Chương 16: Câu cá

Sáng hôm sau, Thẩm Nhật Du ôm Du Kỳ ngủ đến tận 9h. Trước khi cũng có mặt ba mẹ ở nhà buổi tối cô cũng thg cùng hắn thân mật nhưng đây là lần đầu được ở trong lòng hắn thức dậy.

Buổi tối trong lúc ăn cơm, Thẩm Nhật Huy mới hỏi chuyện;

” Sáng nay con đi đâu, ba đến phòng con nhưng ko thấy?”

” À, con có hẹn bạn đi chạy bộ nên thức khá sớm ạ”

Thẩm Nhật Du nhàn nhạt đáp, nói xong ánh mắt còn hướng Du Kỳ kia liếc mắt một cái, thoáng nhìn cô đang cúi đầu ăn cơm, xem cũng không dám xem bên này.

“Ukm, nam nhân là nên rèn luyện thể lực, ngày mai đem em con cùng đi, kẻo nó sinh một thân lười biếng.”

“Được ạ” Thẩm Nhật Du mỉm cười hắn nhưng còn không phải là được mỗi ngày đem Dy Kỳ theo ” rèn luyện” sao ^_^ – Cố ý vô tình mà thoáng nhìn Du Kỳ, lỗ tai càng đỏ.

“Ukm, câu cá? ”

“Ai a?” Du Kỳ ghé vào trên người hắn làm khẩu hình hỏi hắn.

“Trần Tấn.

Hắn vuốt mặt cô trả lời.

Bên kia lại nói câu cái gì, trên mặt Nhật Du bắt đầu lộ ra không kiên nhẫn thần sắc.

Bên kia Trần Tấn nói hai câu, bỗng nhiên nghe được bên kia truyền đến nam nhân thở dốc, bất quá thực mau lại khôi phục bình tĩnh, tuy cảm thấy nghi hoặc đảo cũng không hỏi,

“Đem Kỳ Kỳ cũng mang lên đi, người thật tốt ”

Hắn đợi sẽ, chậm chạp không nghe được đối phương hồi phục.

Bên này Thẩm Nhật Du chế trụ Du Kỳ đang tɧác ɭoạи tay nhỏ, đem người kéo đến trước mắt hung hăng hôn một hồi.

Ức chế trụ dồn dập thở dốc, hắn đè thấp thanh âm hồi phục hắn:

“Anh hỏi em một chút, rồi nói sau”

Du Kỳ thấy hắn một bộ chuẩn bị buông ra hung hăng sửa chữa chính mình cậy thế, chạy nhanh xin tha:

“Anh Nhật Du, em sai rồi, cũng không dám nữa!”

Tối hôm qua làʍ t̠ìиɦ quá kịch liệt, nơi đó của cô còn điểm đau, là thật sự không thể thừa nhận hắn đòi hỏi.Trái Cấm Tình Yêu - Chương 16: Câu cá

Hắn lúc này mới quá độ thiện tâm phóng thích một phen, không có bắt lấy cô thật làm, bất quá nên sờ nên thân nhưng thật ra một chút cũng chưa rơi xuống. Du Kỳ mềm mại như nước nằm trân ngực hắn, nũng nịu:

” Anh Trần Tấn nói với anh chuyện gì? ”

” Hắn hẹn cuối tuần đi câu cá, em đi ko?”

” Đi chứ, chỉ cần có anh đi là em đều thích”

Nhìn Du Kỳ ngoan ngoãn gương mặt, tươi đẹp con ngươi, Thẩm Nhật Du dần dần động tình, không khắc chế, hai người lại hôn ở cùng nhau. Môi răng giao triền, thân thể quấn lấy nhau mị hoặc.

Bên ngoài không biết khi nào trời mưa như trút nước, Du Kỳ cùn Thẩm Nhật Du nằm trên giường được hắn ôm trong ngực, cách 1 tấm kính cùng lắng nghe mưa rơi vừa trò chuyện xem chừng hạnh phúc vô bờ.

Trong lúc mơ mang sắp ngủ, bên ngoài lại vang lên tiếng đập cửa, ko chờ Nhật Du phản ứng cánh cửa đã mở ra. Du Ngọc bước vào trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng thực mau liền che đi thắc mắc:

“Kỳ Kỳ con tại sao chưa về phòng?”

Du Kỳ mơ mơ màng màng mà, bởi vì đầu óc hôn mê cũng ít chút hoảng loạn, nhưng thật ra thực thản nhiên mà đáp lời, vừa nói vừa bò xuống giường,

“A, vừa rồi sét đánh con rất sợ hãi, liền tới tìm anh Nhật Du, sau đó ngủ quên lúc nào không hay”

“Mẹ sao giờ này mẹ vẫn chưa ngủ?”

