn Nhu giống như chị em ruột vậy, còn bảo cô thường xuyên sang chơi. Mẫn Nhu cũng biết được Phó Thần làm giáo sư tại ngôi trường cô chuẩn bị đến thực tập chính vì vậy mà hai nhà lại thân thiết hơn, Tô Lâm cũng không ngần ngại bảo Mẫn Nhu có việc gì cứ đến tìm Phó Thần giúp đỡ. Mẫn Nhu không nhiều lời liền đồng ý, Phó Thần cũng không có ý kiến. Cuộc nói chuyện cứ vậy mà kéo dài đến tối muộn, Mẫn Nhu xin phép ra về trước khi đi còn nhìn qua Phó Thần một cái rồi ra khỏi cửa.