chương 7: Lần đầu (H)

Tối thứ 6….

“Em nói với ba mẹ ntn? ”

Thẩm Nhật Du ôn nhu hỏi, một tay vuốt ve mái tóc mây.

“em nói cuối tuần cùng bạn học đi ra ngoài chơi, hai ngày này đều không trở về nhà.” Nàng cũng không ngẩng đầu lên mà nói.

“Bạn học? Có phải mấy người hôm trước?”

Thẩm Nhật Du trầm giọng hỏi, trên tay không chú ý, lôi kéo đến nàng da đầu có chút đau.

Chiều nay tan học, hắn theo thường lệ đi đón Du Kỳ. Trươc cổng trg một toán tiêu thịt tươi tràn ra, bao quanh Du Kỳ của hắn khiến hắn 1 phen tức giận trong lòng…

” Đó là đoàn nghệ thuật ,” lúc ấy, Du Kỳ thuận miệng buông tiếng thở dài, “Quả thực chính là vạn nhân mê.”

Thấy hắn hồi lâu không nói lời nào, Lý niệm ném di động, bò đến hắn trên người, một bộ thảo thưởng đắc ý dạng,

“Đương nhiên là giả lạp, còn không phải bởi vì tưởng cùng em ở bên nhau.”

Nàng dính dính mà dán tiến hắn trong lòng ngực, tóc trát đến cổ hắn ngứa,

” Anh trai, hai ngày này đều bồi anh, anh vui không?”

Nũng nịu thanh âm đường giống nhau hóa ở bên tai hắn, như thế nào sẽ không vui?

Du Kỳ nâng eo đi cọ hắn hạ thân, hắn như cũ một bộ không dao động bộ dáng. Cho dù cách quần ngạnh bang bang xúc cảm, nơi đó hình dạng cũng ma nàng thực thoải mái. Du Kỳ ở nhà không thik mặc quần, thường xuyên mặc áo của Thẩm Nhát Du, bị hắn nói rất nhiều lần đều không đổi được, hắn đơn giản cũng tùy cô. Du kỳ nâng mông lên cho Thẩm Nhật Du xem, như muốn nói qυầи ɭóŧ của cô đã ướt hơn phân nửa.

Nàng mềm mại mà bò trở về, không hề thỏa mãn tự tiêu khiển tự nhạc kɧoáı ©ảʍ.

” Nhật Du, chúng ta làʍ t̠ìиɦ đi?”

” Được.”Trái Cấm Tình Yêu - chương 7: Lần đầu (H)

Thẩm Nhật Du bỗng nhiên ngồi dậy, có chút thô bạo mà hôn cô, sờ xuống qυầи ɭóŧ cô xoa xoa, nghe thanh âm cô hít 1 hơi…

Du Kỳ bỗng nhiên có chút muốn khóc. Đã từng, cô lén lút mà dùng tay tự an ủi, nhưng hiện tại, cái này là người đàn ông cô yêu, là cam tâm tình nguyện mà vuốt ve cô.

Hết thảy tốt đẹp đến không chân thật.

Du Kỳ không kịp nghĩ nhiều, bị hắn ôm vào trong phòng. Cô cởi bỏ áo sơ mi của Thẩm Nhật Du, hoạt lưu tay từ bụng nhỏ sờ đến ngực, cô ngồi quỳ nhắm mắt lại đầu lưỡi nhỏ một chút một chút mà câu lấy hắn mυ"ŧ hôn, ngón tay buộc chặt, buông ra, mơn trớn thân thể hắn, nghe tiếng hắn thở gấp trong lòng cô dâng lên cảm giác hài lòng.

Cảm giác được hắn thô bạo dùng tay trừng phạt xuyên qua qυầи ɭóŧ vói vào trong , lòng bàn tay ác ý mà đè đè điểm nhô lên, một cổ kɧoáı ©ảʍ vội vàng dũng hạ, làm ướt ngón tay Nhật Du, cô thoải mái mà thở dài.

“Bảo bối của anh nước thật nhiều nha”

Hắn câu môi liếc nhìn nàng một cái, rút ra ngón tay ướt đẫm, thành thạo mà cởi ra quần của mình, phóng xuất ra dươиɠ ѵậŧ căng cứng, thẳng tắp ma sát lên đùi Du Kỳ.

Du Kỳ đỏ mặt cầm một chút, thật sự rất thô, thật lớn, nóng đến sắp bỏng rát tay nàng.

“Muốn làm.”

