Chương 28: Đưa tiễn

Nhiệt độ không khí dần dần ấm lại, nước mưa bắt đầu trở nên tí tách tí tách. Du Kỳ rất chán ghét loại mưa phùn kéo dài này, cảm thấy như là một chút khó khăn chia lìa đưa tiễn.

Cô đã có hơn một tháng chưa thấy Thẩm Nhật Du…

Kỳ thật lại nói tiếp cũng coi như là gặp qua một lần. Ngày đó đi phó bằng hữu ước, xe chạy đến một nửa nhớ tới tiền không mang ra tới, lại nửa đường njasmf trở lại đi. Xa xa nhìn đến hắn cửa, cốp xe mở lớn, đã để rất nhiều đồ vật. Hắn phủng một con thùng giấy từ cạnh cửa đi ra, trên mũi hiếm thấy mà giá một bộ mắt kính, sấn đến một khuôn mặt phá lệ thanh tuấn, xứng với sơ mi trắng cùng quần Tây đen bóng, khí chất vưu hiện văn nhã.

Du Kỳ tay cầm ô cách màn mưa nhìn hắn, hắn không biết khi nào cũng nhìn về phía bên này, ánh mắt xa xưa, cũng không biết rốt cuộc xem không phát hiện, chỉ ngừng vài giây liền thu hồi, đóng mạnh cốp xe, chân dài mại đến dựa ghế điều khiển cửa xe, không hề do dự ngồi xuống.

Động cơ khởi động thanh âm thực mau vang lên.Trái Cấm Tình Yêu - Chương 28: Đưa tiễn

Không biết từ khi nào bắt đầu, cô cũng mất đi đi lên trước dũng khí đâu.

Chuyện sau đó, phát triển như đoán trước trung giống nhau, vấn đề nan giải quyết dễ dàng, Thẩm Nhật Du khôi phục trong sạch, cũng khôi phục công tác, còn thành công mà đem Trần Tấn áp gắt gao. Đến nỗi Saly, nghe nói ba cô ta bị tố tham nhũng đã bị bỏ tù, em trai trước có dính vào mấy vụ án tiền sự nên cũng đưa vào trại giáo dưỡng …, Bởi vì từng có cử báo thủ trưởng ký lục, đến nay không có công ty nguyện ý thuê mướn, lưu lạc đến cửa hàng thức ăn nhanh làm phục vụ, sinh hoạt quá đến rối tinh rối mù. Đến nỗi người khởi xướng là ai, cô lại rõ ràng bất quá.Trái Cấm Tình Yêu - Chương 28: Đưa tiễn

” Nhật Du, đứa nhỏ này cũng là tranh đua.”

“Đúng vậy, nếu không phải bởi vì…… Hắn vẫn luôn đều sẽ là ta kiêu ngạo. Lần này công ty vấn đề giải quyết, kỳ thật đại bộ phận vẫn là chính hắn thực lực, ta căn bản vô pháp giúp đỡ cái gì.”

Du Kỳ từ bên ngoài đẩy cửa tiến vào, mơ hồ nghe được tạ đức vận như vậy vừa nói.

Hắn búng búng trong tay yên, nhìn đến cô trở về, cố ý đình chỉ vấn đề này

“Kỳ kỳ , đi tủ lạnh lấy bia lại..🍺🍺🍺, ba và anh con muốn uống”

Cô thuận theo làm theo, cầm hai vại băng ti, còn mang theo một đĩa nhỏ đậu phộng cùng gà trảo.

Lon ở không trung một chạm vào, Thẩm Nhật Huy hôm nay thoạt nhìn rất cao hứng,

“Về sau ở bên ngoài, muốn thiện giao người bạn có thể khuyên can, thêm một cái người chiếu cố, tổng hảo quá chính mình lẻ loi một người.”

“Nếu có ai để ý con là người tốt thì nên giao du, nhưng không được chơi bời, ba và mẹ con sẽ thường thường bay qua đi thị sát.”

“Vâng”

Du Kỳ trong lòng đau xót, hốc mắt hơi hơi nóng lên.

Du Ngọc xem này cha con hai rất có uống hải xu thế, chạy nhanh đi lên đúng lúc khuyên trụ,

“Đều không được uống nhiều, ngày mai còn tiễn Du Kỳ ra sân bay. uống say làm sao bây giờ!”

“Mẹ, buổi tối con cùng người cùng nhau ngủ.”

Du Ngọc biểu tình hòa hoãn xuống dưới, sờ sờ tóc con gái, gật gật đầu đáp ứng.Trái Cấm Tình Yêu - Chương 28: Đưa tiễn

Hai mẹ con đã thật lâu không như vậy cùng nhau ngủ một giường , tối nay lại là đêm cuối trước ly biệt , không cấm có chút thương tình.

Du Ngọc từng cái vỗ đầu con gái, ôn nhu hỏi:

“Đồ vật đều chuẩn bị đủ rồi chứ ?”

“Vâng” – Du Kỳ ngoan ngoãn mà oa ở trong lòng ngực mẹ đáp.

Gần nhất nữ nhi dị thường mà dính người, giống như cũng trong một đêm hiểu chuyện ngoan ngoãn rất nhiều, thiên lạnh cấp thêm y, thiên nhiệt cấp diêu phiến, thỏa thỏa hóa thân tri kỷ tiểu áo bông, cái này làm cho bà cảm vui mừng.

“Đừng trách ba mẹ, chúng ta cũng đều là vì tốt cho con. Sống bên ngoài con sẽ có cơ hội nghĩ thông suốt rất nhiều.”

“Dạ……”

Theo tiếng nhiễm một chút giọng mũi, Du Kỳ càng khẩn mà hướng trong lòng ngực mẹ.

“Tốt, đi ngủ sớm một chút đi.”

Đèn tắt, trong đêm tối, không biết là ai thở dài một tiếng.

Hôm sau, Du Ngọc cùng Thẩm Nhật Huy nhìn theo bóng dáng con gái tiến đăng ký xuất hànhTrái Cấm Tình Yêu - Chương 28: Đưa tiễn

“Đến Anh quốc phải bik chăm sóc bản thân, tiền không đủ dùng cứ nói, ba mẹ chu cấp !”

“Đã biết ạ, mọi người chạy nhanh trở về đi, trên đường nhớ cẩn thận.”

Du Kỳ ngậm nước mắt hướng bọn họ phất tay cáo biệt.

“Mẹ!”

Liền ở lúc Du Ngọc xoay người hết sức, một tiếng đột ngột kêu to quặc ở cô động tác.

Du Kỳ đứng ở trong thông đạo gian, khiến cho dòng người không thông, đã khiến cho không ít hành khách nhỏ vụn bất mãn.

Hai hàng nhiệt lệ từ trên mặt cô rơi xuống..

“Thực xin lỗi.”

Du Ngọc cũng rưng rưng nhìn lại, hướng nàng vẫy vẫy tay,

“Chạy nhanh vào đi thôi.”

Du Kỳ dẫn theo rương hành lý xoay người, mảnh khảnh thân ảnh biến mất trong đám người….