Chương 12: Không hối hận

Thẩm Nhật Du khoác áo choàng tắm ,khuôn mặt lạnh băng đứng ở cửa. Vừa rồi xuyên thấu qua mắt mèo, hắn cũng đã thấy rõ người tới.

“Nhật Du, dì và ba con về có mua chút thức ăn, con giữ lấy mà dùng”

Cửa vừa mở ra, Du Ngọc liền nói, tự nhiên bước vào trong ngửi trong ko khí loáng thoáng mùi nước hoa của phụ nữ, có chút quen thuộc?! Liếc nhìn Thẩm Nhật Du 1 bộ không mấy chỉnh tề, bà hơi ái ngại thầm nghĩ vừa rồi nơi này có biết bao kịch liệt. Cũng ko trách dù sao hắn cũng đã trưởng thành, lại ưu tú như thế khó trách được nữ nhân ái mộ.

Du Ngọc cố ý vô tình mà nhìn cánh cửa phòng đang khóa chặt.

“Xem ra quấy rầy đến con”

Hắn không tỏ ý kiến, nghiêng người nhường nhường,

“Dì có muốn vào uống ly trà?”

Du Kỳ vội vàng xua tay:

“Không được không được, ba con còn chờ ở dưới nhà, con cũng nghỉ ngơi đi…Đừng quá mà bỏ qua sức khỏe”

Sau khi đặt thức ăn lên bàn liền xoay người rời đi. Thẩm Nhật Du không tiếng động cười lạnh một chút, đóng cửa lại.

Trong phòng, Du Kỳ cả người đều súc vào chăn, chỉ lộ một đôi mắt to ở bên ngoài quay tít.

“Mẹ em về chưa?”

Hắn dường như không có việc gì đi qua đi, một chút xốc chăn, nữ nhân bạch bạch nộn nộn thân thể liền như vậy lỏa lồ ở hắn trước mắt. Hắn cúi người chống ở nàng mặt trên, đôi mắt nhìn Du Kỳ,

“Sợ sao?”

Du Kỳ thần sắc bất an địa điểm hai phía dưới.

“Dì đều đã nhìn ra, trong phòng anh cất giấu nữ nhân.”

Du Kỳ run lên một chút, ôm chặt hắn.

“em nói xem nếu dì ấy biết người anh giấu chính là em thì ntn nhở?….”

Hắn ôn nhu mà vỗ mặt Du Kỳ, trong mắt hiện lên một tia hài hước, tiếp tục đè thấp tiếng nói nói:

“Con gái của mình cùng con riêng của chồng lên giường…Đúng là thú vị”

Du Kỳ đột nhiên duỗi tay che lại hắn miệng, khóe mắt trượt xuống một giọt nhiệt lệ,

“Đừng nói nữa.”

“Như thế nào? Em hối hận?”

Hắn nhéo nàng cằm, nâng lên thanh âm.Trái Cấm Tình Yêu - Chương 12: Không hối hận

Trong phòng tĩnh một cái chớp mắt, Du Kỳ không nói chuyện. Thẩm Nhật Du bị một cổ không ngọn nguồn hoảng hốt nắm lấy hô hấp, híp mắt lạnh lùng nói:

“Em đã từng nói, em ko bao giờ hối hận!”

Miệng bỗng dưng bị người ôn nhu mà chạm vào một chút, dưới thân tiểu nữ nhân bẹp miệng muốn khóc không khóc mà,

“Không hối hận thật chứ”

“Nhật Du, em yêu anh vạn phần ko hối hận”

Anh tuấn gương mặt thượng phúc băng tuyết lập tức hóa khai, hắn nằm xuống tới đem nàng toàn bộ xoa tiến trong lòng ngực, khẽ hôn lên vành tai Du Kỳ.

……………..

Thẩm Nhật Huy đi công tác 3 ngày, khó khăn lắm ms có tgian rãnh rỗi cùng 2 đứa con tâm sự.

“Du Kỳ,ba nghe mẹ con nói con sắp đi thực tập?”

Thẩm Nhật Huy nâng chung trà lên miệng khẽ uống, nhìn con gái ngoan ngoãn đnag ngồi bên cạnh. n

“Vâng, liên hệ một nhà vũ đạo huấn luyện cơ bản”

“Hay con nhờ anh con giúp đỡ”

Du Kỳ thật cẩn thận mà đáp lời:

“Vâng……”

Cùng anh trai lén lút mà triển khai ngầm tình yêu lúc sau, mỗi lần ba mẹ cùng nhau nhắc tới bọn họ hai cái thời điểm, Du kỳ luôn là một trận khẩn trương.

