Chương 42: Khởi Nguồn Thần Bí 2

Hứa Ứng đột nhiên ngửi thấy trên người có mùi lạ, có lẽ là mùi mục nát dính phải khi đi xuyên qua cõi âm.

Ngoan Thất còn đang bế quan, vẫn chưa tỉnh.

Y đi tới cửa cung, cởi sạch quần áo, nhảy vào trong cái ao ngoài cung điện.

“Ô, chỗ này của ta mọc ra mấy sợi lông.” Hứa Ứng cúi đầu quan sát, bực bội tự nhủ: “Mấy sợi lông kỳ quái, mọc lung ta lung tung, thôi nhổ hết đi.”

Y ra sức tắm rửa vết bẩn trên người, lại chạm phải một chỗ từng bị thương, sau đó thấy một cọng cỏ trên bờ, đột nhiên choáng ngớ người.

“Không đúng không đúng!”

Hứa Ứng ngây ra như phỗng, một lúc sau mới lẩm bẩm: “Rốt cuộc Tần Nham động chữa trị cho ta hay sinh cơ của bản thân ta tự chữa trị? Năng lượng kỳ dị trong Tần Nham động có phải là sinh cơ không?”

Y từng thấy cây cỏ sinh trưởng dưới tác dụng của sinh cơ hoạt tính, còn cọng cỏ trên bờ lại không sinh trưởng.

Nói cách khác, sinh cơ dồi dào mà Tần Nham Động tỏa ra không phải là sinh cơ hoạt tính thật sự, lực lượng chữa trị vết thương trên người Hứa Ứng và Ngoan Thất không phải tới từ Tần Nham Động mà tới từ bản thân bọn họ!

“Lực lượng thần bí trong Tần Nham Động này có thể kích hoạt sinh cơ và hoạt tính của bản thân chúng ta!”

Ánh mắt Hứa Ứng lấp lóe, sinh cơ và hoạt tính trong thân thể đến từ đâu?”

“Bí tàng Nê Hoàn.” Y hạ giọng nói.

Bí tàng Nê Hoàn ẩn chứa hoạt tính của thân thể, còn bây giờ cung điện bạch ngọc này lại tên là Nê Hoàn Cung, lúc trước y chỉ cảm thấy dường như Nê Hoàn Cung và Nê Hoàn có liên hệ gì đó, còn bây giờ y đột nhiên hiểu ra.

“Lực lượng thần bí trong Tần Nham Động có thể kích hoạt bí tàng Nê Hoàn!”

Hứa Ứng ngồi trong nước, miệng lẩm bẩm: “Không sai, là bí tàng Nê Hoàn. Ta chỉ cần truy tìm lực lượng thần bí trong Tần Nham Động, tìm hiểu con đường nó đi vào cơ thể là có thể tầm long định vị, tìm ra bí tàng Nê Hoàn trong thân thể! Nhưng bây giờ trên người ta không có vết thương...”

Nghĩ tới đây, y đột nhiên giơ ngón tay, chỉ lực đâm xuyên qua bắp đùi mình.

Bắp đùi giàn giụa máu tươi, Hứa Ứng nhịn đau, lập tức tập trung tinh thần, dưới mi mắt thần quang mờ ảo, thần thức tái hiện!

Y đẩy cửa, tiến vào khu vực Hi Di trong cơ thể.

Thế giới trong cơ thể y có từng luồng khí nhỏ bé từ bên ngoài thổi vào, những luồng khí này rất nhỏ, đó là lực lượng thần bí trong Nê Hoàn cung đang truyền vào thân thể y!

Những luồng khí này rất nhỏ bé, bị vị trí bí ẩn trong cơ thể y thu hút, cùng chảy theo một hướng.



“Quả nhiên là thế!”

Thần thức của Hứa Ứng đuổi theo những luồng khí này, bay lên không, ngao du trên trời!

Thần thức của y nhanh như chớp, xé gió phi hành, càng ngày càng cao, tới gần những ngọn núi cao đảo ngược tim phổi mà vẫn không dừng lại!

Y theo luồng khí,qua lại như con thoi trong khu vực Hi Di, ngao du tới những nơi chưa từng đến, phát hiện càng nhiều ảo diệu của thân thể.

Y nhìn lên trên, chỉ thấy phía trên như bên trong một tòa bảo tháp cực kỳ khổng lồ, tầng tầng lớp lớp, còn phía cạnh y là ngọn núi tim phổi cao vời vợi.

Thần thức của y bay vù vù qua ngọn núi tim phổi, đuổi theo luồng khí xuyên qua từng tầng bảo tháp nguy nga, chợt thầy trước có tia sáng, khi bay tới gần mới phát hiện là một hồ nước tuyệt đẹp rộng lớn như biển!

Trên hồ nước đó là một cây cầu lơ lửng một cách thần kỳ.

Hứa Ứng nhìn mà hoa cả mắt, đi theo những luồng khí kia bay qua cây cầu, ngẩng đầu lên thấy trên bầu trời có một vầng thái dương lớn tới mức không thể tưởng tượng nổi, đang cháy rừng rực!

Bên cạnh mặt trời là một mặt trăng cũng lớn tới khó mà tin nổi, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, ánh sáng đan xen với mặt trời!

“Trong cơ thể ta còn nhiều chỗ chưa tới đến vậy cơ à!”

Thần thức của Hứa Ứng xuyên qua giữa mặt trời mặt trăng, bám theo những luồng khí kia bay lên trời, tới một nơi mênh mông bát ngát trong khu vực Hi Di!

Trong đầu óc là một khoảng không hỗn độn.

