Chương 19: Sơ hở …

Từ Hawaii trở về, Thẩm Nhật Du như bị cuốn vào guồng công việc….

Du Kỳ thời gian này cũng đến cty hắn thường xuyên hơn, dù sao thì cô cũng sắp tốt nghiệp nên việc học thưa thớt, lớp vũ đạo thì từ đầu vốn nhẹ nhàng nên chẳng tốn bao nhiêu thì giờ. Du Kỳ nay cũng ko còn ở ký túc xá nửa mà dọn về Thẩm gia.

Chính là anh trai cô lại ko tốt như vậy, hắn nghĩ cô thấy hắn mệt mỏi nên cố ý đến công ty ” bồi dưỡng “thành ra trường xuyên Du Kỳ ở trong văn phòng ngủ từ sáng đến tối. Nhưng việc cty bạn rộn, hay sảy ra vấn đề nên Thẩm NHật Du ngày càng tiều tụy, lắm lúc ngủ quên trên bàn làm việc…

Hắn hốc mắt ngày càng thâm, cùng Du Kỳ trò chuyện cũng thưa thớt. Du Kỳ nhìn cảnh này chỉ biết đau lòng… Gần đây số lần bọn họ ân ái cũng ko nhiều, động tác của Thẩm Nhật Du chẳng biết do ức chế hay tâm tình ko tốt mà mỗi lần đều như đem thân thể cô phát tiết, đến khi xong việc chân của Du Kỳ muốn cũng ko khép lại nổi?!

Cô không dám oán giận, đây là cách giúp Thẩm Nhật Du giải tỏa ức chế, nhưng vẫn không thể ko lưu tâm, trộm nghĩ ó hay không hắn đã thay đổi, ko còn chiều chuộng cô…

Rốt cuộc ở hắn trong văn phòng chờ đến buổi tối 9 giờ, hắn mới từ phòng tiếp khách ăn cơm về, bộ dạng rất vội nhưng Du Kỳ ko bận tâm liền chất vấn:

” Nhật Du, có phải anh hết yêu em?”

Mệt nhọc một ngày Thẩm Nhật Du lại nghe cô chất vấn, có chút cau mày ko trả lời liền đi đến bàn làm việc. Không nghĩ tới tiểu cô nương một chút tới khí, bỏ ra ngoài cửa. Hắn sửng sốt một chút, tháo cà vạt ném trên ghế vội chạy theo.

Khi Thẩm Nhật Du đuổi theo Du kỳ, cô còn đang đợi thang máy. hắn cười cười nào có ai cãi nhau vẫn còn tâm trạng chờ thang máy, bảo bối của hắn thật là lại kiều khí lại đáng.

Túm chặt tay nhỏ, một câu cũng không nói, ấn ở trên tường thân một hồi. Hắn lúc này mới ý thức được đã lâu ko cùng bảo bối thân thiết, nụ hôn này khẳng định rất sâu, thẳng như muốn rút cạn sự ngọt ngào của cô gái nhỏ, Du Kỳ sắp ko thở nổi mà gục trong lòng Thẩm Nhật Du..

Nụ hôn nồng nhiệt kết thúc, thang máy đinh một tiếng, nhắm chặt tự động cửa chậm rãi mở ra, bên trong nữ nhân kêu sợ hãi một tiếng, trong tay bữa ăn khuya toàn ngã ở trên mặt đất.

Saly biết Thẩm Nhật Du tối nay tăng ca nên cố tình chuẩn bị bữa ăn khuya đi lên, liền không biết sao xui xẻo mà gặp được hai anh em họ đang hôn nhau quấn quít …..

Nam nhân nháy mắt từ tìиɧ ɖu͙© trung bứt ra mà ra, dùng âm lãnh ánh mắt nhàn nhạt liếc nàng liếc mắt một cái, ngữ khí cường ngạnh mà hung ác nói: “Những gì cô thấy đêm nay nêu dám nói đi ra ngoài nửa lời, đừng trách tôi tàn nhẫn độc ác.”

Hôm nay trở về cô suốt đêm mất ngủ, bên tai lặp đi lặp lại tiếng vọng vẫn là lời nói cảnh báo của Thẩm Nhật Du. Hình ảnh nam nữ quấn lấy nhau, tay rắn chắc luồn vào trong xây áo xoa nắm cứ như ác mộng lẩn quẩn trc mắt…

Khó trách Saly vẫn luôn cảm thấy hai anh em họ có gì đó không đúng…… Bọn họ cho nhau nhìn lẫn nhau ánh mắt căn bản dung không dưới người khác, liền tứ chi động tác gian đều là nói không nên lời ăn ý, nguyên lai căn bản, căn bản là người yêu. 💕💕💕Nhưng bọn họ là có huyết thống anh em cùng cha khác mẹ .Trái Cấm Tình Yêu - Chương 19: Sơ hở …

Thẩm Nhật Du mang Du Kỳ về nhà, bước xuống xe trước ôm lấy cô ôn nhu mà hôn hôn,

“Đừng sợ, anh tự có cách xử lý.”

“Ukm.”

Hai người các hoài tâm sự trở về chính mình phòng. Thẩm Nhật Du thận cởϊ áσ ngoài chuẩn bị tắm nước nóng thì Du Kỳ ôm áo ngủ trên tay, bước chân nhẹ nhàng lưu tiến vào.

“Anh trai, em tắm cùng anh được ko?.”

Ánh mắt Thẩm Nhật Du tối sầm, bước đi qua đi, đem Du Kỳ một phen bế lên tới, biên hôn biên hướng phòng tắm đi.

Hai người ở trong phòng tắm triền miên một hồi, trở lại trên giường lớn. Thẩm Nhật Du lau tóc, tìm ra áo mưa mang lên, chậm rãi thẳng tiến. Tiểu nha đầu bị làm được rầm rì kêu cái không ngừng, khó được không khóc ra tới. Hắn tối nay thật sự quá ôn nhu.

“Nhật Du, em rất yêu anh 💕💕”

Động tình đến cực điểm, Du Kỳ ôm chặt hắn, chân tình cầm lòng không đậu biểu lộ.

“Em như thế nào tốt như vậy?”

Thẩm Nhật Du ôn nhu mà đưa đẩy, hôn lên đôi mắt, ở trong thân thể Du Kỳ ngừng đã lâu mới ra tới.

Thời điểm Du Kỳ tỉnh lại, chung quanh chỉ có 1 mik cô.

Du Ngọc lần đầu liền vào cửa cũng chưa gõ, trực tiếp vô thanh vô tức mà vào phòng cô. Du Kỳ bất động thanh sắc nắm khẩn chăn đem chính mình bọc đến kín mít, sợ một không cẩn thận liền bại lộ ra dấu vết hoan ái đem qua.

“Anh trai con tối hôm qua khi về có lên phòng con?”

Du Kỳ trong lòng dâng lên một cổ điềm xấu.

“Không có đi, con tối hôm qua ngủ đến sớm, không biết.”

“Thật không có?”

“Thật không có.”

Du Ngọc không thể thấy mà nhíu hạ mi, trong lòng nghi hoặc càng trọng, nhưng sự tình còn chỉ là sơ hiện manh mối, bà cũng không thể trắng ra hỏi, chỉ căn dặn qua loa mấy điều rổi bước ra…