Vừa đeo bαo ©αo sυ, Nhật Du vừa thẳng tắp mà nhìn vào đôi mắt thất tiêu, đẩy ra huyệt khẩu lấy 2 ngón tay thang thạo ra tách hai cánh hoa, đỡ dươиɠ ѵậŧ một chút chen vào. Mới vào một cái đầu, liền ngạnh sinh sinh bị tạp trụ, âʍ đa͙σ xử nữ thật sự thật chặt.

Du Kỳ đau đến nhíu mày, tú khí mũi dần dần phiếm hồng, còn là bức bách tiểu huyệt mình tiếp nhận hắn:

“Nhật Du, đau quá.”

Kỳ thật hắn cũng không khá hơn là mấy, vì lâu lắm chưa từng có nữ nhân, huyệt thái dương đau đến giãy giãy, bị cô kẹp thiếu chút nữa bắn ra. Hắn vung tay xoa xo cái mông nhỏ của Du Kỳ, một tay tìm đến nơi bọn họ giao hợp mà ấn ấn… Nhìn mỹ cảnh hoa huyệt nhỏ xíu gian nan căng trướng cất chứa cự long của hắn, mà Nhật Du cảm thấy thoải mái, kí©h thí©ɧ vô cùng..

“Du Kỳ thả lỏng chút, thực nhanh liền không đau……”

Vừa dứt lời, hắn dùng sức đi phía trước va chạm, thành công phá đi lớp màng mỏng đem cự long tiến vào thông thuận.

Tiểu nha đầu đau đến cung nổi lên bối, một ngụm cắn ở hắn trên vai, nước mắt bùm bùm nện xuống tới. Liền cắn hắn, hàm hồ mà một hồi gọi bậy:

” Nhật Du.. em thật đau…”

Thẩm Nhật Du hiển nhiên bị Du Kỳ lấy lòng, đem đầu cô chuyển qua tới đón hôn, thân mình bắt đầu chậm rãi động lên, hai người khí quan không ngừng ma hợp, lúc ban đầu kia đau từng cơn qua đi, ma xát kɧoáı ©ảʍ thủy triều nảy lên tới.

Nàng xoa xoa cái trán hắn, ở hắn mãnh liệt công chiếm rêи ɾỉ lên:

“Ukm….. A…… Nhẹ một chút nha……”Trái Cấm Tình Yêu - chương 7: Lần đầu (H)

Nhật Du anh tuấn một khuôn mặt vì tìиɧ ɖu͙© mà dữ tợn lên, cầm 2 chân Du Kỳ khoác lên vai bắt đầu dũng mãnh đi vào. Tư thế này thật tốt nha, vừa có thể cắm sâu và hoa huyệt vừa có thể nhìn rõ dươиɠ ѵậŧ ra ra vào vào động nhỏ… Phía dưới Du Kỳ thật xinh đẹp, cánh hoa đỏ ửng sau tgian dài ma sát càng thêm đỏ tươi, gian nan cất chứa cự long nam tính của hắn.

Hắn tốc độ dần dần nhanh hơn, cơ bụng săn chắc dũng mãnh đánh vào cặp mông đang ko ngừng nảy lên của Du kỳ… Anh trai cô hiện tại như 1 con sói đói, hung hăng cắm rút động hoa như muốn đóng đinh cô lên giường lớn. Du Kỳ nâng mông nghênh hợp với hắn, thoáng liếc mắt xuống dưới xem hình ảnh bọn họ kết hợp, thầm nghĩ cô nhỏ như vậy lại có thể bao bọc hắn..

” Kỳ Kỳ… em thật chặt..”

Vừa nói Thẩm Nhật Du vừa xoa xoa viên trân châu, mà động tác ra vào vẫn như cũ. Chịu 2 tầng kí©h thí©ɧ Du Kỳ lm sao chịu nổi. Cô run rẩy, co rút hạ thể vì thẹn thùng nhưng lại gián tiếp đem phân thân của hắn siết chặt đến mức Nhật Du ko nhịn được mà bắn ra. Thẩm Nhật Du án ngữ trong hoa huyệt chờ đến khi Du Kỳ qua cao trào mới luyến tiếc rút ra..

….

Tưởng chừng đã kết thúc, nhưng ko là hắn đổi tư thế mới. Du Kỳ đê mê chìm đắm trong cơn cao trào, liếc mắt nhìn cự thú của Thẩm Nhật Du vừa rút khỏi tiểu huyệt nộn. Thân ảnh dưỡng cụ ướt sũng, bαo ©αo sυ vắt trên qυყ đầυ giật giật rỉ nước đập vào mắt cực kỳ da^ʍ mỹ.