Thần thức của y trôi lơ lửng trước khoảng không hỗn độn trong đầu óc, chỉ thấy chính giữa khoảng không hỗn độn này là một khối hỗn độn, như một quả trứng gà cực lớn, trôi lơ lửng trong lớp khí hỗn độn.

Lực lượng thần bí của Nê Hoàn Cung chui vào trong quả trứng hỗn độn này, biến mất không còn tăm hơi, sau đó hoạt tính trong thân thể y được kích hoạt, chữa trị thương tổn trong thân thể!

“Quả trứng hỗn độn này chính là bí tàng Nê Hoàn trong nhân thể lục bí!”

Hứa Ứng khôi phục tinh thần, bí tàng Nê Hoàn đang ở ngay trước mặt y, y không cần đại na khác tầm long định vị giúp đã tìm được bí tàng này!

“Nhưng tìm ra là một chuyện, làm sao mở được lại là chuyện khác!”

Hứa Ứng vừa nghĩ tới đây, đột nhiên khoảng không hỗn độn trong đầu y lay động, nổi lên gợn sóng.

Y nhìn theo hướng gợn sóng lan tới, không khỏi trợn mắt há hốc mồm.



Chỉ thấy một quả chuông lớn từ đâu lao vào không biết, lảo đảo như uống rượu say, bay lên khoảng không hỗn độn trêna bầu trời, sau đó đứng bên cạnh quả trứng hỗn độn.

Quả chuông ra sức chen lấn, cố gắng đẩy quả trứng sang một bên, nhưng đẩy mãi vẫn bất động, đành phải dừng lại.

Trên vách chuông còn hình dấu tay rất sâu, chính là quả chuông đi sau mông Hứa Ứng!

Lúc này quả chuông mới chú ý thấy thần thức của Hứa Ứng đang lơ lửng cách đó không xa, quả chuông và thần thức Hứa Ứng đứng đối diện, trong lúc nhất thời bỗng lặng ngắt như tờ.

Quả chuông lạnh lẽo bay lên, ra khỏi khu vực đầu óc.

Hứa Ứng lặng lẽ chờ đợi, quả chuông lại chậm rãi bay về, phát hiện thần thức của Hứa Ứng vẫn đang ở đây, bấy giờ mới xác định mình không nhìn lầm.

“Thiếu niên, ngươi cũng ở đây à?” Quả chuông phát ra âm thanh vang dội.

Thần thức Hứa Ứng hét ầm lên: “Thế nào là ta cũng ở đây? Đây là đầu óc của ta cơ mà? Ngươi vào đây bằng cách nào?”

“Đi qua huyệt Ngọc Chẩm ở sau ót ngươi.”

Quả chuông đường hoàng nói: “Tu vi khí huyết của ngươi tăng cường, thương tích của ta cũng nhờ đó mà đỡ hơn, thấy ngươi không mang ta theo nên đi vào đây ngồi một chút.”

Từ khi Hứa Ứng đi vào Tần Nham Động, thương tích đã khỏi hẳn, những bệnh ẩn trong cơ thể cũng được chữa trị, khí huyết còn hùng hồn hơn lức trước, quả chuông nhân cơ hội này hấp thu thêm một ít khí huyết của Hứa Ứng, nhanh chóng khôi phục năng lực hoạt động!

Nó định chui vào trong đầu Hứa Ứng, ăn cắp càng nhiều khí huyết để dưỡng thương, không ngờ lại gặp phải chính chủ, không khỏi lúng túng.

Hứa Ứng không truy cứu, dò hỏi: “Sao ngươi lại ở cạnh bí tàng Nê Hoàn của ta?”

“Nơi này là bí tàng Nê Hoàn?” Quả chuông kinh ngạc, bay lòng vòng quanh quả trứng hỗn độn, tấm tắc lấy làm lạ: “Chẳng trách ta không đẩy được nó. Ta đi vào đầu ngươi thông qua huyệt Ngọc Chẩm, hoàn toàn không biết nơi này là bí tàng Nê Hoàn.”

Hứa Ứng thuật lại chuyện mình theo dấu năng lượng thần bí của Tần Nham Động, tầm long định vị tới nơi này, nói: “Năng lượng thần bí đi vào đây là hoạt tính trong thân thể ta được kích hoạt, cho thấy chắc chắn nơi này là bí tàng Nê Hoàn.”

Trong thời đại của quả chuông không có chuyện thân thể bí tàng, nghe vậy vẫn chưa hiểu, lên tiếng hỏi: “Nê Hoàn Cung Động Thiên, vì sao năng lượng thần bí lại có thể kích hoạt bí tàng Nê Hoàn? Đúng là kỳ quái.”

Hứa Ứng nói: “Động thiên phúc địa thì phải có linh khí linh lực thần bí chứ, chuyện này rất bình thường mà?”

Quả chuông cười lạnh nói: “Ngươi coi động thiên phúc địa là rau cải trắng, đâu đâu cũng có à? Động thiên phúc địa rất hiếm có, mỗi động thiên phúc địa đều có lai lịch rất lớn. Tuy nơi này là động phủ thượng cổ nhưng tuyệt đối không thể có một tòa động thiên! Chủ nhân của nơi này gọi nó là Nê Hoàn Cung Động Thiên chỉ là tự dát vàng lên mặt mình thôi!”

Hứa Ứng suy nghĩ nói: “Nếu năng lượng thần bí trong Tần Nham Động không phải linh khí linh lực, thế thì lạ rồi. Chắc hẳn lực lượng này không phải được tự nhiên tạo thành...”

Hai mắt y đột nhiên sáng bừng lên, cười nói: “Ta có thể theo dấu năng lượng thần bí tìm ra bí tàng Nê Hoàn, thế thì cũng có thể theo hướng của năng lượng thần bí, tìm ra nơi khởi nguồn!”