“Ko phải vì sợ tiếng sấm làm con sợ sao ? Còn ko mau về phòng, đừng quấy anh con nửa!”

Dứt lời, Du Ngọc lôi kéo Du Kỳ đi ra ngoài, nhân tiện đóng cửa lại. Du Kỳ nhẹ nhàng thở ra, trở lại phòng mình cô ko vui thốt lên:

“Làm mình sợ muốn chết, rất may lúc nãy ko có làm gì…”

Cầm điện thoại gọi cho Thẩm Nhật Du hắn nghe xong chỉ dửng dưng:

“Ukm, Ngủ sớm đi ngoan”

……

Tới cuối tuần, Thẩm Nhật Du chuẩn bị cần câu, dẫn theo Du Kỳ đi câu cá… Trên đường bọn họ còn đi siêu thị, bởi vì Trần Tấn làm party dã ngoại nên 2 người phân công nhau mua sắm, đến khi gặp mặt thì phát hiện đều mua những thứ đối phg thích ăn, hai người nhìn nhau cười, trong lòng ấm áp.

Cái này siêu thị cách nơi bọn họ khá xa,cũng rất khó mà gặp người quen nên Thẩm Nhật Du chẳng kiêng kỵ dùng miệng đút nước cho Du Kỳ..

Du Kỳ đỏ bừng mặt, đem hắn trong tay đồ ăn đoạt một nửa dẫn theo, như vậy hai người có thể tay trong tay dẫn nhau đi.

Hai người nắm đi ra siêu thị, mơ hồ còn có thể nghe được sau lưng truyền tiếng của một bác gái

“Vợ chồng son cảm tình thật tốt……”

Chờ hai người tới bên hồ, Trần Tấn đã dọn xong tiệc nướng đang chờ đợi anh em bọn họ, nhưng ngay sau đó lại xuất hiện thêm 1 vị khách ko mời…

” Lái xe vất vả lắm đúng ko, có muốn uống chút nước?”

Thẩm Nhật Du đầu lại nhìn Du Kỳ liếc mắt một cái, cho cô một cái ánh mắt trấn an.

“Đừng nghĩ nhiều”

“Không cần.”Trái Cấm Tình Yêu - Chương 16: Câu cá

Du Kỳ trong lòng hơi ko vui nhưng cố tỏ ra bình thường, ôm lấy tay Thẩm Nhật Du tiếp tục đi ko quên trả lời đáp lễ.

“Cảm ơn, tôi cũng không khát.”

Saly ngượng ngùng mà thu hồi tay, cúi đầu đi theo phía sau bọn họ.

Thẩm Nhật Du đem đồ vật bày biện ra xong lôi kéo Du Kỳ đi vào ven hồ, Trần Tấn đang điều cần câu, thấy hai người bọn họ, cười chào hỏi:

“Chờ các người cả buổi, Du Kỳ hôm nay sẽ phụ em một tay, em chờ mà ăn cá đi”

Du Kỳ liên tục ứng hảo, ở bên cạnh Nhật Du ngồi xuống, nhìn hắn đùa nghịch cần câu.Thẩm Nhật Du kề tai nói nhỏ:

“Đừng nghe hắn, anh cho em câu”

Ở người khác nhìn không thấy góc độ, hắn ấm áp môi cọ qua vành tai Du Kỳ một chút.

Cô bị hắn làm cho cả người nóng lên, bụm mặt ngoan ngoãn đáp:

” Được”

Saly vừa lúc lúc này quay đầu, thấy khuôn mặt Du Kỳ hồng đến thấy máu, trong lòng nghi hoặc..

“Kỳ Kỳ ,để bọn họ ở đây câu cá. Chúng ta đi nhặt cành cây khô để nướng cá, than củi mang theo sợ ko đủ dùng”

Du Kỳ vừa chuyển đầu, Saly đang đứng ở nàng phía sau. Du Kỳ kỳ thật cũng không nghĩ cùng cô ta đi, nhưng nếu là không đi, thì cũng hơi ko phải lẽ…vẫn là đi thì tốt hơn.

“em cẩn thận một chút,đưng đi quá xa”

Thẩm Nhật Du ko yên tâm mà dặn dò nói.

” Em đi cẩn thận, đừng đi quá xa”

” Được rồi, bọn họ đâu phải trẻ lên 3″

Trần Tấn liền không quen nhìn cách Thẩm Nhật Du bao dưỡng em gái quá mức, một trảo trụ cơ hội liền trêu ghẹo hắn, nhưng kỳ thật cũng không lớn nguyện ý cho Du Kỳ đi theo đi, hắn xót xa chính là thân thể nhỏ bé kia sẽ bị nắng làm nóng rát…

Saly bẹp bẹp miệng, dẫn đầu cất bước ra bên ngoài vây đi, hai nam nhân cư nhiên không một ai tới quan tâm quan tâm cô không khỏi ghen ghét với Du Kỳ. Còn không phải là ỷ vào chính mình tuổi trẻ sao,xem nhan sắc cô duy trì được bao lâu?