” Ukm…”

Cô than nhẹ, thở gấp phì phò ngực phập phồng sau trận hoan lạc. Nhật Du nhìn nữ nhân dưới thân đầy mị hoặc, dương cụ vừa bắn tinh xong sắp mềm xuống lại vì kí©h thí©ɧ mà cứng lên lần nửa.

” Phải đổi thêm một cái bao mới”

Hắn chậc lưỡi nói, rất nhanh tìm trong tủ đầu giường một cái bao mới thành thạo đeo vào. Nằm trên giường, tầm mắt Du Kỳ hoàn hảo nhìn trọn một màn nam nhân đeo bαo ©αo sυ. Trong lòng cảm giác khó tả vô cùng, vì dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cô, một lần đã khiến cô đủ mệt vậy mà người đàn ông này lại muốn nửa.

Nhưng mà đây chẳng phải là điều cô mơ ước từ lâu sao?! Nghĩ vậy, sự lo.lắng nhanh chóng tan biển, Du Kỳ cong môi nhìn hắn khẽ cười…

” Nhật Du, em muốn..”

” Sẽ nhanh thôi, bảo bối. Anh sẽ cho em dục tiên dục tử”

Hắn nhếch mép cười, nhanh chóng tách mở 2 chân cô ra, ngắm nhìn hoa huyệt vẫn còn chưa hoàn toàn khép lại mà lần nửa cắm vào. Thời guan chưa quá 5s, cả dương cụ thô dài xình đẹp của hắn đã mất hút trong cái âʍ đa͙σ nhỏ hẹp của em gái..

” Ukm..thật thoải mái”

Du Kỳ khẽ rên nhẹ, phối hợp nâng mông lên nghenh hợp mỗi lần hắn cắm rút. Vẫn như lần trước, để có thể nhét sâu nhất hắn đặt 2 chân cô vòng lên trên vai mà đưa đẩy. Nhưng lần này tốc độ mãnh liệt hơn rất nhiều, hoa huyệt do đã được khai mở từ trước nên lần xâm nhập này chẳng gặp chút khó khăn nào.

” chậm..chậm một chút..Nhật Du. Em sẽ hỏng mất.”_

Dù đã quen với tốc độ mãnh đút của hắn, nhưng mà dù sao chỉ mới là lần thứ 2 nên Du Kỳ thật khó mà theo kịp tốc độ này. Hai tay ôm lấy mông hắn, khẽ đẩy ra hàm ý muốn hắn giảm tốc độ, nhưng mà hiện tại Nhật Du đã bị tiểu huyệt mê hoặc..hoàn toàn mất đi kiểm soát, trong đầu hắn hiện tại chỉ là ” làm..làm làm..” hắn mạnh mẽ bắt lấy 2 tay Du Kỳ đè sang 2 bên mà động tác dưới thân càng mạnh hơn lúc nãy. Cô bị cắm đến hoa cả mắt, môi run run muốn nói nhưng rốt cuộc chỉ là những tiếng rêи ɾỉ mê tình.

” aaaa…ujmmmm…”

Chẳng biết cắm thêm bao lâu, Nhật Du ko nhớ rõ mình đã cắm bao nhiêu lần, vài trăm thậm chí là 1000 cái cũng có khả năng.. Cảm giác tê dại từ chỗ bọn họ giao hợp truyền đến, bức hắn phóng thích ra du͙© vọиɠ nguyên thủy. Dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng xuất ra, mạnh đến nỗi Du Kỳ có thể cảm nhận được độ trướng đại của nam căn nhưng tiếc là tất cả đều bị ứ đọng trong bαo ©αo sυ..

” bảo bối, em thật tuyêt… vất vả cho em rồi”_

Hắn cúi xuống hôn lên môi Du Kỳ, lần nửa từ từ rút dương cụ ra khỏi dũng đạo.. Du Kỳ tuy mệt nhưng vẫn cảm thấy thoải mái vô cùng, bò dậy ngồi đối diện hắn.

” Để em giúp anh”

Vừa nói cô vừa ngăn lại động tác cởi bαo ©αo sυ của hắn, tay nhỏ nhanh chóng phũ lên cự thú, có chút ngượng ngùng trút bỏ thứ đang nhầy nhụa kia.

” Du Kỳ, giá như…” hắn gọi tên cô. Vốn dĩ rất muốn giữa 2 người ko có khoảng cách nhưng mà hắn ko thể nên đành nhờ đến thứ này.

“Yên tâm, đến kỳ an toàn thì chúng ta ko cần dùng nó”

Hôn lên môi anh Du Kỳ nói, rõ ràng hắn chưa nói nhưng mà cô như đọc được ý niệm của hắn. Cảm động, Nhát Du ôm cô vào lòng.

” Em đúng là bảo bối của anh. Yêu em”