“Nhưng dù sao thì con cũng phái cố gắng mới được”

Thẩm Nhật Huy liếc nhìn Thẩm Nhật Du, nhàn nhạt răng dạy:

” Nhật Du, về sau con cũng đừng quá nuông chiều em con, kẻo nó sinh hư ko biết làm gì!”

Thẩm Nhật Du giương mắt nhìn Du Kỳ liếc mắt một cái, đem cho cô tước tốt quả táo giấu ở phía sau.

” Con biết rồi ạ”

Cửa thang lầu truyền đến bang một tiếng – là cây lau nhà đánh vào tấm ván gỗ ngay sau đó lăn xuống tới một cái không thùng nước. Là người làm ko cẩn thận nên cung kính xin lỗi:

” Xin lỗi, tôi lập tức thu dọn”

Một nhà chi chủ sắc mặt nhìn qua không tốt lắm, nhưng thật ra tuổi trẻ nam nhân nâng nâng tay,

“Đi thôi.”

Thẩm Nhật Huy trên mặt ngưng tụ lại sự nghi ngờ:

“Khi nào đổi người làm? Dì Vương đâu?

Du Kỳ lắc lư chân bỗng dưng đá thượng bàn trà, đau đến khuôn mặt nhỏ nhăn ở một khối, bị ba đau lòng mà huấn một tiếng, cúi đầu khom lưng trạng, vâng vâng dạ dạ nói:

” Con đi châm trà cho ba”

Một quải một quải mà trải qua Thẩm Nhật Du ở phía sau, còn thuận đi rồi cái kia có điểm oxy hoá quả táoTrái Cấm Tình Yêu - Chương 12: Không hối hận

.

Nhật Du lược ngại thanh lãnh thanh âm từ sau lưng truyền đến, càng ngày càng xa.

” Dì Vương nói con gái dì tháng sau sinh con nên đã xin phép nghỉ về quê chăm sóc”

Du Kỳ dựa vào phòng bếp môn yên lặng nghe xong, thè lưỡi bỏ nhỏ.

” Mới không phải…… Như vậy”

Ngày hôm qua buổi chiều, ba mẹ đều không ở nhà, trống rỗng biệt thự chỉ có cô cùng anh trai. Thời cơ tốt như vậy sao bọn họ có thể bỏ lỡ….

Mới đầu cô ở trong phòng, anh trai thì ngồi ở mép giường xem máy tính, cô gối lên trên đùi Nhật Du chơi di động. Dần dần nhàm chán mà dùng đầu cọ cọ nơi đó của hắn như muốn câu dẫn, Nhật Du liền nhanh chóng ném máy tính sang bên đem Du Kỳ đè xuống mà muốn cô…

Du Kỳ bị hắn làm cho nước mắt lưng tròng, kêu đến giọng nói đều ách, la hét muốn ăn kem.

Hắn cũng không ra đi, liền cứ chặt chẽ kết hợp như vậy ôm Du Kỳ đi xuống lầu, mỗi bước đi đều trực tiếp thúc cự vật vào hoa huyệt cô khiến Du Kỳ rêи ɾỉ chưa đến nhà bếp đã lêи đỉиɦ…

Lấy kem đút cho nàng, Thẩm Nhật Du lại đè cô ở trên bàn cơm làm một hồi. Lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ ở nơi xa lạ nên xúc cảm cũng mới mẻ ko kém, thực sự mãnh liệt hơn nhiều. Trên Thẩm Nhạt Du đút kem cho Du Kỳ ăn, bên dưới nhịp nhàng ra ra vào vào mật hoa phấn nộn chẳng mấy chốc cây kem đã chui vào trong dạ dày cô lúc nào ko biết.

Không may chính là ngay lúc cao trào thì Dì Vương xuất hiện, cảnh tượng da^ʍ mỹ đều đập vào mắt bà khiến bà cả kinh đến há hốc. Thẩm Nhật Du ko nói ko rằng ngay hôm ấy tính toán tiền bạc bồi gấp mấy lần tiền lương yêu cầu bà Vương nghỉ việc !!