Chờ bọn đi xa, Nhật Du mới trầm giọng mở miệng hỏi:

“Cậu như thế nào đem cô ta đến ?”

Trần Tấn nhìn nhìn bóng dáng Du Kỳ, quay đầu,

“A? Saly nói với mình muốn cùng cậu nối lại tình xưa nên…”

Hắn nhăn nhăn mày,

“Tôi cùng cô ta là ko thể, về sau đừng tự mình quyết định như vậy nửa?”

Hắn ngữ khí không quá thân thiện, Trần Tấn lúc này mới ý thức được chính mình trong lúc vô ý đắc tội hắn, đành phải treo mặt tới xin lỗi,

“Việc này là mình có lỗi, xin lỗi. bảo đảm lần sau sẽ không.”

Nhật Du không mở miệng nói chuyện, như cũ chỉ cho cái sườn mặt. Trần Tấn do dự lại mở miệng:

“Du Kỳ có bạn trai chưa?”

Hắn lúc này mới quay đầu nhìn hắn một cái, ánh mắt tựa kết ngàn năm hàn băng.

“Mình muốn theo đuổi Kỳ Kỳ”

“Vυ"t” chiếc cần câu nặng trĩu, Thẩm Nhật Du dùn sức kéo mạnh lôi lên 1 con cá chép trên mặt ko biểu lộ cảm xúc, Đem cá ném vào thùng rồi mở miệng.

” Theo đuổi em ấy, cậu cảm thấy có thể vượt qua cửa của mình sao?”

Trần Tấn đứng lên, hướng hắn hướng mắt về phía bóng dáng Du Kỳ mà nói.

” Cậu ko thấy mình đang cố lấy lòng cậu sao?”

………….

“Du kỳ, tại sao cô cùng anh trai lại ko cùn họ?”

Tuy rằng trong lòng không thích em gái của Thẩm Nhật Du, nhưng vì hạnh phúc tương lai, Saly vẫn là bất đắc dĩ cùng Du kỳ thiết lập quan hệ. Du Kỳ nhíu nhíu mày, không nghĩ cùng cô gái này nói chuyện, nhưng giáo dưỡng lại bãi ở kia,

“Tôi theo họ mẹ”

“Nga, nguyên lai là như thế này. Vậy anh trai cô có bạn gái chưa?”

Du Kỳ trong lòng càng thêm không kiên nhẫn, khẩu khí đều có chút đông cứng:

“Không biết, tôi ko hỏi anh ấy chuyện riêng tư”Trái Cấm Tình Yêu - Chương 16: Câu cá

Thấy thái độ Du Kỳ chuyển biến,Saly cũng không hảo hỏi lại, giả mù sa mưa cười cười…

“Tôi xem Thẩm Nhật Du rất thương cô. Tôi và anh trai cô trước đây tình cảm cung tốt, nếu tôi ko du học thì hiện tại có lẽ đã là chị dâu cô rồi”

Nàng nói che miệng cười cười, nghiễm nhiên một bộ chị dâu đúng nghĩa.

Du Kỳ không bao giờ tưởng nhẫn nàng, cười lạnh thanh,

“Chờ đến khi nào cô thành chị dâu tôi đi rồi tính..”

Nếu là lại nghe không hiểu cô lời nói địch ý, Saly này 28 liền sống uổng phí. Saly dần dần thu ý cười, như suy tư gì mà nhìn Du kỳ ngồi xổm trên mặt đất nhặt nhánh cây.

Tiểu cô nương đối với anh trai chiếm dụng quá manhh, thậm chí đều không cho người ngoài chiếm chút tiện nghi. Tóm lại, nàng là càng ngày càng xem không hiểu bọn họ quan hệ.

“Tiểu nha đầu, cô suốt ngày bám lấy anh trai thì tôi làm sao có cơ hội”

Du Kỳ vừa định cãi lại, đã bị người bỗng dưng kéo lên, Thẩm Nhật Du một tay ôm cô trong lòng ngực, phủi phủi bùn đất dính trên áo cô, có một khối không biết khi nào dính vào thiển lục thảo tí, sợ là rửa không sạch. Cô ảo não mà mở miệng, oán giận nói:

“Cái áo lông này em vất vả mới chiếm được, thật uổng phí ”

Du Kỳ sắc mặt lúc này mới đẹp chút.

“Hình như củi đủ rồi, chúng ta về đi.

Thẩm Nhật Du rốt cuộc đem ánh mắt nhìn Saly nói rồi lôi kéo Du Kỳ đi trước